Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1048: Suy Luận

Thẩm Minh Loan suy tư, nói: "Đúng rồi, nghe nói có người tại khu vực phổ thông từng đạt được Hồn Cốt của Cổ Hồn thú đã chết đi trước kia. Nếu vận khí vô cùng tốt thì nói không chừng chúng ta cũng có thể gặp được. Hồn Cốt là thứ mà tôi cũng không cần giới thiệu nhiều đúng không? Hiện tại nó đã ít càng thêm ít! Tại giai đoạn chúng ta chưa có sáu con hồn sủng và chưa vượt qua cấp 70 mà nếu như có thể ngoài định mức đạt được Hồn Cốt, rồi lại để cho Cơ Giới Sư tiến hành cải tiến một phen, vậy chúng ta sẽ có được vũ khí hồn trang cực kỳ khủng bố!"
"Hồn Cốt à..."
Vương Triệt nghe xong mà cảm thấy số người có thể có vận khí này hẳn là không được mấy người!
Vào lúc này, Bạch Tiểu La ở một bên bất chợt dừng bước nói: "Chờ một chút, có khí tức của Vân Diễm Hồ!"
Đám người liền dừng lại bước chân.
Bạch Tiểu La có được Võ Hồn Nguyệt Nha Báo nên cảm giác của cô ấy mười phần nhạy cảm.
Loại cảm giác này không có quan hệ với tinh thần lực, hoàn toàn chính là đánh hơi ra khí tức.
Vương Tạp nghi ngờ nói: "Vân Diễm Hồ là một loại Cổ Hồn thú am hiểu về hỏa diễm! Nghe nói tính tình của nó rất ôn hòa, nhu thuận, đáng yêu, và sức chiến đấu cũng rất bình thường. Ưu điểm duy nhất của nó chính là tuổi thọ rất dài."
Bạch Tiểu La trầm ngâm nói: "Đại khái cậu nói không sai. Tình huống thực tế thì tôi cũng không rõ ràng vì tôi cũng chỉ mới tới Vạn Thú Sơn lần thứ hai thôi. Vả lại còn có một mùi máu tươi, hẳn là nó đã phát sinh chiến đấu."
Một lát sau, năm người tiến thêm một cây số, ngay tại phía dưới một gốc Thương Thiên Cổ Thụ liền thấy được một con Vân Diễm Hồ đang nằm trên mặt đất.
Nó dài ước chừng 2,5 mét, có lông tơ màu lửa hồng, giữa trán còn có ấn ký hình hỏa diễm, trên chân đã bị cắt ra vết thương làm máu chảy ồ ạt.
Thẩm Minh Loan nhíu mày nói:
"Vết thương kia không phải từ lợi khí cắt ra, giống như là bị lợi trảo cắt vào. Vết thương cũng không có khí tức của hồn lực, vậy hẳn là nó đã bị đồng bạn làm cho thụ thương, và cũng có thể là bị những tiểu đội khác đánh bại."
"Nhưng nếu như nó bị những tiểu đội khác đánh bại thì bọn họ sẽ chữa trị cho nó mới đúng chứ!"
Bạch Tiểu La nói: "Nó chắc hẳn không phải bị những tiểu đội khác đánh bại, vì trên người nó không có khí tức của nhân loại."
Vương Tạp gật đầu, nói: "Vậy nó đã đánh nhau cùng với Cổ Hồn thú khác rồi! Tôi có được năng lực chữa trị, mặc dù không mạnh nhưng vẫn có thể giúp nó khôi phục một chút. Cũng không cần quá lãng phí dược phẩm, vì chúng ta mang theo không nhiều tiếp tế phẩm. Các vị cảm thấy thế nào?"
Mấy người cũng gật đầu đồng ý.
Vương Triệt bỗng nhiên hỏi: "Nếu như nó đang giả bộ thì sao?"
"Giả bộ ư? ! !"
Đám người nghe vậy thì liền sững sờ, thật sự không ai nghĩ đến điểm này.
Lô Địch nghi ngờ nói: "Vì cái gì mà nó phải giả bộ? Chúng ta không oán không cừu với nó... Chậc, chờ một chút!"
Cậu ta tựa như đã nghĩ tới điều gì.
Bạch Tiểu La cũng nghĩ tới điều gì nên nói: "Đây là Vạn Thú Sơn nên Cổ Hồn thú trong này sẽ khảo nghiệm thí luyện chúng ta! Ý của cậu là con Vân Diễm Hồ kia đang cố ý làm như thế để chờ chúng ta giúp nó trị liệu và công kích chúng ta nhằm giáo huấn chúng ta phải không?"
Vương Tạp do dự một chút rồi nói: "Tôi nghe nói Vân Diễm Hồ là loại Hồn thú tương đối ôn hòa mà..."
Vương Triệt hỏi: "Anh nghe được từ nơi nào vậy?"
Vương Tạp nói: "Tôi xem trên mạng và thấy một chút tin tức từ các học sinh đã tham gia qua Vạn Thú Sơn để lại."
Vương Triệt tiếp tục hỏi: "Vậy nếu như những tin tức đó đều là giả thì sao? Các vị cũng chưa từng gặp qua Vân Diễm Hồ phải không?"
Mấy người đều lắc đầu.
Vương Triệt gật đầu nói:
"Vậy được rồi! Đầu tiên đội ngũ chúng ta cũng không hiểu rõ về năng lực của Vân Diễm Hồ, còn tin tức trên mạng xem như là dùng tiền để mua thì cũng không tuyệt đối đáng tin cậy! Tiếp theo, Cổ Hồn thú tại Vạn Thú Sơn mà muốn công kích nhân loại chúng ta thì sẽ có rất nhiều biện pháp. Bọn chúng không nhất định sẽ đi theo đường thẳng."
"Nếu như con Vân Diễm Hồ kia đang giả vờ và anh dám tới trị liệu cho nó, vậy chỉ một chiêu của nó là sẽ có thể đánh bại vị Thuật Hồn Sư như anh. Đội ngũ chúng ta khi đó sẽ thiếu khuyết một người có sức chiến đấu, vậy khả năng bị nó toàn diệt cũng rất cao."
"Đồng thời, nếu phụ cận nơi đây đã sớm bị nó gài cạm bẫy hoặc là bị mai phục thêm mấy con Cổ Hồn thú khác, vậy ngay khi chúng ta tổn thất một người có chiến lực tiên quyết mà bọn chúng cùng nhau tiến lên, thế thì việc đội ngũ chúng ta bị đoàn diệt sẽ càng là dễ dàng hơn, sau đó chúng ta sẽ trực tiếp bị đào thải ra ngoài."
"Lại nói, coi như nó không giả vờ mà thật sự bị thương, vậy nếu như nó là mồi nhử thì sao? Con Cổ Hồn thú đã đánh bại nó sẽ thừa dịp chúng ta cứu chữa cho nó để chạy đến công kích chúng ta!"
"Mà nếu như vết thương trên người nó còn ẩn chứa độc tố rồi sau khi chúng ta tới gần và không cẩn thận làm phát tác thì chúng ta phải làm sao đây?"
"Nếu đúng như tin tức trên mạng đã nói là nó có tính tình ôn hòa, và phụ cận cũng không có con Cổ Hồn thú nào khác, thế nhưng sau khi chúng ta cứu tốt cho nó xong thì anh có cảm giác được nó có bao nhiêu tu vi hồn lực và mạnh đến cỡ nào không?"
Đám người: "..."
Vân Diễm Hồ: "..."
"Chuyện này..."
Đám người nghe Vương Triệt nói một tràng xong mà liền tê cả da đầu.
Làm sao cậu ta lại có thể nghĩ ra nhiều vấn đề như vậy chứ?
Ngay cả tẩm kịch độc hay làm mồi nhử cũng đều nghĩ ra được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận