Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1351: Ma Thiên Sơn

Ma Cổ Mông lạnh lùng nói:
"Cậu nhóc, cậu thật sự không xem chúng tôi như tiền bối đúng không? Ngay cả thời gian nghỉ ngơi mà cũng không cho sao?"
"Tôi khuyên cậu hãy thức thời một chút, sau khi khai hoang thật tốt hoàn cảnh địa hình của Mặc Ngọc Tinh thì phải để cho tôi và Thần Quang Kình nghỉ ngơi! Nhân loại bên cậu hiện tại đi làm việc đều có hai ngày nghỉ, vậy Hồn thú chúng tôi cũng cần có! Vả lại chúng tôi có số lượng công trình so với những nhân loại tại Liên Bang Hai vị cộng lại còn nhiều hơn! Cậu phải hiểu khổ và nhàn kết hợp!"
Vương Triệt thản nhiên nói:
"Thật ra tôi cũng muốn để cho hai vị nghỉ ngơi, nhưng mà thời gian không cho phép! Ông suy nghĩ một chút xem, sau khi năng lượng bản nguyên bộc phát thì không gian của Mặc Ngọc Tinh sẽ dần dần ổn định lại. Như vậy trong vài năm tới Chiến khu Đông Hoa khẳng định sẽ tới đây trước. Đến lúc đó nếu bọn hắn mà phát hiện Mặc Ngọc Tinh đã đại biến thì ông nói xem bọn hắn sẽ có tư tâm muốn một lần nữa chiếm làm của riêng hay không?”
“Không chỉ là Chiến khu Đông Hoa, nếu như nơi này bị mấy chiến khu khác phát hiện và tạo ra áp lực quốc tế, vậy đến lúc đó chúng ta mà làm không tốt thì còn bị bọn hắn tranh đoạt! Ông nói xem chúng ta phải làm sao đây?"
Ma Cổ Mông liền quát một tiếng: "Bọn hắn dám à?"
Vương Triệt cười nói:
"Ông nghĩ thử coi bọn hắn có dám hay không? Bọn hắn không xâm nhập vào Vạn Thú Sơn là do Vạn Thú Sơn nằm tại Liên Bang nên có pháp luật và quy định của Liên Bang. Còn Mặc Ngọc Tinh thì lại không có. Hai vị mặc dù rất lợi hại nhưng ở trước mặt mấy đại chiến khu của Liên Bang thì vẫn còn có chút không đáng chú ý, vì hồn sủng trăm vạn năm tu vi hồn lực thì bọn hắn đều có."
"Hai vị mà không ra chút sức để tranh thủ thời gian chuẩn bị cho tốt nhằm sáng tạo nhiều một chút Sinh mệnh Hồn thú, và tôi thuận tiện trợ giúp hai vị bồi dưỡng chúng để cho hai vị nhanh chóng đột phá vào trăm vạn năm tu vi hồn lực, khi đó lực uy hiếp hai vị mới đầy đủ lớn."
Ma Cổ Mông liền rơi vào trầm mặc, sau đó hắn đứng người lên lạnh lung hư một tiếng rồi nói: "Mặc dù tôi biết cậu đang đang lừa dối tôi, nhưng tôi lại không thể không ăn cú lừa này! Nói đi, tiếp xuống sẽ qua bên kia đúng không?"
Vương Triệt nói: "Không cần, liền ở phụ cận đây thôi! Ông hãy cảm thụ một chút bên nào có nồng độ năng lượng bản nguyên cao hơn?"
Ma Cổ Mông trầm ngâm mấy giây rồi đứng người lên đi về phía một ngọn núi cao vút trong mây, nói: "Ngọn núi lớn này là ngọn núi cao nhất mà tôi đã gặp qua trong mấy ngày nay! Phụ cận nó có năng lượng bản nguyên tương đối nồng đậm, hẳn là rất phù hợp với loại yêu cầu cơ sở động thiên phúc địa mà cậu đã nói."
Vương Triệt nhìn một chút rồi nói: "Quả thật không tệ! Chúng ta sẽ bố trí ở chỗ này một cái Ngũ Hành Tụ Linh Đại Trận! Nơi này có địa thế rất hiểm trở, và ngọn núi này lại thẳng đứng ngàn trượng nên là chỗ tốt để thu nạp càn khôn. Chúng ta đặt một cái danh tự cho nó đi."
Ma Cổ Mông hỏi: "Đạt là Ma Thiên Sơn thì cậu cảm thấy thế nào?"
"..."
Vương Triệt cũng không nói gì.
Ma Cổ Mông thấy thế thì lập tức nói với Huỳnh Mộng Linh: "Bé con, tại bên trên bản đồ của mi hãy ghi lại danh tự này cho ta."
Huỳnh Mộng Linh quay đầu nhìn lại rồi hoàn toàn không đế ý đến Ma Cổ Mông.
Vương Triệt cười nói: "Mi cứ làm theo lời nói của vị tiền bối Ma Cổ Mông này của mi đi."
Sau đó Vương Triệt đã bố trí một cái tụ linh trận cỡ lớn trên Ma Thiên Sơn.
Nơi này vốn là nơi hội tụ năng lượng bản nguyên rất nồng đậm, cho nên chỉ cần liên tục không ngừng bảo trì như vậy thì rất nhanh liền có thể hình thành môt nơi động thiên phúc địa. Đến lúc đó ở đây sẽ có thể sinh trưởng ra rất nhiều thiên tài địa bảo và các loại thảm thực vật hi hữu.
Sau khi để cho Huỳnh Mộng Linh định ra vị trí của Ma Thiên Sơn, Vương Triệt lập tức đứng trên thân Ma Cổ Mông tiếp tục lên đường khai hoang.
Đồng thời anh còn lấy ra từ trong linh điền rất nhiều hạt giống hồn thực và gieo xuống vùng đất màu mỡ này.
Trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung đã chứa đựng một nhóm lớn hạt giống hồn thực, nhưng bây giờ hoàn toàn không đủ dùng. Cũng không có cách nà khác, vì Mặc Ngọc Tinh tương đối khổng lồ.
Vì vậy Vương Triệt chỉ tuyển ra các địa điểm đặc biệt để gieo xuống hạt giống mà thôi.
Bây giờ năng lượng bản nguyên đã bạo phát, cho nên tương đương với việc thiên địa đã khôi phục linh khí. Tiếp tới một đoạn thời gian thì hồn thực sẽ sinh trưởng với tốc độ không kém cỏi bao nhiêu so với linh điền.
Thậm chí tại nơi có năng lượng bản nguyên càng thêm nồng đậm thì sẽ còn sinh ra sự dị biến nhất định, sau đó liền diễn sinh ra các thảm thực vật biến dị.
Cho nên việc gieo xuống hạt giống là rất cần thiết.
Trước mắt bên trong linh điền có đủ các loại hồn thực thấp - trung - cao, mà hồn thực cấp thấp là nhiều nhất, còn hồn thực cao cấp chỉ có vài cọng. Vả lại số hồn thực cao cấp này đều có quan hệ cùng với năng lượng linh hồn, cho nên điều kiện sinh trưởng của chúng vô cùng hà khắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận