Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1007: Ma Cổ Mông Chấn Kinh

Ma Cổ Mông nhìn về phía xa xa và ánh mắt nó như đang hồi tưởng lại và nói ra: "Về phần Thôn Thiên Thú thì nó có quan hệ không tệ với một vị Chân Long. Cũng không biết là ngày nay vị Chân Long này có còn tồn tại trên thế giới này nữa không? Nhưng dù còn sống thì hắn cũng đã già khú đế rồi! Không Thần Long vẫn còn tồn tại thì có lẽ hắn vẫn còn sống! Hơn nữa hắn còn là Chân Long nhất tộc rất am hiểu về tinh thần lực."
Nghe đến đó thì Vương Triệt bỗng nhiên nói ra: "Ý ông là Siêu Huyễn Long sao?"
Ma Cổ Mông có chút ngoài ý muốn mà nhìn Vương Triệt một chút rồi nói: "Xem ra cậu thật sự không chỉ là nhân loại được Không Thần Long lựa chọn. Hắn và cậu có quan hệ không phải tốt kiểu bình thường."
Tất nhiên Ma Cổ Mông cho rằng là do Không Thần Long đã nói cho Vương Triệt biết. Nhưng có thể nói ra chuyện bí mật như vậy thì quan hệ giữa cả hai đương nhiên rất không đơn giản.
Vương Triệt hơi chút trầm tư, anh thật không nghĩ tới thế mà còn liên quan tới Siêu Huyễn Long.
Siêu Huyễn Long là cố nhân của Không Thần Long, anh được Không Thần Long nhắn nhủ rằng hãy đến hỏi thăm nó.
Chỉ là Hồn thổ nơi Siêu Huyễn Long đang ở là loại hồn thổ lớn nhất và nguy hiểm nhất ở Châu Bắc Giang: Đảo Huyễn Minh.
Nếu như không có người hộ tống mà muốn một mình đi sâu vào bên trong Đảo Huyễn Minh thì hoàn toàn không có khả năng.
Hơn nữa, cho dù đến được nơi sâu nhất bên trong Đảo Huyễn Minh mà không có được sự cho phép của Siêu Huyễn Long thì cũng không thể gặp được nó.
Đến Thiên Vương cũng đều không thể gặp được.
Bộ mặt của Siêu Huyễn Long còn lớn hơn Thái Thản Cự Thú rất nhiều.
Trước đó Vương Triệt đã dự định sau khi vượt qua cấp 20 thì anh sẽ tìm đến mấy vị Thiên Vương để đồng hành cùng anh đi xem Siêu Huyễn Long một chút.
Ma Cổ Mông ngồi xuống nói:
"Nếu đã biết rồi thì cậu liền trực tiếp nghĩ biện pháp đi! Tôi đã tỉnh lại và với dự cảm của tôi thì nhanh nhất là ba tháng, mà chậm nhất là năm tháng thì tên kia cũng sẽ hoàn toàn tỉnh lại. Đến lúc đó trạng thái của chúng tôi sẽ đạt đến đỉnh phong.”
"Và nếu khi ấy tôi đã chuẩn bị tốt rồi thì tôi sẽ để cho Tiểu Long đến thông báo cho cậu."
Vương Triệt suy nghĩ và chỉ vào Nguyên Thủy Linh Lung trên thân Tiểu Mao Trùng rồi nói: "Thần Quang Kình đã đưa cho tôi thứ này, nên ông không cần phải phái Hồn thú đến truyền lại tin tức cho tôi, mà đến lúc đó hãy trực tiếp dùng thứ này để truyền lại tin tức cho tôi là được rồi."
Ma Cổ Mông nói: "Đây là Nguyên Thủy Chi Lực! Thần Quang Kình là chúa tể biển cả, cảm giác của hắn khi ở dưới nước là không gì sánh kịp! Nguyên Thủy Chi Lực càng là một trong những bản nguyên chi lực của hắn. Mà Hồn thú nào tu luyện Nguyên Thủy Chi Lực thì đều có thể truyền lại tin tức chỉ trong chớp mắt. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải tu luyện được thì mới có thể dùng."
Ma Cổ Mông nhìn Vương Triệt một chút, dường như nó biết Vương Triệt đang suy nghĩ gì nên lại nói: "Tôi ngược lại cũng có loại đồ vật như vậy, nhưng tiền đề là cậu phải có Hồn thú am hiểu đại địa chi lực. Hùng Phách nhất tộc sở hữu thể lực cực hạn, Thôn Thiên Thú thì là tinh thần lực cực hạn. Còn Thái Thản Cự Thú là tổng hợp ưu điểm của cả hai, hắn đồng thời am hiểu cả sức mạnh và tinh thần lực, và còn có thể khống chế cả nguyên tố chi lực là Băng Sương và Lôi Điện. Hai loại nguyên tố này đều có lực sát thương rất lớn đối với Cự Long nhất tộc. Cho nên vào thời đại kia, Thái Thản Cự Thú chỉ cần dùng tay không là đã có thể tùy tiện xé nát vảy rồng của Cự Long."
“XX chi lực” chính là xưng hô về lực lượng của thời viễn cổ.
Vương Triệt cười hỏi: "Vậy còn ông thì sao?"
Ma Cổ Mông thản nhiên nói: "Ba bọn chúng cộng lại chính là tôi!"
Vương Triệt: "..."
Huyết Tinh Địa Long mang vẻ mặt kiêu ngạo, nói: "Sức mạnh và tinh thần lực của lão đại đều đạt tới cực hạn. Lão đại sinh ra từ mặt đất nên trời sinh đã nắm trong tay đại địa chi lực. Về sau lão đại còn nghiên cứu thêm các loại nguyên tố chi lực khác và ngài ấy đều đã học lướt qua tất cả. Nhưng tất nhiên thứ mà lão đại am hiểu nhất vẫn là đại địa chi lực."
Vương Triệt suy tư nói: "Cho nên thế này đi..."
"Hửm?"
Ma Cổ Mông nhìn về phía Vương Triệt, ánh mắt nó chậm rãi di chuyển và liền thấy được Tiểu Mao Trùng đang đứng bên cạnh Vương Triệt.
Nó lập tức giật nảy mình.
Ma Cổ Mông đột nhiên có chút bối rối, sau một giây nó liền trực tiếp phát ra một tiếng gào thét cực kỳ quái dị rồi nói ra: "Đây là… huyết mạch của Không Thần Long! Không! Đây là chuyện không có khả năng!"
Vừa tỉnh lại thì lực chú ý của nó hoàn toàn đặt lên trên thân Hùng Bảo.
Bởi vì khí tức quá quen thuộc nên đã làm cho nó có chút nhớ thương.
Sau khi nghe Huyết Tinh Địa Long nói ra thì nó mới biết mọi chuyện đều liên quan đến Hùng Bảo, còn cái vảy rồng của Không Thần Long thì nó cũng chỉ biết rằng là do Vương Triệt mang tới thôi. Chứ nó không hề biết quá rõ ràng.
Lúc trước, chuyện Không Thần Long trợ giúp nhân loại và Hồn thú giải quyết hồn thổ thì Ma Cổ Mông tất nhiên cũng biết.
Cho nên Không Thần Long phái một vị nhân loại đến đây thì nó cũng không cảm thấy ngoài ý muốn cho lắm.
Nhưng mà...
Huyết Tinh Địa Long vội vàng nói: "Lão đại, vừa rồi tôi quên nói với ngài là... Trên thân con Thanh Thanh Trùng kia hình như có khí tức huyết mạch của Không Thần Long!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận