Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1128: Đến Hẹn

Vương Triệt nói: "Vậy chúng ta liền bắt đầu từ bước đầu tiên. Đầu tiên mi phải hiểu rõ bản chất của linh phù và cách thao tác như thế nào."
Vương Triệt dùng lời ít ý nhiều để giới thiệu linh phù chi thuật cho Hùng Bảo.
Có hứng thú tăng thêm nên Hùng Bảo cực kỳ chuyên tâm, đại khái nó rất sùng kính con Tu Di Thú kia.
Trước kia Hùng Bảo cảm thấy con cự thú trên bức tranh này chính là mộng tưởng mà Vương Triệt đã vẽ ra cho nó. Khi Hùng Bảo càng ngày càng hiểu chuyện thì nó cảm giác chuyện này rất không có khả năng.
Bởi vì có vẻ như nó đang kém con cự thú này quá xa!
Nhưng bây giờ Vương Triệt đã nói cho Hùng Bảo biết, cái này cũng không phải là giấc mơ mà chính là mục tiêu của nó.
Trong nháy mắt liền để cho Hùng Bảo rất có động lực.
Sau mấy giờ nghiền ngẫm, Hùng Bảo thận trọng dùng vuốt gấu sắc bén cầm lên một chiếc phù bút, sau đó nó tô tô vẽ vẽ ở bên trên một lá bùa màu vàng nhạt.
Vương Triệt ở một bên chỉ điểm và nhìn xem.
Nói thật, thiên phú về phương diện này của Hùng Bảo cũng rất bình thường.
Tựa như là Tiểu Mao Trùng tại phương diện luyện đan vậy.
Rốt cuộc đan đạo và phù đạo đều là phương diện không thuộc thế giới này.
Coi như có người học được nhưng đều chưa hẳn có thể tìm tới mấy người có thiên phú xuất chúng, chớ nói chi là hồn sủng.
Mặc dù chúng nó học rất chậm nhưng Vương Triệt lại không quá coi trọng thiên phú.
Vì đã có anh là một vị siêu cấp giáo viên chỉ dạy, cho nên chỉ cần chúng nó nguyện ý và có hứng thú học là đủ rồi.
Nếu như chúng nó luyện tập đủ nhiều thì dù cho chúng nó có ngu hơn nữa nhưng vẫn có thể làm được.
Vả lại Hùng Bảo tuy có thiên phú bình thường về vẽ linh phù, nhưng cũng không phải là không có thiên phú.
Lấy dự đoán của Vương Triệt, dưới sự dạy bảo của anh thì chỉ trong vòng một tuần là Hùng Bảo đã có thể học được cách vẽ ra một tấm hạ phẩm linh phù hữu dụng.
Đây cũng chính là loại linh phù cấp thấp nhất.
Trong vòng một năm thì Hùng Bảo sẽ có thể vẽ ra linh phù cao cấp. Đến lúc đó cũng không cần Vương Triệt tự mình đến vẽ linh phù nữa.
Thậm chí về sau nếu Từ Lực Kiếm muốn cải tiến linh phù thì đều có thể để cho Hùng Bảo đến vẽ.
Dù cho Vương Triệt không có ở đây nhưng đến lúc đó bọn chúng cũng sẽ có thể riêng phần mình tự bồi dưỡng chính mình.
Vì một con hồn sủng thành thục sẽ cần phải học được cách tự mình bồi dưỡng chính mình.
Về phần Từ Lực Kiếm thì Vương Triệt dự định sẽ để cho nó học tập trận đạo. Kiếm trận cũng thuộc về trận đạo, mà nó đã có cơ sở nên việc học trận đạo sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều so với Hùng Bảo và Tiểu Mao Trùng.
Vả lại Từ Lực Kiếm được trời sinh thông minh, nên thiên phú của nó đều tốt hơn 2 đứa kia không ít.

"Ừm, không tệ không tệ, đã ra dáng rồi."
"Trước tiên vẽ ra hình rồi lại ngộ ra ý! Cuối cùng rót hồn lực vào để giao phó cho linh phù lực lượng chân chính."
Vương Triệt chỉ trỏ còn Hùng Bảo thì liên tục gãi gãi đầu.
Nó cảm giác có chút mơ hồ vì cũng không biết cái thứ linh phù được nó tùy tiện vẽ ra đường vân xiêu xiêu vẹo vẹo này có thể có được lực lượng mạnh như vậy hay không nữa?
Nhưng không hiểu cũng không quan hệ, vì nếu có thể vẽ ra thì đã thành công một nửa rồi.
Về sau sẽ có thể chậm rãi tìm hiểu!
Để vẽ linh phù chủ yếu nhất là sự bình tâm, Hùng Bảo ở phương diện này đã làm được cực kỳ tốt.
Vì đã tu luyện Thái Cực Kình hơn nửa năm nên Hùng Bảo không chỉ có tấm lòng yên tĩnh, mà nó cũng có thể khống chế phi thường hoàn mỹ cây phù bút. Nó gần như đã dựa theo hoàn toàn sự hướng dẫn của Vương Triệt để thuận lợi vẽ ra linh phù.
Đương nhiên, nếu như còn dùng tới các loại vật liệu thì Hùng Bảo cần phải nắm chắc sử dụng thật ổn định mỗi một loại vật liệu, chứ không chỉ đơn giản là vẽ ra hình.
Một lát sau, Tiểu Mao Trùng đã khôi phục không ít tinh thần, nó phun tơ quấn quanh một bộ phòng thủ nguyệt nhận đi tới trước mặt Vương Triệt và biểu thị vẻ mặt đã hoàn thành công việc.
Vương Triệt gật đầu nói: "Không tệ không tệ!"
Anh nhìn thoáng qua liền biết thành phẩm này cũng không tệ lắm, chủ yếu là do nó đã được dùng các tài liệu cực kỳ tốt.
So với Lôi Đình Kiếm Dực của Từ Lực Kiếm thì chỉ thiếu một loại vật liệu đặc thù là Phi Vũ Hằng Kim mà thôi. Nếu không phẩm chất của bộ phòng thủ này so với Lôi Đình Kiếm Dực cũng không kém nhiều lắm.
Năm trăm vạn tiền vật liệu và tăng thêm sản phẩm của kiếm lô thì hẳn là tinh phẩm.
Vườn Triệt nói: "Phía trên này có bốn loại linh phù, phối hợp vào cũng coi như là tương đối hợp lý! Tốt, hôm nay liền làm đến đây thôi! Bây giờ đến thời điểm kể chuyện xưa!"
"Ti ngô! ! !"
Tiểu Mao Trùng lao đến kêu to.
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo cũng buông xuống phù bút và kêu lên.
"Tư tư tư..."
Từ Lực Kiếm cũng rất phấn khích.

Ba ngày sau, trên sân bãi huấn luyện của đoàn đội.
Bạch Tiểu La mang vẻ mặt mong đợi, nói: "Ba ngày rồi! Đều đã ba ngày rồi! Hôm nay chính là ngày mà Vương học đệ giao hàng cho tôi!"
Vương Tạp xoa cằm, nói: "Tôi cũng rất muốn nhìn một chút xem trình độ cải tiến của vị Vương học đệ này. Cậu ta thật sự rất khiến cho người ta chờ mong!"
Lô Địch thầm nói: "Hai trăm vạn tiền vật liệu lận đó! Bình thường Cơ Giới Sư có trình độ đại sư đều có thể luyện chế ra phụ kiện cấp 3!"
Bạch Tiểu La cười hì hì một tiếng rồi nói: "Tôi cũng không cầu cao như vậy. Bộ phận phòng ngự ở tay này mà có thể đạt tới trình độ cấp 1 thì tôi đã hài lòng rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận