Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 933: Vấn Đề Khó Giải Quyết

Hải Vân Không nhíu mày nói: "Nếu như lời cậu nói là thật thì loại Hồn thú cấp bậc này mà đánh nhau, vậy đối với chiến khu Đông Hoa của chúng ta chính là có tính chất huỷ diệt. Chiến lực mũi nhọn của thế giới hiện tại là cấp bậc Thiên Vương đã là sự uy hiếp, và bình thường bọn họ sẽ không xuất thủ."
Mà hai con Hồn thú này mạnh bao nhiêu thì không ai rõ ràng, nhưng khẳng định là cực kỳ biến thái.bọn chúng có tu vi hồn lực trăm vạn năm cũng không phải là không thể.
Mà giai đoạn hiện tại Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực là gần như không có.
Nhân loại bồi dưỡng ra được hồn sủng trăm vạn năm tu vi hồn lực thì ngược lại là vẫn có, nhưng sẽ cực hiếm.
Bọn chúng chính là dạng bá chủ trong thời cổ đại, hai vị Thiên Vương hơi vừa nghĩ tới hình tượng bọn chúng chiến đấu thì đều tê cả da đầu.
Sợ rằng chỉ dưới mấy chiêu là chín đại châu lục của chiến khu Đông Hoa sẽ trực tiếp bị đánh nát.
Hải Vân Không và Chiến Thiên Vương đứng người lên, nói: "Việc này can hệ trọng đại, chúng ta nhất định phải sớm chuẩn bị sẵn sàng."
Vương Triệt nói:
"Nhân loại sẽ rất khó đi ngăn cản việc bọn chúng phát sinh chiến đấu, vì đây là ước định giữa hai kình địch suốt mấy ngàn năm. Tại bên trong trận ước định này ngoại trừ Không Thần Long ra bên ngoài thì bọn chúng sẽ không để cho bất luận sinh mệnh nào khác nhúng tay vào."
"Đừng nói là nhân loại, khả năng ngay cả Hồn thú cũng đều không vào được. Vả lại Không Thần Long cũng chỉ là một vị trọng tài, hắn cũng không thể nhúng tay vào cuộc chiến đấu của bọn chúng. Cho nên bọn chúng sẽ không liên hệ cùng với nhân loại.”
“Nhưng lần trước khi tôi liên hệ với Thần Quang Kình và đã hàn huyên một chút với thuộc hạ đại diện của hắn, có lẽ là có thể giúp bọn chúng chuẩn bị chiến trường."
Lấp đi cũng không bằng khai thông.
Loại Hồn thú cấp bậc này mà đã có ước định xa xưa như thế, vậy muốn để bọn chúng buông tay xuống thì Vương Triệt đều cảm thấy rất không có khả năng.
Thật ra với loại tình huống này thì cũng không phải là không có biện pháp giải quyết.
Kinh điển nhất chính là tạo ra một cái mâu thuẫn khác, hoặc là lại cử đến một vị hồn thú cấp bậc như Không Thần Long để trấn áp bọn chúng.
Nhưng mà, đã nhiều năm như vậy rồi đến Không Thần Long cũng đã mất đi ý thức.
Thời hiện đại này nào có con Hồn thú nào có thể chỉ bằng sức một mình mà trấn áp được bọn chúng nữa đâu?
Đồng thời, lần trước bọn chúng đã bị Không Thần Long trấn áp qua, nên lần này mà lại bị như thế thì cả hai con Hồn thú này sẽ có thể trực tiếp nổi giận.
Đối với loại Hồn thú có chiến lực cấp bậc nóc nhà này, nhân loại mà muốn cứng rắn đối phó với chúng thì cũng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, sẽ phải trả ra cái giá không nhỏ.
Mà bây giờ lại là thời đại hòa bình thịnh thế, muốn tạo ra mâu thuẫn khác để giải quyết hai con hồn thú này thì hiển nhiên là rất không có khả năng.
Vân Không Thiên Vương trầm ngâm nói: "Tạo chiến trường riêng cho bọn chúng sao..."
Vương Triệt nói:
"Tôi và Thần Quang Kình đã có liên hệ. Vào thời điểm hắn hoàn toàn thức tỉnh thì hắn sẽ thông báo cho tôi biết. Bên hắn cũng biểu thị rằng, nếu như bọn chúng có thể có được một khu chiến trường thì sẽ không làm ảnh hưởng đến thế giới của nhân loại."
"Những biện pháp khác thì vẫn có rất nhiều, nhưng bọn chúng tuyệt đối sẽ không đồng ý."
Trong phòng chỉ huy liền trầm mặc một hồi.
Sau đó Vân Không Thiên Vương nói:
"Đã là dạng này thì chúng ta hãy liên lạc một chút với con Ma Cổ Mông trong lòng đất kia xem! Hắn cứ bạo động một chút là sẽ đưa tới địa hỏa phun trào thì quá phiền toái. Hiện nay địa hỏa đã bị dập tắt gần hết, dãy núi Hoành Nhạc sẽ cần thời gian để khôi phục."
"Sự cân bằng sinh thái của hồn thú ở bên này đã bị phá hủy, nếu như lại đến mấy lần phun trào địa hỏa nữa thì chỉ sợ các thành thị của châu Tây Nhạc cũng sẽ bị tác động đến."
Lý Ngạn Minh khẽ nhíu mày nói: "Có thể gặp nguy hiểm hay không? Tình huống của Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình giống nhau thật sao?"
Trước tiên Lý Ngạn Minh muốn Vương Triệt được an toàn tuyệt đối.
Vương Triệt lắc đầu nói: "Tôi không quá xác định! Thần Quang Kình vẫn còn nói chuyện được, chủ yếu là do thuộc hạ của hắn có thể giao tiếp thay hắn, tăng thêm bản thân hắn đã gặp một chút khó khăn nhỏ và tôi lại nắm giữ vảy rồng của Không Thần Long."
"Còn con Ma Cổ Mông này có tình huống chưa hẳn giống với Thần Quang Kình. Nhìn xem thanh thế của địa hỏa thì dường như là hắn không dễ nói chuyện. Có thể là hắn tức giận vì phải rời giường nên không dễ trêu vào."
Đám người: "..."
Nhạc Tử Lân nói: "Chúng ta phái ra Thiên Vương hộ tống cậu ta được chứ?"
Vân Không Thiên Vương lắc đầu nói:
"Thiên Vương sẽ vào không được lĩnh vực của hắn đâu! Vô dụng thôi!"
"Hắn cự tuyệt liên hệ cùng với nhân loại, nếu như mạnh mẽ xông vào lĩnh vực của hắn thì khả năng hắn sẽ trực tiếp phát động công kích. Để tiến vào lĩnh vực của hắn thì chỉ có thể nhìn xem chính Vương Triệt thôi! Chuyện này đúng là rất nguy hiểm, vì loại Hồn thú cấp bậc cỡ này mà hơi không dễ nói chuyện và bị nó hắt xì hơi một cái là khả năng sẽ không còn mạng mà đi ra nữa."
Hà Huyên nhìn Vương Triệt một chút rồi nói: "Việc này vẫn nên bàn bạc kỹ hơn."
Vương Triệt tựa như nghĩ đến cái gì mà trong lòng anh hơi động.
Nếu như ta có được sự trợ giúp của con hồn thú nhỏ kia thì sao nhỉ?
Không nói đến những cái khác, chỉ là chiêu thức Thiên Hành Trật Tự kia thì Vương Triệt cảm giác đó chính là một tấm phù bảo mệnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận