Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 253: Thượng Thiên Đang Đứng Bên Ta

Đúng lúc này, tên Quỷ Hồn Sư kia nghiêm mặt hét lên:
“Vương Triệt! Mày giống như một con ruồi không đầu đang bay loạn xạ, không có nửa điểm tác dụng gì hết!”
“Lần trước mày đã phá hư đại kế của gia tộc tao, nhưng lần này tao muốn nhìn xem mày còn có thể chạy tới nơi đâu! Chịu chết đi!”
Hắn lại giơ lên cái vỏ ốc biển để nói vào, âm thanh của hắn tựa như có thể truyền ra mấy ngàn mét.
Nó như một tiếng Hồn Thần m đang thúc dục, tuy Vương Triệt đứng cách xa mấy trăm mét nhưng vẫn nghe được rất rõ.
Tại thời điểm này, coi như đội cứu viện có tới thì cũng không thể cứu anh đi!
Tiếng nói của tên Quỷ Hồn Sư kia vừa dứt.
Thời tiết dần dần trở nên âm u, tựa như đang tượng trưng cho điều gì đó...
Vương Triệt bỗng nhiên dừng lại mà không chạy nữa.
Vương Triệt gật đầu nói: “Chính xác, nên nhận lấy cái chết.”
Anh nhìn lên bầu trời.
Đột nhiên, chỉ nghe thương khung ầm vang lên một tiếng sấm!
Rồi một cơn mưa lớn nói đến là đến!
Hạt mưa dày đặc từ trên trời rơi xuống...
Tên Quỷ Hồn Sư không nghe thấy Vương Triệt nói cái gì, nhưng hắn thấy anh dừng lại nên nghĩ rằng anh đã từ bỏ.
Chạy lâu như vậy, nếu như Từ Lực Kiếm không có dược phẩm bổ sung Hồn Lực, đoán chừng nó đã sớm nằm nghỉ xả hơi rồi.
Vương Triệt lắc đầu nói: “Bây giờ mới đến, dự báo thời tiết quả là càng ngày càng không chính xác.”
Anh lục lọi từ trong ngực ra một vật gì đó.
Chính là một cây cột thu lôi, tiếp đó anh nhanh chóng kéo dài nó ra.
Vương Triệt nhìn Lục Mao Trùng nói: “Phóng tơ!”
Lục Mao Trùng lập tức phun ra một sợi tơ nóng rực, kết nối với cây cột thu lôi kia.
Sau đó Vương Triệt ném cây cột thu lôi hướng về phía bầu trời.
Rồi anh ngồi xổm xuống và sờ lên thân Từ Lực Kiếm, nói: “Hôm nay ta sẽ dạy mi một chiêu kiếm kỹ phổ thông. Lần này ta tới thi triển nhưng lần sau mi phải tự mình thi triển đấy.”
“Xì xì xì! !”
Từ Lực Kiếm biểu lộ rất hưng phấn.
Vương Triệt ngẩng đầu lên nói: “Kiếm kỹ này tên là: Thiên Lôi Trảm!”
Anh vừa nói xong, thương khung đột nhiên đánh xuống một luồng Thiên Lôi thô như thùng nước...
Lôi điện lấp lóe, Thiên Lôi huy hoàng, bất chợt đánh xuống từ đám mây đen, trúng vào cây cột thu lôi giữa không trung.
Ngay sau đó, bên trong đám mây đen lại là từng mảnh Thiên Lôi tóe ra như muôn hoa đua nở.
Ầm! ! !
Cuồn cuộn Thiên Lôi, trực tiếp đánh xuống!
Gần như là cùng một lúc, Vương Triệt vung tay một cái, ném Lục Mao Trùng đang đứng dưới chân mình bay ra giữa không trung.
Lục Mao Trùng: “...”
Tại độ cao này, đối với nó bây giờ mà nói, dù rơi xuống đất nhưng một chút thương tích ngoài da cũng đều không có.
Chỉ là nó bị ném ra cũng quá vội vàng nên không kịp chuẩn bị.
Vương Triệt cũng không có cách nào khác, bởi vì Thiên Lôi như thế này, Lục Mao Trùng mà gặp phải thì vẫn sẽ có một chút nguy hiểm.
Vương Triệt đang muốn bảo tồn sức chiến đấu cho Lục Mao Trùng.
Ngay sau đó, mũi chân anh đạp nhẹ.
Cả người thoát ly Từ Lực Kiếm, nhanh chóng hướng lên trên cao!
“Tới!”
Một tay Vương Triệt thi triển pháp quyết thần bí, một tay khác hướng về phía trước nắm lấy, Từ Lực Kiếm hưng phấn vô cùng mà lập tức bay vào lòng bàn tay anh.
Trên thân nó cũng lấp lóe ra tia chớp màu đỏ.
Ngay lúc này, lôi điện kinh khủng màu tím kia bất chợt đánh vào trên thân Vương Triệt.
Thấy cảnh này, tên Quỷ Hồn Sư ở phía xa xa liền ngây ngẩn cả người.
Sau đó hắn bỗng nhiên cười to, nói:
“Ha ha ha! Không nghĩ tới thượng thiên đã đứng về phía Thánh Đồ chúng tao! Mày chạy được xa như vậy nhưng cuối cùng lại bị Thiên Lôi đánh chết!”
“Vương Thiên Bá à Vương Bá Thiên! Sớm biết mày có vận khí nát như vậy, ngay cả uống nước cũng đều có thể bị nghẹn chết, vậy thì chúng tao còn phí tâm tư như này để làm gì nữa chứ?”
Bị Thiên Lôi đánh xuống như thế, lại đang mưa to như thác đổ, đừng nói là một vị học sinh vừa mới thức tỉnh Võ Hồn, mà coi như là Khế Hồn Sư thông thường dưới cấp 20, thì cũng phải bỏ đi nửa cái mạng, cho nên tên Quỷ Hồn Sư kia rất vui vẻ.
Không phải hắn vui vẻ vì Vương Triệt bị Thiên Lôi đánh chết, mà hắn vui vẻ vì thượng thiên đã đứng về phía bọn hắn.
Trong hư không, một bóng người hiện ra cảm thán: “Vận khí của anh chàng này cũng quá củ chuối đi!”
Bóng người đang định ra tay thì ngay lập tức…
Thiên Lôi đã cuồn cuộn đánh xuống và chiếu sáng cả vùng thiên địa âm u này.
Vương Triệt cầm Từ Lực Kiếm trong tay, một sợi Bách Luyện Hồn Lực tại thể nội nhanh chóng vận chuyển.
Tuy chỉ là một sợi, nhưng cũng đã trải qua trăm lần rèn luyện, tăng thêm anh đã trải qua hai lần Thiên Lôi tẩy lễ.
Cho nên thân thể Vương Triệt lúc này đã cường đại hơn rất nhiều.
“Thiên Lôi Trảm!”
Vương Triệt mặc niệm trong lòng, một sợi Bách Luyện Hồn Lực kia thông qua lưỡi kiếm, trực tiếp rót vào bên trong thân thể Từ Lực Kiếm.
Trong chốc lát, Từ Lực Kiếm bỗng phóng ra tia chớp màu đỏ từ mũi kiếm.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, tia chớp màu đỏ nhanh chóng nhuộm cho luồng Thiên Lôi màu tím kia thành một màu đỏ rực.
Mà càng rung động hơn chính là, luồng Thiên Lôi thô như thùng nước kia đã hình thành một luồng năng lượng hình kiếm.
Xa xa nhìn lại, trông nó giống như một thanh Thông Thiên Thần Kiếm lập loè lôi điện màu đỏ.
Năng lượng chấn động kịch liệt bắn ra khắp bốn phía!
Bạn cần đăng nhập để bình luận