Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 365: Phần Thưởng Phong Phú

Phần thưởng thứ 8 là đặc cách xoay trứng của Công ty khoa học kỹ thuật Dino.
Quán quân năm mươi lần, á quân bốn mươi lần, hạng ba ba mươi lần.
Còn lại chỉ cần là tuyển thủ tiến vào vòng thứ ba thì đều được mười lần.
Phần thưởng này nhìn xem giống như góp cho đủ.
Nhưng lại là phần thưởng được nhiều tuyển thủ mong chờ nhất.
Nhất là các tuyển thủ nằm ngoài top 3, vì phần thưởng của bọn họ tương đối mà nói cũng không được bao nhiêu.
Trên cơ bản, phần thưởng của Top 32 về sau cũng không thể sánh bằng Khải Minh Cup.
Nhưng mười lần rút thưởng xoay trứng này lại có thể dùng để thay đổi vận mệnh nha!
Chỉ cần ra một quả trứng vàng thôi, như vậy lần tham gia Khải Huyền Cup này liền đáng giá!
Sau khi xem xong phần thưởng, Vương Triệt cảm thấy phần thưởng của Khải Huyền Cup đúng là rất phong phú, ban tặng các loại tài nguyên vô cùng đúng lúc với các học sin.
Từ Võ Hồn cho đến hồn sủng, tất cả đều có tài nguyên tương ứng, không nói đến nhiều hay ít.
Dù sao cũng chỉ là mới bắt đầu, nếu cho quá nhiều thì cũng không có tác dụng gì.
Giống như là đồ trang sức của hồn sủng, cũng chỉ là cho một món chứ sẽ không cho quá nhiều.
Còn về thức ăn và tài nguyên, chỉ cần là quán quân thì chắc chắn sẽ không ít, mà còn xem lựa chọn ra sao.
Giữa quán quân, á quân và quý quân, phần thưởng của ba hạng này chỉ khác nhau ở chỗ nhiều hay ít.
Đương nhiên, vinh dự của Khải Huyền Cup và độ nổi tiếng cũng là một loại ban thưởng.
Huy chương của Lục Mao Trùng là một cái Đạo Hồn Khí không gian, xem như là một loại khen thưởng thêm.
Mặc dù không gian bên trong không lớn, chỉ có một mét vuông, nhưng đối với Lục Mao Trùng mà nói đã có thể làm cho nó hạnh phúc ngất ngây rồi.
Nhân viên công tác cười nói: "Sau khi xem hết danh sách, nếu như cậu không có câu hỏi gì khác vậy tôi xin mời cậu đi lựa chọn phần thưởng."
Vương Triệt gật đầu nói: "Không có vấn đề!"
Anh mang tinh thần phấn chấn dẫn Lục Mao Trùng đi theo nhân viên công tác để đến nới chọn lựa phần thưởng.
Mặc fud việc tích lũy kinh nghiệm chiến đấu cho Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng rất quan trọng.
Nhưng phần thưởng giành được lại càng quan trọng hơn.
Vương Triệt đi theo nhân viên đến khu vực nhận thưởng.
Tiền thưởng là một tấm thẻ tiết kiệm, bên trong có ba trăm vạn.
Còn Võ Hồn Nguyên Tinh thì được đựng trong một cái hộp nhỏ tinh xảo, mỗi một viên chỉ to bằng đầu ngón tay, nhưng lại chứa hồn lực vô cùng tinh thuần.
Vương Triệt đoán chừng, mười viên Võ Hồn Nguyên Tinh này hẳn là sẽ có thể để cho anh trực tiếp tu luyện thêm mấy sợi bách luyện hồn lực.
Từ đó việc Võ Hồn thực hóa chắc chắn sẽ không thành vấn đề.
Viên con nhộng Tinh Thần Ảnh Tượng cũng được đựng trong một chiếc hộp nhỏ tinh xảo được đặc chế.
Vương Triệt cất hết những phần thưởng này vào trong tấm huy chương của Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng hơi chút không vui vì điều này, bởi đây là kim khố nhỏ của riêng nó mà, sao có thể nhét những thứ lung tung khác vào được?
Vương Triệt cầm lấy huy chương của Lục Mao Trùng và nói với nó:
“Mi còn nhỏ, đợi khi nào mi lớn rồi ta sẽ trả lại thứ này cho mi dùng! Trong khoảng thời gian này, có gì ăn ngon hay chơi vui thì ta đều sẽ giữ ở bên trong này cho mi. Về sau khi mi mở ra mi sẽ cực kì bất ngờ đấy!”
“Vì đến lúc đó bên trong này sẽ toàn là thức ăn, đồ chơi, đồ trang sức mà mi yêu thích! Thế thì niềm vui của mi sẽ nhân lên gấp mấy lần!”
Lục Mao Trùng vừa nghe xong liền cảm thấy rất có đạo lý, sau đó nó bèn giao huy chương cho Vương Triệt giữ.
Nhân viên công tác đứng bên cạnh chứng kiến màn đối thoại này thì đều lặng thinh một hồi không thốt ra được lời nào.
Sau đó nhân viên công tác nói: “Tiếp theo sẽ là nguyên bộ Đạo Hồn Khí và Đạo Hồn Thuật. Lục Mao Trùng… Khụ khụ, nhân viên kĩ thuật Dino bên thành Thiên Tâm đã nói với tôi rồi, nên cứ theo quy tắc cũ là để cho cậu tự lựa chọn! Giữa Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng cậu có thể chọn lấy một hồn sủng! Bên này là nguyên bộ Đạo Hồn Khí và Đạo Hồn Thuật có giá hơn một trăm vạn dùng để huấn luyện.”
Vương Triệt nói: “Cái giá đề ra có hơi cao, mà tôi chỉ cần Đạo Hồn Khí, nên cũng không cần để tôi lựa chọn đâu! Vậy tôi nói thẳng yêu cầu ra luôn được chứ?”
Nhân viên công tác nói: “Tất nhiên là được, như thế lại càng tốt. Cậu lựa chon con hồn sủng nào và cần Đạo Hồn Khí huấn luyện ở phương diện gì?”
Đạo Hồn Khí dùng để huấn luyện tất nhiên không thể chọn bừa.
Mà Lục Mao Trùng đã có Cơ Giới Vũ Trang rồi.
Vậy phải đợi đến khi nó đạt đến hơn một nghìn năm tu vi hồn lực thì hiệu quả mới biến mất, bây giờ vẫn còn hơi sớm.
Cho nên hồn sủng cần Đạo Hồn Khí để huấn luyện chính là Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt thầm nghĩ: ‘Hiện tại tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm đang khá thấp, mà cái vỏ kiếm cổ đại do giáo sư Ngạn cho ta vẫn chưa thể dùng đến được. Vậy ta nên lấy về cho nó một cái Đạo Hồn Khí hữu dụng một tí, để dùng cho việc huấn luyện hàng ngày. ’
Vương Triệt suy nghĩ mấy giây rồi nảy ra một ý tưởng, nói: “Tôi muốn chọn Đạo Hồn Khí cho Từ Lực Kiếm, phương hướng huấn luyện là về tính tổng hợp, có thể khiến cho nó khống chế tốt hơn năng lượng cơ giới của chính nó là tốt nhất.”
Chỉ cần Từ Lực Kiếm có nền tảng vững chắc là được, vì những mặt khác thì nó không hề tệ.
Nhân viên công tác trầm tư mấy giây rồi đi thảo luận với các nhân viên khác một hồi.
Rất nhanh sau đó, anh ta mang lại một cái rương màu đen tới trước mặt Vương Triệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận