Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 287: Như Vậy Cũng Được Phết! (20/30)

Về chiêu Vung Đuôi Kích này, ban đầu Vương Triệt đã từng nghĩ sẽ để Lục Mao Trùng xoay tròn cái đuôi như cánh quạt rồi thi triển Vung Đuôi Kích.
Hình thành công kích giống như cối xay gió lớn, tấn công liên tục, uy lực sẽ tăng lên cực kỳ cao.
Chiêu này của Khiếp Ti Tiểu Tích rất giống, nhưng chỉ tương tự, không phải tiến cấp thực sự.
Khả năng huấn luyện đến bước này, nói rõ Triệu Y Hiệp là người có thiên phú.
Mà thiên phú còn không thấp.
Vương Triệt nói: "Phản kích."
Lục Mao Trùng phản kích lần nữa.
Nó quá quen thuộc với chiêu này…
Vung Đuôi Kích.
Lục Mao Trùng suy nghĩ không chút do dự, vung đuôi tiến lên nghênh đón.
Đương nhiên, không phải Vung Đuôi Kích.
Nếu nó sử dụng hồn kỹ, đối thủ sẽ thua.
"Lục Mao Trùng quẫy đuôi kìa, ôi, thật đáng tiếc, cái đuôi không lóe lên ánh sáng, không phải hồn kỹ..."
Mặt mũi chị gái thuyết minh tràn đầy tiếc nuối.
Lúc này, cả hai chạm vào nhau.
Lần này, Lục Mao Trùng lùi lại càng xa hơn.
Một bên khác, Khiếp Ti Tiểu Tích cũng không khá hơn chút nào, trực tiếp bay ra ngoài, ngã xuống mặt đất, liên tục lăn lộn mấy vòng.
Nhưng rất nhanh, nó đã bò dậy!
"Tốt lắm, tiếp tục đi!"
Triệu Y Hiệp lại có thêm một tia tự tin.
Cậu ta biết, đánh trực tiếp như này sẽ thua, vì thể lực của Lục Mao Trùng vẫn còn rất dồi dào.
Căn bản không có cơ hội chiến thắng.
Nhưng chỉ cần có thể phát huy thực lực chân chính của Khiếp Ti Tiểu Tích, chứng minh bản thân, vậy có thua cũng chẳng sao!
Sau đó.
Tình huống bắt đầu lâm vào chiến đấu điên cuồng.
Ở giai đoạn này, đại bộ phận hồn kỹ của hồn sủng thông thường đều liên quan rất nhiều đến cơ thể.
Dịch Hơi Thở, Đầu Chùy, Vung Đuôi Kích, Cắn, Ôm, Lăn, Xiết.
Cho đến giây phút chiến đấu cuối cùng.
Lần đầu tiên Triệu Y Hiệp cảm thấy đối chiến hồn sủng mà tuyệt vời đến thế.
Con Lục Mao Trùng kia còn ngoan cường hơn cả Khiếp Ti Tiểu Tích.
Bất kể tấn công thế nào, nó vẫn cố gắng kiên trì.
Đồng thời, nó quá chắc thịt, thể chất quá mạnh, có thể không ngừng vận chuyển liên tục.
Tất cả các chiêu thức của Khiếp Ti Tiểu Tích đã không còn cách nào tạo thành thương tổn quá lớn cho nó.
Chung quy, bây giờ Khiếp Ti Tiểu Tích chỉ là hồn sủng phổ thông.
Khán giả theo dõi cũng không nói chuyện.
Họ dần dần công nhận Triệu Y Hiệp và Khiếp Ti Tiểu Tích.
Tấn công siêu cường khiến thể lực của Khiếp Ti Tiểu Tích tiêu hao cực kỳ nhanh!
Rất nhanh nó liền ngã xuống.
Nhưng.
"Bách Hoa Quyền Trượng!"
Sau khi Khiếp Ti Tiểu Tích ngã xuống, Triệu Y Hiệp sử dụng Võ Hồn!
Bách Hoa Quyền Trượng là một loại Võ Hồn có thể khôi phục chữa trị hồn lực.
Triệu Y Hiệp có thể chuyển hồn lực cho hồn sủng, đồng thời tiến hành khôi phục nhất định.
Đương nhiên, đẳng cấp của hồn lực quá thấp, chỉ có thể sử dụng một hai lần.
Thông qua cách này giúp Khiếp Ti Tiểu Tích miễn cưỡng chiến đấu tiếp, chỉ cần có thể đứng lên thì vẫn còn sức chiến đấu!
Thời gian trận đấu liên tục kéo dài!
Hai bên càng đánh càng lâu.
"Thật ra Khiếp Ti Tiểu Tích được bồi dưỡng không tệ."
Vương Triệt cảm thấy bạn học Triệu Y Hiệp này rất có tiềm năng, mà Khiếp Ti Tiểu Tích cũng rất có tiềm lực.
Mấy trận đấu trước, người ta cho rằng sức chiến đấu của nó thấp.
Vương Triệt không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là do Khiếp Ti Tiểu Tích không có tự tin, kinh nghiệm thực chiến quá ít, cộng thêm không được các hồn sủng khác chào đón, quá hèn nhát.
Dẫn đến thực chiến không phát huy ra được mấy phần thực lực.
Bình thường cũng không có bạn học nào tình nguyện huấn luyện với Triệu Y Hiệp.
Trên thực tế, Khiếp Ti Tiểu Tích có sức chiến đấu không tệ.
Đương nhiên, vẫn có khoảng cách so với mấy hồn sủng lúc trước Lục Mao Trùng gặp phải.
Ánh mắt Vương Triệt lóe lên: "Sắp được rồi. Chuẩn bị..."
Chuẩn bị thua!
Lục Mao Trùng gật đầu, nhìn Khiếp Ti Tiểu Tích phía xa đang thở hồng hộc, dường như đang cực kỳ hưng phấn nhưng khó lòng đứng dậy được.
Nó nhìn về phía Vương Triệt, có chút khó xử.
Tôi nên thua như thế nào đây?
Giả tạo quá cũng không tốt!
Đôi mắt Vương Triệt lấp lóe, thần giao cách cảm nói: "Để ta dạy mi! Đợi lát nữa cậu ta nhất định sẽ... Sau đó mi như thế này... Tiếp theo thì như thế kia... Cuối cùng chắc chắn sẽ thua."
Lục Mao Trùng nghe thấy thì giật mình hiểu ra!
Như vậy cũng được phết!
Lúc này.
Trên đài đối chiến.
Khiếp Ti Tiểu Tích có chút khó khăn đứng lên, dường như nó đã tới giới hạn.
Nhưng nó rất vui vẻ, rất có tự tin, đây là trận đấu thoải mái nhất nó từng đánh!
"Vẫn còn một cơ hội! Tôi có thể thi triển Võ Hồn một lần cuối! Tái chiến lần nữa nào!"
Trong tay Triệu Y Hiệp lóe ra ánh sáng, chiếc quyền trượng dài bằng nửa cánh tay lại xuất hiện!
Nhưng mà, đúng lúc này.
Lục Mao Trùng di chuyển!
Chỉ thấy trong miệng nó nhẹ nhàng phun một cái, trực tiếp phun ra một ngụm tơ trắng!
Nhưng, vị trí nhắm tới không phải Khiếp Ti Tiểu Tích ở phía xa. Mà là Triệu Y Hiệp trên đài cao!
Đám người nhìn thấy một màn này, lập tức ngây ngẩn cả người!
Chị gái thuyết mình la lên:
"Oa! Là Hồn kỹ phun tơ! Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy sâu nhỏ thi triển Hồn kỹ! Hồn kỹ phun tơ là Hồn kỹ duy nhất mà sâu nhỏ biết! Uy lực không tệ! Nhưng mà mục tiêu của nó không phải Khiếp Ti Tiểu Tích mà là Triệu Y Hiệp! Chuyện này là sao vậy?"
"Ừm ý tưởng rất hay, chỉ là... các bạn khán giả cũng đừng quên... trong quy tắc cuối cùng của Khải Huyền Cúp chính là... hồn sủng không thể dùng Hồn kỹ công kích Khế Hồn Sư! Khế Hồn Sư cũng chỉ có thể sử dụng Võ Hồn và không thể gia nhập chiến đấu!"
"Á, hình như có chỗ không đúng... Khiếp Ti Tiểu Tích..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận