Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 445: Phá Vỡ Huyễn Tượng

Vương Triệt xác thực đã đến lối vào của cửa ải thứ nhất.
Cửa ải thứ nhất tên là Vong Hồn Kiều.
Sau khi đi qua bình nguyên ruộng đồng mênh mông giống như bãi chiến trường kia, ngay sau đó sẽ cần phải vượt qua một cây cầu rách nát cổ xưa.
Cầu không rộng vì chưa đến năm mét, nhưng đủ cho hồn sủng cỡ trung và cỡ nhỏ đi qua.
Toàn thân cầu đều dùng chất liệu gỗ để chế tạo, hai bên đều là dây thừng nhìn qua cực kỳ cổ xưa.
Có khi còn có thể trông thấy một hai cái lỗ thủng.
Hai bên cầu đều là vực sâu có âm vụ mông lung, khi thì sẽ xuất hiện từng đạo quỷ ảnh và phảng phất như đang ẩn giấu sự tồn tại đáng sợ nào đó.
Vương Triệt nói: "Ước chừng sâu hơn hai trăm mét. Không lâu lắm thì trên cầu sẽ có linh hồn dao động rất mãnh liệt. Đại khái khi bọn mi đi lên cầu thì sẽ sinh ra một chút ảo giác làm ảnh hưởng đến tinh thần của bọn mi. Chuẩn bị sẵn sàng đi."
Lục Mao Trùng lập tức phấn chấn tinh thần.
Trên tân Từ Lực Kiếm cũng tản ra từng đợt ánh sáng màu đỏ.
Vương Triệt mang theo hai con hồn sủng bước một bước lên cây cầu cũ kỹ kia.
Ngay khi vừa đạp vào cây cầu, chỉ thấy vực sâu dưới cầu lập tức bay ra từng luồng ảo ảnh chui vào trên thân Vương Triệt, Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
"Năng lượng linh hồn sao?"
Tinh thần Vương Triệt hơi chấn động, anh chỉ cảm thấy cảnh tượng bốn phía đúng là đang từ từ thay đổi.
Xung quanh đang biến thành cảnh tượng mà năm đó anh vừa mới bước vào tiên môn.
"Chỉ là huyễn tượng! Phá cho ta!"
Vương Triệt dùng tốc độ siêu nhanh để phá đi huyễn tượng, cảnh tượng xung quanh lập tức khôi phục lại ban đầu.
Nhưng luồng năng lượng linh hồn kia vẫn bay vào trong linh hồn Vương Triệt.
"Đồ tốt! Luồng năng lượng linh hồn này ẩn chứa loại năng lượng rất đặc biệt. Lúc mới bị hút vào sẽ ảnh hưởng đến linh trí và sinh ra huyễn tượng. Nhưng một khi chịu đựng được thì có thể hấp thu luồng năng lượng linh hồn này. Nếu không chịu đựng được thì tinh thần lực của bản thân sẽ bị luồng năng lượng linh hồn này hấp thu, sau đó tiến vào trạng thái hư nhược."
Vương Triệt đã hiểu về khảo nghiệm của cửa ải thứ nhất.
"Đây là nơi tu luyện thần thức rất tốt! Năng lượng linh hồn đặc biệt như thế chẳng lẽ là do những Hồn Quỷ năm xưa lưu lại? Loại năng lượng linh hồn này tựa như đã bị tịnh hóa qua! Cho nên chúng sẽ chỉ sinh ra huyễn tượng chứ cũng không hề có tính công kích."
Cân nhắc đến nơi đây chỉ là linh hồn huyễn cảnh sơ cấp, và đã được chiến khu thanh lý qua thì Vương Triệt liền hiểu được.
Cửa ải thứ nhất sẽ tăng lên tinh thần lực đúng là không phải nói điêu.
Nếu có thể thông qua cửa ải thứ nhất để có thể hấp thu năng lượng linh hồn, như vậy tinh thần lực xác thực sẽ tăng lên cực lớn.
Vương Triệt nhìn vách đá hai bên cầu, anh suy nghĩ xem chẳng lẽ chỉ có một luồng năng lượng linh hồn thôi sao?
Nhiều thêm mấy đạo không được ư?
Sau khi Vương Triệt dùng tốc độ siêu nhanh để phá vỡ huyễn tượng, phía dưới đã không còn năng lượng linh hồn nào bay ra nữa.
"Hẳn là ta lại đi về phía trước thì mới có."
Vương Triệt nhìn về phía Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm bên cạnh.
Anh có thể dùng tốc độ siêu nhanh để phá đi huyễn tượng, nhưng hai đứa nhóc này hiển nhiên sẽ không dễ dàng như vậy.
Nhất là Lục Mao Trùng, lúc này nó đang mang vẻ mặt cười ngây ngô, cũng không biết nó đang gặp được chuyện tốt lành gì trong huyễn tượng mà có thể để cho nó mừng rỡ vui vẻ đến vậy.
Trên thân Từ Lực Kiếm thì đang lóe sáng hồng quang, rõ ràng nó đang ở trong trạng thái khá là hưng phấn. Tất nhiên huyễn tượng đã để cho nó đắm chìm vào trong đó nên không cách nào tự kiềm chế.
Hai con hồn sủng đều giống như không có hồn.
Vương Triệt đợi một hồi chứ không có quấy nhiễu bọn chúng.
Đây là cửa ải thứ nhất nên anh muốn để chính bọn chúng phá vỡ huyễn tượng thì mới là tốt nhất.
Rất nhanh sau đó, Vương Triệt phát hiện Lục Mao Trùng đang cười ngây ngô thì bỗng nhiên thay đổi... Đầu tiên là nó nhíu mày, sau đó nó phẫn nộ.
Rồi cuối cùng nó mở mắt ra, ánh mắt nó hơi mê mang mà nhìn quanh bốn phía, rồi dần dần lấy lại tinh thần.
Thật ra Vương Triệt rất tò mò về huyễn tượng của Lục Mao Trùng là gì.
Vương Triệt hỏi: "Mi đã mơ thấy thứ gì?"
Lục Mao Trùng kêu lên: "Ti ngô, ti ngô, ti ngô!"
Vương Triệt đã hiểunên không khỏi cười cười.
Thì ra là trong huyễn tượng nó đã nhìn thấy mình biến thành một con Không Thần Long uy phong lẫm liệt, vô địch tuyệt thế.
Hiển nhiên là một luồng năng lượng linh hồn kia đã bị ảnh hưởng bởi năng lượng tiềm ẩn trong huyết mạch truyền thừa của Không Thần Long, nên huyễn tượng mới hình thành trạng thái tiến hóa cuối cùng của Không Thần Long.
Một khi trầm mê tại loại hình thái đó, hồn sủng bình thường tự nhiên rất khó lấy lại tinh thần.
Nhưng Lục Mao Trùng lại cảm thấy phẫn nộ, bởi vì nó không hề muốn biến thành dáng vẻ của Không Thần Long.
Lúc trước trong Tinh Thần Mộng Cảnh của Không Thần Long, Không Thần Long đã cho Lục Mao Trùng cảm nhận dáng vẻ của Không Thần Long, nhưng đều bị chính Lục Mao Trùng làm cho rối loạn, và tự mơ thấy mình biến thành một con Cự Long khác.
Vương Triệt cười nói: "Năng lượng linh hồn này có cường độ không cao, nên huyễn tượng hình thành ra có lực trùng kích không mạnh."
Dù sao cũng chỉ là cửa ải thứ nhất của linh hồn huyễn cảnh sơ cấp mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận