Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 703: Chuyển Hóa

Lúc này Thẩm Minh Loan và Khổng sư huynh đều đã tỉnh lại.
Giáo sư Vân đánh giá trên dưới Vương Triệt và vuốt ve râu dài nói: "Tố chất thân thể và căn cốt thể chất của em quả thật không tệ! Trong Đại Hội Trân Tu lần này em là người duy nhất có thể uống năm tô lớn Bát Trân Bảo đấy."
Vương Triệt thầm nghĩ hơi chút bại lộ rồi mà nói: "Một người duy nhất thôi sao?"
Nhưng cũng không quan trọng.
Vì anh cũng không bại lộ bao nhiêu.
Vương Triệt cảm thấy mình có uống hết cả nồi Bát Trân Bảo của giáo sư Vân thì cũng bình thường.
Chủ yếu là do Bách Luyện Hồn Quyết và Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung quá lợi hại.
Chúng có thể làm dịu áp lực từ hồn lực để tu luyện.
Vương Triệt cười nói: "Vậy nhất định còn có rất nhiều người lợi hại chưa xuất hiện thôi thầy. Em về nghỉ trước đây. Ừm, em hơi chịu không nổi rồi."
Sau khi nói xong Vương Triệt dự định rời đi.
Anh cũng đã ăn đủ sướng trong đại hội Trân Tu này rồi.
Giáo sư Vân: "Chờ chút đã, em muốn từ bỏ ban thưởng hả?"
Giáo sư Vân nhìn thẳng Vương Triệt và luôn cảm giác hình như anh vẫn còn có thể tiếp tục uống nữa.
Dáng vẻ kia không giống như là không chịu nổi a!
Vương Triệt suy nghĩ hỏi: "Ban thưởng sao? Còn có ban thưởng nữa hả thầy?"
Giáo sư Vân chỉ vào tẩm biển bên cạnh gian hàng, sau đó ông móc ra một hộp gấm và đưa cho Vương Triệt, nói: "Rồi em về đi, uống giỏi lắm."
Lúc này Vương Triệt mới nhìn thấy tấm biển vì anh đến đây chủ yếu là do bị mỹ vị của tô canh hấp dẫn, nên ngược lại là không chú ý tới là còn có ban thưởng.
Vương Triệt: "Được ạ, vậy em về trước."
Vương Triệt nhìn vào phần thưởng một chút rồi từ biệt mấy người.
Đợi đến khi Vương Triệt rời khỏi thì Thẩm Minh Loan mới lấy lại tinh thần và nhịn không được mà hỏi: "Giáo sư Vân, cậu ta không sao chứ?"
Khổng sư huynh nói nhỏ: "Cậu ta cũng quá mạnh đi! Hiện tại các học đệ năm nhất đại học đều mạnh như vậy sao?"
Giáo sư Vân vung tay lên nói: "Nhìn dáng vẻ cậu ta giống như là có sao à? Dù sao cậu ta cũng là bạn học được Vô Phong Thiên Vương khen ngợi không dứt miệng mà. Nhìn cường độ thân thể của hai con hồn sủng của cậu ta đi, nếu như cậu ta theo không kịp chúng thì làm sao có thể huấn luyện ra chúng được?"
Tuy nói như thế nhưng trong lòng ông ấy lại nghĩ rằng, may mắn là cậu ta chỉ uống có năm tô thôi. Nếu lại uống thêm chút nữa thì chỉ sợ số canh trong nồi đều sẽ bị cậu ta uống đến bảy tám phần. Cậu nhóc này đúng là rất khác thường.
Giáo sư Vân thở dài nói:
"Sớm biết thế hẳn là nên để cho cậu ta uống ít đi một chút. Không biết cậu ta có hứng thú đến chỗ lão Nam hay không? Lúc trước lão Nam đã đi đại học tổng hợp Bắc Giang để mở ra chuyên ngành nông nghiệp, rồi về sau lại trở thành phó hiệu trưởng của đại học tổng hợp Bắc Giang. Từ đó trình độ làm món ăn chính và trình độ chế dược của đại học bọn họ cũng đã tăng lên rất nhanh."
"Trong Đông Nông Thịnh Hội này bọn họ đã lấy ra một loại rượu ngon tên là 'Túy Thiên Thu' và cũng vô cùng lợi hại."
Thẩm Minh Loan hơi xấu hổ nói: "Em cũng đã thử nó một chút xíu. Vừa ngửi mùi rượu thôi là em đã cảm thấy hơi chóng mặt rồi, và hồn lực trong cơ thể em cực kì bạo động. Chậc, chờ lát nữa đi nghỉ ngơi buổi chiều xong em sẽ lại đi thử xíu nữa."
Khổng sư huynh e hèm một cái rồi nói: "Em cũng đã uống hơn một chén và cảm thấy uy lực của nó quả thực rất lớn, hậu kình cũng đầy đủ. Em đã ngủ hẳn hai giờ mới dậy được. Nhưng em cảm giác vẫn là canh Bát Trân Bảo càng hợp khẩu vị của em hơn. Không biết vị học đệ kia có đi thử qua chưa?"
Vương Triệt thuê một gian phòng nghỉ tại sân vận động và lập tức bắt đầu tu luyện.
Các gian hàng ở đại hội Trân Tu ngoại trừ cung cấp đồ ăn cho hồn sủng ra thì phần lớn Vương Triệt đều đã ăn thử rồi.
Nên trong cơ thể anh đã tích súc một luồng hồn lực giống như biển cả bàng bạc và cần phải đi tĩnh tu.
Vương Triệt suy đoán để tu luyện ra bảy sợi Bách Luyện Hồn Lực thì hẳn là sẽ rất dễ dàng.
Vương Triệt suy nghĩ nói: "Cách thời gian đại hội Trân Tu kết thúc còn có năm tiếng. Năm tiếng này ta sẽ tranh thủ tu luyện một phần trước, sau đó sẽ lại đi xem thêm những gian hàng kia. Ta không thể để sót được."
Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đã được ăn cho tới trưa.
Vương Triệt thì ăn nhiều như rừng nhưng cộng lại cũng ăn chưa đến hai giờ.
Bây giờ vừa mới chớm chiều.
Đại hội Trân Tu sẽ tiếp tục cho đến bảy giờ tối.
Vương Triệt không nói hai lời mà bắt đầu tu luyện.
Toàn bộ đồ ăn mà anh đã nếm qua đều cấp tốc hóa thành hồn lực tinh thuần. Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung hiện ra và từng sợi Bách Luyện Hồn Lực đang không ngừng cô đọng.
Lấy phán đoán của Vương Triệt, nếu anh có 60 sợi Bách Luyện Hồn Lực thì đẳng cấp hồn lực của anh sẽ tương đương với cấp 20.
Hiện tại anh đã có 39 sợi rồi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Vương Triệt cảm giác đồ ăn trong cơ thể mình đã mau chóng bị tiêu hóa và tan rã thành hồn lực.
Những thức ăn này không có bất kỳ tạp chất gì, vì đều được dùng hồn thực rất tốt để chế biến thành món ăn.
Nên chúng hoàn toàn không phải là thứ mà thức ăn bình thường có thể sánh được.
Và người bình thường sẽ ăn chúng không được, mà chỉ có Khế Hồn Sư mới có thể ăn.
Cho nên sau khi tiêu hóa thì năng lượng hồn lực sẽ phi thường tinh thuần, các loại thành phần dinh dưỡng của chúng đều có thể tăng lên cường độ thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận