Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 398: Chuyển Đổi Tọa Độ Không Gian! Đối Mặt Hắc Di Kim Cương!

Với kinh nghiệm từng chinh chiến qua chư thiên vạn tộc của Vương Triệt, kinh nghiệm chiến đấu của anh đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, nếu như không có quy tắc tranh tài thì nói thật, trong mấy vị tuyển thủ cùng tranh tài với anh sẽ không có người nào có thể chống cự nổi một hiệp.
Vì Vương Triệt có thể sử dụng các loại thủ đoạn để nhẹ nhàng giải quyết đối thủ.
Mà đối thủ còn chắc chắn phải chết.
Lục Mao Trùng trước đây từng đối mặt ba con hồn sủng của tên Quỷ Hồn Sư kia, nó được Vương Triệt chỉ huy và hắn ta bị anh nhìn thấy mỗi một sai lầm trong cách chiến đấu.
Nếu chỉ dựa vào bản thân Lục Mao Trùng thì sẽ không thể nào dành được chiến thắng.
Ầm ầm!
Linh Hà Vương ngã xuống vang ầm một tiếng, vì bản thân nó chỉ là huyễn hóa ra tới nên cũng không có tất cả năng lực của Linh Hà Vương.
Chiêu Bom Năng Lượng của Lục Mao Trùng đã bị Vương Triệt sửa lại quỹ tích bay, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung phối hợp làm choáng đối phương nên tất cả đều đánh trúng một điểm.
Tất nhiên Linh Hà Vương huyễn tượng sẽ không có khả năng còn đứng dậy nổi.
Lục Mao Trùng hơi chút mờ mịt.
Vậy là thắng rồi sao?
Quá không thích hợp!
Vì sao mình có cảm giác đã được Khế Hồn sư của mình gồng gánh nhỉ?
Rõ ràng là mình mạnh hơn anh ta mà!
Lục Mao Trùng lúc này đang lâm vào luồng suy nghĩ miên mang về cuộc đời mình.
‘Trùng sinh quan’ của nó đang không ngừng bị đập vỡ và tái tạo lại...
Hà Huyên từng nói chỉ có xác suất cực thấp để có thể đánh bại huyễn tượng vệ thú, nhưng nó liền dễ dàng bị Vương Triệt liên thủ với Lục Mao Trùng giải quyết và thậm chí còn không tốn bao nhiêu sức lực...
Sau khi con Linh Hà Vương này ngã xuống, nó lập tức biến lại thành huyễn tượng vệ thú.
Chỉ thấy huyễn tượng vệ thú bỗng nhiên để cho kiếm đá và khiên đá của nó kết hợp lại, sau đó nó ấn vào hư không trông giống như đang mở ra vật gì.
Rất nhanh liền nổi lên một vòng ánh sáng trong hư không.
Vương Triệt nói: "Đây là thông đạo không gian! Đi thôi, khả năng chỉ đánh một lần mà đã có thể nhìn thấy Không Thần Long có xác suất không lớn lắm. Nhưng xác suất hai lần liền gặp là rất cao, vì chỉ có bốn khối đất lơ lửng mà thôi."
Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng vẫn còn đang suy tư tiến vào vòng sáng kia...
Sau khi bước chân vào không gian thông đạo, không gian xung quanh Vương Triệt đã có sự biến hóa, tựa như tất cả mọi thứ đều được tạo dựng lại.
Khung cảnh vừa nãy lại hiện ra trước mắt.
Vương Triệt nói: "Vừa nãy tọa độ không gian của khối đất lơ lửng kia có vẻ không đúng lắm..."
Vương Triệt không hề ngạc nhiên vì anh đã về lại khối đất lơ lửng đã hạ cánh trước đó.
Trong tầm mắt anh hiện ra bốn khối đất lơ lửng như cũ.
Vương Triệt hít thở sâu một hơi rồi nói: "Kế tiếp việc ta có thể trực tiếp nhìn thấy Không Thần Long có xác suất rất lớn. Ừm, nhưng lúc đánh ta bại được huyễn tượng vệ thú thế mà lại không có ban thưởng."
Dù sao cũng là phó bản quái thú tinh anh, nếu như không có thưởng lớn thì đúng là không được.
Lúc ở tu tiên giới, khi mọi người tiến vào phó bản ảo cảnh để đánh quái thăng cấp, mỗi khi đánh qua quái thú tinh anh thì tốt xấu gì cũng sẽ lấy được một chút đồ tốt.
Vương Triệt lắc đầu nói: "Thôi được rồi, dù sao cũng không tốn sức mấy! Trước mắt cứ tiến vào khối đất lơ lửng thứ hai đi!"
Vương Triệt ôm Lục Mao Trùng và lại lựa chọn một khối đất lơ lửng khác, sau đó anh tiếp tục lợi dụng chiêu phun tơ của Lục Mao Trùng để nhảy vào.
Lần này Vương Triệt dự định kiểm tra một chút.
Huyễn tượng vệ thú giống nhau như đúc lại hiện ra trước mắt.
Vương Triệt hô lên: "Từ Lực Kiếm, mi hãy đấu với con huyễn tượng vệ thú này đi!"
Lần này Vương Triệt không để cho Lục Mao Trùng ra tay nữa, mà anh để cho Từ Lực Kiếm tung chiêu.
Hiện giờ tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm cũng không cao lắm, nhưng sau khi mang theo vỏ kiếm điện từ kia, mỗi ngày nó đã có thể tăng lên ba năm tu vi hồn lực một cách ổn định. Tu vi hồn lực hiện tại của nó vào khoảng 385 năm.
"Ti ngô?"
Lục Mao Trùng nhìn Từ Lực Kiếm kêu lên.
Nó có thể đánh được sao?
Từ Lực Kiếm biết Vương Triệt cho mình ra trận thì cực kỳ hưng phấn, nó lập tức chuyển động hăng hái vì nó luôn cảm thấy giác tò mò về những điều mới mẻ xung quanh mình.
Vừa nghe mệnh lệnh của Vương Triệt, Từ Lực Kiếm liền bay vù một cái, toàn thân nó lóe ra tia điện và trong chốc lát đã xuyên thủng con huyễn tượng vệ thú kia.
Huyễn tượng vệ thú lại hóa thành vô số đá hạt rồi sau đó bắt đầu ngưng tụ lại.
Trong chớp mắt, nó đã hóa thành một con hồn thú hình người.
Con hồn thú này có vóc dáng giống như là tinh tinh, toàn thân và làn da của nó có màu đen nhánh, bề ngoài trông giống như sắt thép, hai mắt rất lớn, toàn thân tản ra khí thế hung bạo.
Hình thể của nó không lớn, cao không quá hai mét, nhưng lại cảm thấy có uy thế hơn so với con Linh Hà Vương kia.
Vương Triệt suy tư, nói: "Đây là Cổ Hồn thú tên là Hắc Di Kim Cương, một loại hồn thú hệ chiến đấu. Tiềm chất chủng tộc của nó so với Linh Hà Vương còn mạnh hơn không ít, nằm ở phần thượng nguồn trong hồn thú cấp bậc vương giả, khả năng chiến đấu của nó cực kì mạnh mẽ. Xem ra Cổ Hồn thú mà huyễn tượng vệ thú huyễn hóa ra không có bất cứ quan hệ nào với hồn thú đã đánh tan nó.”
"Cổ Hồn Thú huyễn hóa ra hồn thú đều là ngẫu nhiên, nhưng ít nhất đều ó cấp bậc từ vương giả trở lên, nên chúng đều có khả năng chiến đấu rất mạnh mẽ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận