Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1392: Thử Nghiệm Độ Cứng

Vào lúc này, dưới chân tiểu khô lâu bỗng nhiên xuất hiện gai ngược nhỏ xíu, giúp nó có thể dễ như trở bàn tay mà di chuyển tùy ý bên trong loại hoàn cảnh này.
Nhìn thấy điểm này thì Vương Triệt liền nói: "Bộ xương cốt này sau khi tiến cấp đã có thể nhẹ nhõm thích ứng với hoàn cảnh. Tiểu Huỳnh, mi hãy dùng chiêu ‘niệm động lực’ để nếm thử khống chế nó bay lên một chút xem. Bay cao và lâu một tý để cho nó thể nghiệm cảm giác phi hành."
Huỳnh Mộng Linh lập tức gật đầu. Thân thể nó có chút lóe ra ánh sáng, tinh thần lực bàng bạc giống như thủy triều vọt mạnh về phía tiểu khô lâu.
Huỳnh Mộng Linh tăng trưởng nhanh nhất, nhưng không phải tu vi hồn lực mà là tinh thần lực.
Tinh thần lực của nó tăng trưởng còn nhanh hơn so với Vương Triệt tu luyện thần thức.
Nhất là do Mặc Ngọc Tinh không thiếu tài nguyên, nên Vương Triệt đã luyện chế ra một đống đan dược cung cấp cho nó tu luyện tinh thần lực.
Huỳnh Mộng Linh lúc này chỉ có tu vi hồn lực hơn hai vạn năm, nhưng mà tinh thần lực của nó đã vượt qua Hồn thú bốn đến năm vạn năm tu vi hồn lực.
Mà đây vẫn chỉ là tình huống tu luyện bình thường của nó.
Tinh thần lực bàng bạc bao trùm lấy tiểu khô lâu, mà đừng nói là tiểu khô lâu, coi như là một con Hồn thú hai vạn năm tu vi hồn lực nhưng dưới một chiêu ‘niệm động lực’ này cũng đều sẽ bị Huỳnh Mộng Linh khống chế tùy ý.
Tiểu khô lâu liền bị ‘niệm động lực’ khống chế rất nhanh, và nó không thể tự điều khiển thân thể.
Nó dần dần rời đi mặt băng và Huỳnh Mộng Linh thì cười hì hì mà mang theo tiểu khô lâu bay loạn bốn phía rồi càng bay càng cao.
Vương Triệt yên tĩnh nhìn xem tựa như đang đợi điều gì đó xảy ra.
Ước chừng qua đi nửa giờ, thân thể tiểu khô lâu đã có thể nhúc nhích.
Thân thể nó bắt đầu xuất hiện biến hóa rất nhỏ.
"Nó đang thích ứng! Ngay cả Hồn kỹ hệ tinh thần mà nó cũng đều có thể thích ứng sao?"
Lại qua đi nửa giờ, thân thể tiểu khô lâu bắt đầu chuyển động và dần dần rơi xuống, sau đó nó trực tiếp nhảy xuống ngay giữa không trung.
Huỳnh Mộng Linh đang bay ở phía trước liền xoay người nhìn lại, nó phát hiện tiểu khô lâu đã không thấy đâu nên lập tức ngây ngẩn cả người.
Huỳnh Mộng Linh liếc nhìn chung quanh nhưng nó không nhìn thấy bất luận thân ảnh nào.
Chỉ nghe thấy bịch một tiếng, phảng phất như có cái gì đó bị ném xuống mặt băng.
Lúc này Huỳnh Mộng Linh mới nhìn xuống và chỉ thấy ngũ đệ của mình đã bị chia năm xẻ bảy, xương đầu tách rời ngay trên mặt băng.
Huỳnh Mộng Linh: "..."
Nhìn thấy một màn này nhưng Vương Triệt ngược lại không cảm thấy bao nhiêu kỳ quái, nói: "Xương cốt của nó quả thực rất cứng rắn, nhưng rơi xuống từ độ cao này thì xương cốt của nó vẫn không đủ cứng. Vẫn là do thiếu khuyết thời gian rèn luyện."
Từng bộ phận của tiểu khô lâu tuy đã tiến cấp, nhưng rõ ràng lực khống chế của nó vẫn còn thấp, hơn nữa còn không được rèn luyện tốt. Vì rốt cuộc nó chỉ vừa mới sinh ra có một tháng.
Chỉ sợ ngay cả tay chân mà nó vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ tốt, mà hiện tại thân thể nó đã tiến cấp nên càng khó nắm giữ hơn.
Vương Triệt lắc đầu, nói: "Đoán chừng trước khi nở ra nó cũng không nghĩ tới nó sẽ có được số lượng tài nguyên khoa trương như vậy."
Sau đó Vương Triệt liền đi tới nhặt lên các bộ phận thân thể của tiểu khô lâu.
Huỳnh Mộng Linh bay xuống và có chút hốt hoảng mà vờn quanh tiểu khô lâu. Nó cũng không rõ lắm vì vừa rồi nó đã khống chế thật tốt tinh thần lực nhưng tại sao ngũ đệ lại bị rơi xuống?
Qua một hồi lâu Huỳnh Mộng Linh phát hiện tiểu khô lâu cũng không có vấn đề gì thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Vương Triệt giảng thuật đơn giản cho Huỳnh Mộng Linh một chút về tình huống của tiểu khô lâu.
"Ô a!"
Huỳnh Mộng Linh sau khi nghe xong thì bỗng nhiên toát ra một cái ý nghĩ.
Vương Triệt kinh ngạc nói: "Hả? Mi nói mi muốn dùng ngũ đệ của mi để thí nghiệm một chút Hồn kỹ của mi sao? Uy uy uy, vừa mới gặp mặt mà mi liền muốn hãm hại ngũ đệ của mi rồi ư?"
Cho tới hôm nay Hồn kỹ của Huỳnh Mộng Linh được dùng nhiều nhất chính là Tinh Thần Cảm Giác và Huyễn Linh Chúc Phúc.
Tinh Thần Cảm Giác sẽ dùng để cảm giác các Hồn thú, từ đó có thể tìm đến từng khu tài nguyên.
Huyễn Linh Chúc Phúc thì có thể làm cho các Hồn thú khác trợ giúp nó thu hoạch tài nguyên thật tốt.
Còn lại chính là ‘niệm động lực’ và ‘xuyên qua không gian’.
Chiêu trước chỉ dùng cho một chút sự vật đơn giản, còn chiêu sau sẽ dùng để xuyên qua các khu vực trên Mặc Ngọc Tinh để tuần sát.
Nếu không một chuyến tuần sát trên Mặc Ngọc Tinh sẽ không thể hoàn thành trong mấy tháng ngắn ngủi được.
Tại thời điểm chiến đấu của Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình, Huỳnh Mộng Linh đã lĩnh ngộ được không ít Hồn kỹ. Thế là nó đã thông qua chiêu ‘rèn luyện tiến lên’ để truyền thụ cho các Hồn thú khác, nhưng điều kiện tiên quyết là Hồn thú được trao tặng cần có năng lực thi triển Hồn kỹ đó.
Tuy nhiên chúng chỉ là Hồn kỹ ngàn năm của Huỳnh Mộng Linh mà thôi.
Năng lực phụ trợ của nó đáng sợ tuyệt trần.
Huỳnh Mộng Linh không có tính công quá mạnh là có quan hệ với thiên tính của nó.
Bản thân nó không am hiểu về chiến đấu, việc nó lĩnh ngộ chiêu ‘xuyên qua không gian’ cũng là để giúp nó tránh né các Hồn thú khác mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận