Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 360: Trùng Thần

Vô số khán giả trừng đến tròn vo đôi mắt, nhìn xem Lục Mao Trùng đáng yêu như thế, nhưng cứ như vậy tiêu sái đi ra khỏi sân đối chiến.
Rồi cả đám lại nhìn thoáng qua Thước Tiên Long đang nằm im ở một góc đài sau khi trải qua trận đấu...
Khi âm thanh của trọng tài vang lên, khán giả bỗng nhiên phát ra từng tiếng reo hò vang vọng cả sân vận động!
Tiếng hoan hô chấn động toàn bộ sân thi đấu.
"Hú hú hú! ! !"
"Lục Mao Trùng vĩnh viễn là thần!"
"Tiểu mao trùng càng ngày càng trưởng thành rồi!"
"Lý trí nói cho tôi biết nó chỉ là một con Lục Mao Trùng, nhưng hiện thực lại nói với tôi rằng nó tuyệt đối không phải là Lục Mao Trùng!"
"Thước Tiên Long thật quá tệ, vậy cuối cùng ai mới là hồn sủng hệ Long đây?"
"Tiểu Trùng Trùng thật là đẹp trai, về sau tôi cũng muốn nuôi một con Lục Mao Trùng!"
"Tôi khuyên mọi người hãy suy nghĩ lý trí một chút đi, không phải bất kì con Lục Mao Trùng nào cũng đều mạnh như vậy đâu... Lục Mao Trùng trong hiện thực là thuộc nhóm hồn thú yếu đuối nhất. Không nói nữa, tôi phải đi mua trước hai quả trứng hồn sủng Lục Mao Trùng đây."
"Đây là trận chung kết có thời gian kết thúc nhanh nhất! Quá mạnh!"
...
Tại hiện trường không ngừng vang lên tiếng reo hò.
Phong Tiêu thì đang mang vẻ mặt trầm ngâm.
Mình thua rồi! Lại là á quân, lại xếp thứ hai nữa rồi!
Đương nhiên, đây không phải là điểm quan trọng nhất.
Phong Tiêu đi xuống đài cao và đi đến bên người Thước Tiên Long.
"Ngao ~ !"
Thước Tiên Long miễn cưỡng mở mắt ra, rồi kêu lên tiếng đối với Phong Tiêu.
Hình như nó muốn nói: Thật xin lỗi!
Phong Tiêu sờ lên đầu của Thước Tiên Long, cười nói: "Không sao, mi đã rất cố gắng rồi. Hôm nay mặc dù mi chiến bại, nhưng mi cũng đã học thêm được rất nhiều kiến thức. Sau này nếu có cơ hội thì chúng ta lại đánh một trận cùng với con Lục Mao Trùng kia."
"Ngao? ! !"
Thước Tiên Long nghe vậy liền mở to mắt ra, rồi liên tục lắc đầu trong vô thức.
Không đánh, không đánh!
Phong Tiêu: "..."
Một lát sau, Thước Tiên Long tựa như suy nghĩ ra điều gì đó.
Không đúng, mình thế nhưng là một con hồn sủng hệ Long a!
Vậy tại sao mình lại sợ một con Lục Mao Trùng nhỉ?
Thế này thật quá mất mặt của họ nhà rồng!
"Ngao! ! !"
Thước Tiên Long bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu cao vút, nó một lần nữa biểu thị ra khí thế và lòng tin của mình.
Phong Tiêu: "..."
Phong Tiêu rất muốn nói rằng: Long Long à, mi đã bại lộ chính mình rồi, đừng kêu nữa!
Nhưng Phong Tiêu vẫn khích lệ Thước Tiên Long: "Tốt, rất có tinh thần! Vậy lần sau chúng ta sẽ cố gắng thêm!"
Phong Tiêu thầm nghĩ: ‘Hi vọng còn có lần sau. ’
"Ngao!"
Thước Tiên Long đã nhặt lại lòng tin, hốc mắt nó rưng rưng nước mắt, vi nó cũng không nghĩ tới Khế Hồn Sư của nó lại có lòng tin đối với nó như vậy.
Thước Tiên Long tự nhủ: ‘Mình không thể từ bỏ được! ’
Trước tiên Phong Tiêu đút một viên thuốc khôi phục thể lực cho Thước Tiên Long, sau đó anh ta lại đeo lên Đạo Hồn Khí biến hình cho nó. Thước Tiên Long lập tức biến thành một con Tiểu Long nho nhỏ dài tâm mấy chục centimet, sau đó cùng Phong Tiêu đi đến trung tâm khôi phục hồn sủng...
Hôm nay cả hai đã nhận lấy sự đả kích vô cùng lớn.
Phong Tiêu chỉ hi vọng, sau trận chiến đấu hôm nay tuyệt đối đừng để cho Thước Tiên Long lưu lại bóng ma tâm lý.
---
Hà Chấn Phong than thở:
"Em khẳng định trong lòng con Thước Tiên Long kia sẽ lưu lại bóng ma tâm lý! Thật quá biến thái! một con hồn sủng hệ Long mạnh như vậy mà lại bị đánh cho thảm hại như thế! Con Lục Mao Trùng kia quá có vấn đề!"
"Nhất là khi một tiếng trùng âm phát ra, lại có thể làm tê liệt cả một con hồn sủng hệ Long! Vậy làm sao có thể tin được?"
Hà Chấn Phong vừa nói vừa lắc đầu.
May mắn là Thiểm Điện Hạo Thiên Hổ của mình không có gặp được con Lục Mao Trùng kia!
Nếu không mình khẳng định Hạo Thiên Hổ sẽ bị nghiền ép còn nhanh hơn, sau đó nó sẽ lưu lại bóng ma tâm lý, rồi về sau chắc chắn khi nó nhìn thấy một con hồn sủng loại trùng thì chiến lực của nó sẽ giảm bớt một phần.
Lâm Tịch vuốt ngực một cái rồi nói: "Chị cảm thấy con Lục Mao Trùng này của Vương Triệt, mỗi một loại Hồn kỹ của nó đều có vẻ kỳ lạ thế nào ấy! Hiệu quả và uy lực đều của chúng đều quá không bình thường! Trận chiến này so với trận chiến trước đây có sự chênh lệch quá xa! Chứng tỏ con Lục Mao Trùng kia không chỉ giữ lại một tấm át chủ bài! Quá vô lý!"
Lâm Hi vẫn luôn trầm mặc mà không mở miệng nói chuyện.
Thẳng đến trận chung kết Vương Triệt mới biểu hiện ra sức mạnh chân chính sao?
Đúng thật, khi đối mặt với một con hồn sủng hệ Long mà không sử dụng tới thực lực thật sự, chỉ cần không chú ý một chút thì sẽ bị người ta đánh bại ngay.
Lâm Hi bỗng nhiên nói: "Sự cảm ứng tâm linh, sự biến hóa màu sắc, còn có cả hồn kỹ trùng âm có uy lực ngang với hồn kỹ long uy. Và cả uy lực của chiêu hỏa cầu nổ tung kia cũng có thể thấy được rõ ràng, đây là nhờ sự kết hợp với Vung Đuôi Kích, khó trách vì sao uy lực lại kỳ lạ đến như vậy..."
Trong giọng nói của Lâm Hi không thể không có một chút cảm thán.
Cách chiến đấu như vậy thì ai có thể chống lại được chứ?
Nhất là sự cảm ứng tâm linh kia, thứ này thật sự quá quan trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận