Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1341: Tiến Vào Lĩnh Vực Chiến Đấu

Võ Hồn Nguyên Thần vừa ra thì Hồn Hoàn Đế Thanh Long liền lấp lóe lên!
"Bát Hoang Ngự Thần! Hiện!"
Vương Triệt đối lưng với Thần Dụ Thiên Vương và bàn tay bấm ra thuật ấn tạo thành từng đạo quang hoa đập nện bên trong hư không.
Ngang! ! !
Bên trong pháp ấn, Hồn Hoàn Đế Thanh Long bỗng nhiên biến hóa thành một cánh cổng ánh sáng màu xanh đen. Ngay sau đó một con Chân Long rát ngưng thực chậm rãi bay ra từ cánh cổng ánh sáng màu xanh đen kia!
Thần Dụ Thiên Vương liền trợn to hai mắt!
Không có khả năng! Nó quá giống thật đi!
Không chỉ là hư ảnh Đế Thanh Long mà trước đó đã xuất hiện qua mà lần này nó rất ngưng thực!
"Đế Thanh Long đã sớm tan biến, vậy làm sao hắn có thể xuất hiện được? Cậu ta đã sử dụng loại Hồn kỹ gì?"
Vương Triệt vung lên bàn tay, hơn mười viên Linh Tủy Bảo Đan liền tràn vào bàn tay Hồn Hoàn Đế Thanh Long.
Linh hồn ý chí của Đế Thanh Long cũng không trọn vẹn, nhưng sau khi Vương Triệt thi triển chiêu này thì nó càng thêm hoàn chỉnh.
Chữa trị linh hồn ý chí có yêu cầu rất cao đối với các loại thiên tài địa bảo. Nhưng viên Thú Diện Linh Lung Quả kia luyện chế ra Linh Tủy Bảo Đan lại rất có hiệu quả.
Chờ đến khi Thiên Tượng Cửu San Căn thành thục thì nó sẽ còn có thể phối hợp với Thú Diện Linh Lung Quả để luyện chế ra đan dược càng cường đại hơn.
Hấp thu hơn mười viên Linh Tủy Bảo Đan, hư ảnh Đế Thanh Long lúc này đã càng thêm ngưng thực!
Nếu đứng hơi xa một chút thì cũng sẽ không thể phân biệt ra đây là thật hay giả!
Vương Triệt đứng ở phía trên đầu rồng của Đế Thanh Long và nhìn về hai cái lĩnh vực đang kết thành cảnh tượng ánh sáng kỳ quái ở nơi xa mà hít một hơi thật sâu.
"Đi thôi!"
Hư ảnh Đế Thanh Long nghe lệnh liền phát ra một tiếng long ngâm mênh mông, sau đó nó về hướng phía khu vực chiến đấu hạch tâm đằng xa mà bay tới!
Gió mạnh gào thét, cuồng lưu ngưng tụ, nhưng năng lượng chấn động cường đại lại không cách nào ảnh hưởng đến Vương Triệt.
Vì quanh thân Đế Thanh Long đã tạo thành một cái lồng ánh sáng màu xanh đen vô cùng chắc chắn, có thể chặn lại hết thảy dư chấn chiến đấu và tinh thần xung kích.
Thần Dụ Thiên Vương đứng như trời chồng khi nhìn xem bóng người lập lòe ánh sáng đang đứng tại phía trên đầu rồng của hư ảnh Đế Thanh Long.
Cậu ta điềm nhiên như không có việc gì mà xông vào bên trong lĩnh vực chiến đấu lĩnh vực.
Hai cái lĩnh vực liền bị xé ra một cái lỗ hổng!
Loại phong phạm và khí thế vô thượng kia thật sự đã để cho Thần Dụ Thiên Vương có một loại cảm giác như đang quỳ bái, chiêm ngưỡng đối với tiên hiền vậy.
Thần Dụ Thiên Vương nhỏ giọng thì thào: "Cậu ta thật là không hợp thói thường... Cái Võ Hồn hình người này..."
Võ Hồn hình người + Hồn Hoàn Đế Thanh Long đã để cho Vương Triệt đem ra Đồ Giám Quốc Thú đã tạ thế từ thời cổ đại. Vả lại nó còn chân thực như thế!
Thần Dụ Thiên Vương nhắm mắt lại và hơi cảm thụ một chút, sau đó cô ấy mở mắt ra và trong mắt có vẻ phức tạp nói: "Sau khi trở về ta sẽ cẩn thận tra xét một chút đây rốt cuộc là vị tiên hiền nhân tộc đại năng nào của thời viễn cổ!"
Không gian dao động phát ra càng ngày càng mãnh liệt.
Vương Triệt đã không đi thì Thần Dụ Thiên Vương cũng có thể lưu tại nơi này. Cô ấy sẽ chậm rãi chờ đợi cho không gian khôi phục lại sự bình ổn rồi mới có thể trở về Liên Bang.
Nhưng sự vụ của Thần Dụ Thiên Vương rất phức tạp, nên tất nhiên cô ấy sẽ không có khả năng lưu tại nơi này lâu như vậy.
Nghĩ đến điều này mà Thần Dụ Thiên Vương hít sâu một hơi rồi cuối cùng vẫn rời đi nơi đây.
Lần tiếp theo cô ấy gặp lại Vương Triệt thì chí ít sẽ là hai, ba năm sau.

Võ Hồn Nguyên Thần gia thân và Vương Triệt điều khiển hư ảnh Đế Thanh Long đi tới khu vực chiến đấu trung tâm.
Bên trong hư không, Thần Quang Kình và Ma Cổ Mông cứ kẻ lên người xuống lien tục.
Lúc này toàn thân bọn hắn khi thì lấp lánh ánh sáng, và khi thì ảm đạm vô quang.
Tại thời điểm ảm đạm vô quang thì sẽ có thể nhìn thấy trên thân bọn hắn hiện đầy vết thương.
Nhưng bọn hắn vẫn như cũ tỏa ra khí tức chí cường.
Đại khái là bọn hắn đã cảm nhận được khí tức ngoại lai, cho nên cả hai đều đồng thời đình chỉ chiến đấu.
Từ khí tức và thương thế của bọn hắn để xem, thắng bại vẫn như cũ rất khó nói. Nếu như bọn hắn tiếp tục đánh xuống thì cả hai đều vong là chuyện tất nhiên, chỉ là ai sẽ sống lâu hơn một hơi mà thôi.
Nhìn về hư ảnh Đế Thanh Long ở phía xa đang bay tới, Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đều ngây ngẩn cả người, bọn hắn cảm giác như đang trở về năm xưa.
Nhưng khác biệt đó là năm xưa lại là Không Thần Long bay tới.
Còn bây giờ thì là một vị nhân loại và một con Chân Long khác!
Nhất là vị nhân loại kia vậy mà lại tỏa ra một cỗ khí thế mênh mông có một không hai trong thiên địa, không cách nào nói rõ!
Giọng nói của Vương Triệt vang lên mênh mông như âm cổ: "Tôi tới đây không phải để khuyên hai vị! Mà tôi tới nói cho hai vị biết nếu hai vị tiếp tục đánh xuống thì viên tinh cầu này trên cơ bản sẽ bị hủy diệt, còn hai vị cũng không sống nổi! Tôi biết hai vị muốn thông qua việc phân thắng bại để chứng minh chính mình, rồi từ đó bước vào cấp độ sinh mệnh cao hơn đó là đột phá vào giới hạn trăm vạn năm tu vi hồn lực."
Nghe vậy mà hô hấp của Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình có chút yên tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận