Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 931: Hồn Thú Đại Bá Chú

Lý Ngạn Minh hỏi: "Con tiểu côn trùng của cậu có thể khống chế địa hỏa, vậy tại sao không dùng ngay khi vừa mới bắt đầu?"
Vương Triệt e hèm một cái rồi nói: "Thế thì nó sẽ phá hư sự cân bằng của cuộc thi đua mất thôi!"
Một vị lão giả nghe vậy liền hừ một tiếng và nói: "Cậu nhóc còn muốn lừa chúng tôi sao? Cậu rõ ràng là muốn lợi dụng địa hỏa để con gấu trúc kia rèn luyện phải không?"
Vương Triệt nhìn về phía vị lão giả này hỏi: "Xin hỏi vị này là…”
Hải Vân Không cười híp mắt nói: “Đây là Chiến Thiên Vương, trước đó vào mùng một đầu năm tại thời điểm lấy vảy rồng, tôi và ông ấy đã đi theo kiểm tra. Khi nhìn thấy động tác lúc đó của cậu thì chúng tôi đã rất khiếp sợ."
Vương Triệt gật đầu nói: "Lần thi đua này các vị được mời đến đây chủ trì sao?"
Hiệu trưởng Chu ở một bên cười nói: "Chà! Cậu đều đã biết thì còn hỏi làm gì nữa? Cậu cứ như vậy mà không coi trọng cuộc thi đua này sao? Ở trên thi đua mà lại tận dụng cho hồn sủng tu luyện, thật sự chỉ có cậu làm được."
Vương Triệt nói: "Các vị quá coi trọng tôi rồi! Thời cơ tu luyện tốt như vậy lúc bình thường căn bản sẽ không có, vậy tôi làm sao có thể không tận dụng được chứ?"
"..."
Lời này tựa như rất có đạo lý!
Nhưng nghe xong thì đám người lại cảm giác không thích hợp.
Vương Triệt nói:
"Vả lại, mục đích của các cuộc thi đua cũng không phải là để cho các khế hồn sư bồi dưỡng hồn sủng của mình tốt hơn hay sao?"
"Nếu khế hồn sư và hồn sủng càng thêm ăn ý, vậy sẽ có thể phát triển thêm sức mạnh và tiềm lực của cả khế hồn sư và hồn sủng."
Đám người liền gật đầu, điểm ấy xác thực rất đúng.
Hà Huyên trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Vậy đến cùng cậu ở tầng thứ bảy đã gặp phải chuyện gì rồi? Thần Diễm Cự Nhân tự bạo sẽ có uy lực không thể khinh thường. Loại Hồn kỹ tự bạo này vào hiện tại trên cơ bản cũng chỉ có những con Cổ Hồn thú này có được. Nhưng cậu thế mà không hề bị thương một chút nào khi trở về, xem ra quá trình này đã được cứu giúp?"
Vương Triệt gật đầu nói:
"Đúng thế! Tôi được một con Hồn thú hệ Yêu Linh cứu giúp! Tôi chưa từng thấy qua Hồn thú hệ Yêu Linh, lúc nó xuất hiện liền có ánh sao đầy trời, sau đó nó đã làm cho tất cả năng lượng tự bạo và địa hỏa đều tiêu tán."
"Cũng bởi vậy mà địa hỏa đã được dập tắt, cho nên việc dập tắt địa hỏa ở khu vực tầng thứ bảy không có quan hệ gì với tôi."
"Chỉ là tôi chưa thấy qua và cũng chưa từng nghe qua loại Hồn thú này. Hồn kỹ mà nó thi triển thì tôi cũng chưa từng thấy qua."
"Các Thiên Vương vô cùng hiểu rõ đối với hồn sủng hệ Yêu Linh đúng không? Có lẽ các vị sẽ biết."
Đám người nghe Vương Triệt nói xong thì lập tức nhíu mày.
Bởi vì bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ lạ lẫm.
Lý Ngạn Minh bỗng nhiên nói ra:
"Trong truyền thuyết kể rằng, tại dãy núi Hoành Nhạc bên này đã từng sinh ra Hồn thú hệ Yêu Linh, nhưng trên thực tế chuyện này cụ thể như thế nào thì gần như không có người thấy tận mắt. Dãy núi Hoành Nhạc lại có địa hình rất phức tạp, và trước kia hồn lực nơi này vô cùng tràn đầy nên việc sinh ra Hồn thú hệ yêu linh đặc thù cũng chẳng suy nghĩ gì nữa."
"Đương nhiên, tôi cũng chỉ là nghe nói qua cái tin đồn này thôi. Trước kia tôi từng ở chỗ này thi hành nhiệm vụ và đã nghe nói qua."
Chiến khu Đông Hoa gồm chín đại châu lục, mỗi cái châu lục đều có một ít truyền thuyết trong địa khu của riêng mình.
Cho nên chuyện này cũng không có gì lạ.
Mà dạng năng lực như Vương Triệt nói tới thì con Hồn thú hệ yêu linh kia rất có thực lực...
Hà Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi cũng biết đại khái đó là thứ gì! Nhưng mà vẫn cần phải trở về xác nhận một chút. Cậu nhìn thấy một chiêu kia hẳn là Hồn kỹ độc môn trong truyền thuyết của Hồn thú hệ Yêu Linh, chiêu này phi thường đặc biệt và hiếm thấy, có tên là Thiên Hành Trật Tự."
"Chiêu này có thể làm cho bất luận Hồn kỹ hình thức năng lượng gì ở bên trong phạm vi thi triển và không phân địch ta đều bị triệt tiêu diệt tận."
Nếu đã có hai chữ truyền thuyết vậy nghĩ cũng không cần nghĩ, chiêu này khẳng định là phi thường trâu bò.
Đã thế còn có thêm hai chữ độc môn nữa nên sẽ còn lợi hại hơn.
Hồn kỹ độc môn của Không Thần Long là chiêu ‘không gian sao băng’ đã có năng lực ngăn hai đại bá chủ vào năm xưa.
Có thể thấy loại Hồn kỹ độc môn này cực kỳ đặc biệt.
Trong miệng của Hà Huyên thì thào vài câu, cũng không biết cô ấy đang nói thầm cái gì.
Vương Triệt nhắc tới vài tiếng: "Thiên Hành Trật Tự sao..."
Lấy từ ‘trật tự’ để mệnh danh chứng tỏ hiệu quả của nó là có thể triệt tiêu hết thảy Hồn kỹ hình thức năng lượng.
Nếu như không có hạn mức cao nhất và sự hạn chế thì đúng là nó trâu bò vô địch.
Giáo sư Hà không hổ là giáo sư, biết đến đúng là rất nhiều.
Đáng tiếc là cô ấy tựa như cũng không quá xác định.
Vương Triệt nhớ lại nói: "Đúng rồi, khu vực tầng thứ bảy đột nhiên phun ra địa hỏa, xin hỏi dãy núi Hoành Nhạc bên này có tình huống cụ thể như thế nào vậy? Không phải đã nói địa hỏa tại vùng hạch tâm đã được khống chế tốt rồi sao? Tại sao lại đột nhiên phun ra địa hỏa? Loại tai nạn địa hoả này hẳn là không đơn giản như vậy!"
Đám người liếc nhau rồi Hải Vân Không nói ra:
"Để tôi tới nói! Việc này và việc sóng thần trước đó ở châu Loạn Hải của chúng tôi bên kia có chút giống nhau."
"Lúc trước tại thời điểm Vân Hải Thanh Long giáng lâm, sâu bên trong lòng đất của dãy núi Hoành Nhạc đã tỏa ra sinh mệnh của một con Hồn thú rất cổ xưa."
"Suy đoán của chúng tôi thì đó có thể là một con Hồn thú cực kỳ xa xưa đang muốn thức tỉnh. Từ đó mới dẫn phát ra sự chấn động mãnh liệt trong lòng đất."
"Sự chấn động này đã đẩy ra địa hỏa bên trong địa quật Hoành Nhạc, cho nên mới tạo thành tai nạn địa hỏa lần này."
Vương Triệt gật đầu, quả nhiên so với suy nghĩ của anh không sai biệt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận