Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 426: Chuyện Khó Tin

Hà Huyên lập tức, nói: "Nếu như đã đánh qua, vậy thì cậu đã nhìn thấy Không Thần Long rồi đúng không? Có phải Lâm Thiên Vương đã kịp thời mang cậu trở về không? Hẳn là cậu sẽ không thể chịu nổi khômg gian áp chế của Không Thần Long đâu nhỉ?"
Về vấn đề này thì Diễm Dương Thiên Vương cũng cực kỳ nghi vấn.
Chưa nói đến thiếu niên yêu nghiệt này đã làm thế nào mà để cho Không Thần Long tạm thời khôi phục sự thanh tỉnh.
Nhưng khi cậu tôi tiến vào lĩnh vực không gian của Không Thần Long, thì đáng lẽ ra cậu tôi sẽ không chịu nổi khômg gian áp chế mới đúng chứ...
Vương Triệt thuận miệng nói: "Là nhờ Võ Hồn! Tôi đã dùng lực lượng Võ Hồn để chống cự mấy giây. Sau đó tôi sử dụng dược phẩm mở ra từ trứng bảy sắc tại Khải Huyền Cup để có thể chữa trị cho linh hồn bị hao tổn của Không Thần Long. Tôi thừa dịp mấy giây này để cho Không Thần Long ăn dược phẩm đó."
"Ừm, tạm thời để cho Không Thần Long khôi phục sự thanh tỉnh."
Bộ chuyện này là Vương Triệt đã sớm nghĩ kỹ.
Bí mật của đặc cấp xoay trứng thì Vương Triệt có thể nghĩ đến không chỉ có quan hệ cùng công ty khoa học kỹ thuật Dino, mà còn có quan hệ cùng với vị tiên hiền đã sáng chế ra sinh mệnh hồn ước kia.
Vương Triệt khẳng định nhân loại cường giả trên thế giới này sẽ biết đến bí mật trong đó.
Cho nên anh mới nói như vậy.
Mặc dù vấn đề rất nhiều nhưng bọn họ cũng tương đối dễ dàng hiểu được.
Quả nhiên khi nghe được lần giải thích này, Diễm Dương Thiên Vương cuối cùng đã có thể hiểu được mấy phần. Nhưng ông tôi vẫn là không thể tiếp nhận.
Đặc cấp xoay trứng màu bảy sắc xác thực cho ra đồ tốt rất trâu bò.
Nhưng coi như lại trâu bò thì ông tôi vẫn có thể lý giải.
Bởi vì ông tôi biết cái đặc cấp xoay trứng kia ý nghĩa như thế nào.
Điều mà Diễm Dương Thiên Vương không thể tiếp nhận chính là, nếu chỉ dựa vào lực lượng Võ Hồn thì tuyệt đối không có khả năng chống cự lại lĩnh vực uy áp của Không Thần Long.
Chỉ là Không Thần Long đã bảo ông tôi không nên hỏi nhiều, nên Diễm Dương Thiên Vương cũng không có ý định hỏi nữa.
Từ kết quả đến xem, vô luận như thế nào thì Vương Triệt đều đã hoàn thành kỳ tích này!
Nhưng những người khác, không chỉ không thể nào hiểu được mà càng không thể nào tiếp nhận...
Vị Chu Hình đến từ Bộ trung ương nghiên cứu di tích hồn thổ thứ chín vẫn đang sững sờ nhìn xem Vương Triệt và nói: "Khôi phục sự thanh tỉnh sao... Thật sự có thể làm được ư? Không thể không được thể, tôi không thể tiếp nhận... Lâm Thiên vương, nói cho tôi biết đây không phải là thật đi."
Chuyện này sao có thể chứ?
Thiên Vương cũng không thể làm được nha!
Vậy mà ông dám nói với tôi một vị học sinh có thể làm được sao?
Thế giới này thật kỳ quái!
Đám người cũng gắt gao nhìn xem Diễm Dương Thiên Vương.
Bọn họ muốn từ trong miệng vị Thiên Vương này biết được tình huống cụ thể thế nào.
Diễm Dương Thiên Vương biểu thị vẻ mặt tôi cũng không biết, tôi đi đến đó thì người ta cũng đã làm xong rồi...
Tôi là Thiên Vương nhưng tôi cũng cực kỳ không hiểu!
Đến cả Không Thần Long người ta cũng còn để cho tôi không nên hỏi nhiều mà.
Không Thần Long là ai đây? Đây chính là một vị đại lão trong giới Hồn thú thời cổ đại đó!
Vậy sao tôi dám hỏi nhiều được chứ?
Rõ ràng Không Thần Long cũng đang muốn giữ lại ẩn tình cho người ta.
Vả ẩn tình của người ta có liên quan đến pháp luật của chiến khu, dù tôi là Thiên Vương thì cũng không thể tùy tiện làm loạn được.
Người ta cũng không phải làm chuyện xấu xa gì... Mà còn làm được chuyện tốt to lớn.
Bên trên có Không Thần Long, bên dưới có luật pháp của chiến khu.
Coi như lại tò mò hơn nữa thì cũng chỉ có thể buồn bực giữ lại trong bụng thôi.
Mọi loại ngôn ngữ đều ngưng tụ ở trong miệng, cuối cùng để cho Diễm Dương Thiên Vương nói ra ba chữ:
"Đều là thật!"
Sau đó ông ta ra lệnh: "Chu Hình, cậu mau chóng để cho trung ương liên hệ với mấy vị Thiên Vương đến đây ngay, để hiệp trợ Không Thần Long tự mình phong ấn. Tôi sẽ ở chỗ này chờ đợi nhằm phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn."
Đám người nhao nhao hít sâu một hơi...
Rồi dùng một loại ánh mắt kinh hãi muốn mà nhìn xem Vương Triệt.
"Cậu thật sự làm được sao..."
Lý Ngạn Minh nhìn xem Vương Triệt mà trong chốc lát không biết nên nói cái gì.
Vương Triệt nói: "Tôi đã nói tôi có nắm chắc mà! Đương nhiên cũng có vận khí nhất định. Còn những gì tôi nói đều là thật."
Vương Triệt thật sự không hề nói dối.
Anh đúng là đã dựa vào Võ Hồn và gốc Thiên Tượng Cửu San Căn kia để miễn cưỡng làm được.
Đương nhiên, nếu như không phải anh đã từng là đại tu sĩ cảnh giới Đăng Tiên, vậy anh sẽ làm không được.
Về phần Lục Mao Trùng kế thừa truyền thừa của Không Thần Long thì anh cũng không cần nói.
Lục Mao Trùng vẫn còn quá yếu nên cần trưởng thành thêm.
Diễm Dương Thiên Vương nhíu mày nói: "Chu Hình, cậu cũng đừng lo lắng, nhanh đi liên hệ với trung ương đi. Nắm chặt thời gian vào!"
Chu Hình lập tức đi liên hệ.
Đám người còn chưa kịp phản ứng thì Hà Huyên vừa cười vừa nói:
"Tôi nói Lý phó quan và cả các vị nữa! Người ta đều làm tốt rồi thì các vị cũng phải nên suy nghĩ một chút ban thưởng chứ! Đừng có khiến người ta toi công sau khi bận rộn một chuyến nha! Người ta đã đem cả ban thưởng trứng bảy sắc ra dùng, vậy mà châu Tây Nhạc và chiến khu trung ương các vị không cho người ta chút ban thưởng gì sao?"
"Không nói những cái khác, nhưng một hai cái huân chương hạng nhất là phải có!"
Đám người nghe vậy liền giật mình hoàn hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận