Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 63: Tiến Vào Vòng Tranh Tài Thứ Hai

"Ha ha ha."
Cô gái chỉ cười mà không cảm thấy tức giận.
Vương Triệt thuận miệng hỏi: "Cô không tin sao? Vậy chúng ta làm một bài kiểm tra nhé? Một bài kiểm tra liên quan tới bệnh tâm thần. Nếu như cô kiểm tra ra kết quả bình thường, vậy đến lúc đó tôi liền ngoan ngoãn nhận thua! Cô thấy thế nào?"
Cô gái dùng tay chống đỡ chiếc cằm, mang vẻ mặt thành thật nhìn về phía Vương Triệt, nói: "Được thôi! Tôi cũng muốn nhìn xem anh có thể chơi ra trò hề gì."
Vương Triệt gật đầu, cười nói: "Oke! Cô trả lời câu này xem: Trong bồn tắm đang đổ đầy nước, bên trong bồn tắm có một cái chậu, và trong cái chậu có một chiếc muỗng nhỏ. Hiện tại phải múc hết nước trong bồn tắm đi, vậy xin hỏi người bình thường sẽ làm như thế nào?"
Cô gái cười nhạo một tiếng, nói: "Đơn giản như vậy á? Dùng chậu múc nước trong bồn tắm ra không được sao? Chờ nước trở nên ít đi rồi lại dùng muỗng múc tiếp."
Nói xong cô ta mang vẻ mặt đắc ý mà nhìn về phía Vương Triệt.
Vương Triệt nói: "Sai! Người bình thường chắc hẳn sẽ mở cái nắp thoát nước của bồn tắm lên."
Cô gái: "..."
Cô ta sửng sốt hồi lâu.
Vương Triệt đứng dậy rời đi, nói: "Bây giờ cô nhìn thấy rồi đó, tôi đã nói cô không quá bình thường mà! Nhanh đi về chữa trị đi, tâm thần như thế cũng là một vấn đề lớn đấy."
Cô gái suy nghĩ hồi lâu, rồi nửa tin nửa ngờ mà gọi điện thoại về cho bác sĩ tư nhân trong nhà.
Sau khi vị bác sĩ tư nhân kia nghe xong, ông ta ho khan nói: "Khụ khụ... Tiểu thư ơi, đây không phải là bài kiểm tra tâm thần chính quy đâu, chỉ là một câu hỏi mẹo đơn giản mà thôi... Tinh thần của cô không có vấn đề gì, cho nên không cần phải hỏi tôi đâu..."
"Thảo!"
Cô gái liền đỏ mặt tới mang tai, lập tức phẫn nộ hét to một tiếng.

Trận tranh tài buổi chiều rất nhanh liền bắt đầu.
Vương Triệt cũng không có đem chuyện về cô gái kia để ở trong lòng.
Mà đối thủ anh tranh tài buổi chiều cũng rất dễ giải quyết.
Vương Triệt giải quyết trận tranh tài này một cách thuần thục.
Không nói về những phương diện khác, mà chỉ nói về tu vi hồn lực, thì trên cơ bản, Lục Mao Trùng đã nghiền ép rất nhiều hồn sủng khác. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho chưa có hồn sủng nào có khả năng đánh bại Lục Mao Trùng hiện tại.
Mà chỉ trong ngày tranh tài thứ nhất, sau ba lượt thi đấu, ngay lập tức đã loại đi hơn tám trăm tuyển thủ.
Bây giờ chỉ còn lại hơn một trăm tuyển thủ.
Vào ngày thứ hai, tương đối mà nói sẽ càng khó khăn hơn.
Đến ngày thứ ba sẽ là một ngày kịch liệt nhất. Đến lúc đó sẽ chỉ còn thừa tầm mười mấy tuyển thủ, để cùng nhau tranh đoạt chức quán quân và Top 10.
Vương Triệt hiện tại đang nghỉ ngơi dưỡng sức.
Sáng sớm hôm sau, anh liền đi tới sân vận động.
Mặc dù ngày đầu tiên đã loại đi rất nhiều tuyển thủ, nhưng trên khán đài, lượng người xem thi đấu lại càng nhiều hơn.
Bởi vì những tuyển thủ bị loại kia, đều sẽ trở lại quan chiến các trận tranh tài tiếp theo.
Trong nhóm chat của lớp Vương Triệt, càng là từng đợt quỷ khóc sói gào.
Thầy giáo Trịnh: "Những em nào duy trì đến ngày thứ hai, hãy ghi số 1, để tôi nhìn xem có bao nhiêu em."
Trôi qua một hồi thật lâu, mới miễn miễn cưỡng cưỡng hiện ra một dòng tin nhắn ghi số 1.
Ngay sau đó, lại xuất hiện thêm hai dòng.
"Chỉ có ba em thôi á? Không tệ, ba em chính là học sinh ưu tú của thầy. Lâm Hi, còn em thì sao?"
"1. Hôm qua em không thua một lần nào. Thuận lợi đến ngày thứ hai."
"Rất tốt! Đúng rồi, Vương Triệt đâu nhỉ?"
"1."
"Có thể chứ! Lục Mao Trùng có thể kiên trì đến ngày thứ hai là rất không tệ! Hôm nay nếu em lại kiên trì thêm một lần nữa, vậy liền ổn định trong Top 100. Thứ tự càng đến gần phía trước, vậy thì ban thưởng sẽ càng tốt. Thầy rất coi trọng em đó!"
"Vương Triệt, anh thật sự không bị loại sao?"
"Lục Mao Trùng bảy mươi năm tu vi hồn lực thật quá mạnh! Về đẳng cấp tu vi hồn lực liền đã nghiền ép đối thủ, nên không cần nói đạo lý gì nữa."
"Sao tôi luôn cảm thấy không thích hợp nhỉ? Lục Mao Trùng có thể bồi dưỡng mạnh đến như vậy à..."
"Tôi đã xem qua trận tranh tài của Triệt Ca! Lục Mao Trùng của anh ấy mạnh đến mức không hợp thói thường... Quả thực con Lục Mao Trùng này chính là một chiếc máy bay chiến đấu a."
"Nhưng khả năng hôm nay anh ấy liền gặp khó khăn... Vì các tuyển thủ đều có hồn sủng đạt từ năm mươi năm đến sáu mươi năm tu vi hồn lực. Nên chênh lệch hồn lực cũng không rõ ràng."
"Vòng tranh tài thứ hai hôm nay, sẽ quyết định ra 26 tuyển thủ dẫn đầu trong các khu vực. Vòng thứ ba chính là các trận quyết đấu giữa các tuyển thủ dẫn đầu trong 26 khu vực. Vòng thứ hai này sẽ không luân phiên thi đấu mà loại trực tiếp. Vì quy tắc tranh tài năm nay hơi thay đổi một chút."
...
Vương Triệt chỉ nhìn lướt qua, anh không để ý quá nhiều.
Tại khu J.
Khu này có rất ít tuyển thủ, nên trước mắt cũng chỉ còn lại bốn vị.
Số 3, số 9, số 11, số 23.
Trận đấu thứ nhất, đối thủ của Vương Triệt là tuyển thủ số 11.
So với hôm qua, lượng người xem hôm nay của khu J, rõ ràng đã nhiều hơn rất nhiều so với các khu khác.
Trên cơ bản đây đều là những người quan tâm đến Vương Triệt.
Vương Triệt sờ lên đầu Lục Mao Trùng nói: "Hôm nay mi chắc chắn phải vận dụng hồn lực rồi."
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng gật đầu.
Hôm qua, ngay cả hồn lực mà Lục Mao Trùng cũng không hề đụng tới.
Nhưng nó vẫn một đường quét ngang.
Hôm nay độ khó đã tăng cao, Vương Triệt quan sát một chút ba vị tuyển thủ còn lại. Hồn sủng của họ có tu vi hồn lực đều trên năm mươi năm.
Trong đó có một vị còn có hồn sủng hơn sáu mươi năm tu vi hồn lực.
Nếu như nó đã học xong Hồn kỹ, có thể nói nó sẽ có tiềm lực tiến vào Top 10.
Bạn cần đăng nhập để bình luận