Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 520: Đi Kiếm Điểm Tích Lũy

Đùa gì vậy, trước đây Lý Ngạn Minh đã nói, Triệu Hà của Bộ nghiên cứu võ hồn châu Tây Nhạc đã gửi mô hình võ hồn của Vương Triệt đến trung ương chiến khu, nhưng người ta cũng không thể nghiên cứu ra đạo hồn thuật phù hợp cho nó.
Đừng nói là một vị giáo viên hướng dẫn, mà cho dù giáo sư nghiên cứu võ hồn của cả châu Bắc Giang này tập hợp lại, thì cũng không thể nghiên cứu ra được.
Vậy chỉ có thể xem bản thân Vương Triệt tự do phát huy.
Giáo viên hướng dẫn hết cách nên trực tiếp để cho rất nhiều bạn học cảm thấy tò mò về võ hồn của Vương Triệt.
Nhưng bọn họ tất nhiên sẽ không thể nhìn ra được điều gì.
“Các em trong hai ngày nay này phải yên tĩnh tĩnh tâm, vì sau hai ngày tôi sẽ dạy các em cách tu luyện tinh thần lực chính thức.”
Câu nói này của giáo viên hướng dẫn đã khiến cho không ít bạn học rất hứng thú.
Bốn tiết học kết thúc, tiết học mà Vương Triệu cảm thấy hứng thú nhất chính là môn thực vật học.
Không phải do trình độ giảng bài của giáo viên hướng dẫn cao thế nào, mà là do môn học này rất thú vị. Có rất nhiều câu chuyện hoặc là kiến thức liên quan đến thực vật học, và có rất nhiều điều mà Vương Triệt cũng không được biết qua sách vở.
Những câu chuyện và kiến thức này đều là trải nghiệm trồng cây mấy chục năm của giáo viên hướng dẫn tổng kết lại.
Có tác dụng hay không thì cũng không quan trọng.
Nhưng Vương Triệt cảm thấy rất có ý nghĩa.
Đối với các bạn học khác thì đó không chỉ có hứng thú mà còn rất có tác dụng.
Sau khi kết thúc tiết học, sẽ còn có một tiết học chiều và một tiết học buổi tối.
Đầu tiên Vương Triệt đi đến hội trường nông nghiệp, anh dự định tiếp nhận nhiệm vụ nho nhỏ để kiếm chút ít điểm tích lũy.
Sau đó anh sẽ đổi lấy một vài hạt giống cây trồng bình trường để trồng bên trong nông điền nằm bên ngoài gain nhà gỗ nhỏ.
Hết cách rồi, bất luận là phần thưởng trước đó của các anh chị khóa trước, hay là của các giáo sư thì quả đều rất tốt.
Nhưng chính vì rất tốt nên toàn bộ đều là hạt giống hồn thực, bởi vậy Vương Triệt tạm thời còn không dùng hết.
Hạt giống cây trồnh bình thường thì ngược lại là không có nên làm Vương Triệt khá lúng túng.

Lúc này đang có rất nhiều sinh viên đi qua đi lại tại hội trường nông nghiệp.
Đa số đều là các anh chị sinh viên năm hai và năm ba.
Có rất ít tân sinh viên vừa bắt đầu học mà đã chạy đến đây kiếm điểm tích lũy.
Bởi vì kể cả nhiệm vụ nhỏ nhất và cơ bản nhất, nhưng đối với đại đa số tân sinh viên mà nói là cũng rất khó hoàn thành.
Chỉ có một vài tân sinh viên khá tự tin mới sẽ đến thử sức cho có cảm giác mới mẻ.
“Bạn học Vương!”
Vừa đến hội trường nông nghiệp thì Vương Triệt đã gặp được anh cố vấn Tần Lệ ngày hôm qua.
Vương Triệt phát hiện Tần Lệ đang đứng trong khu nhiệm vụ của hội trường nông nghiệp, và anh ta đang làm người phụ trách phân phó nhiệm vụ.
Vương Triệt chào hỏi: “Cố vấn, sao anh cũng ở đây?”
Tần Lệ gật đầu cười nói: “Tôi đi làm thêm! Thực lực của tôi hơi yếu và không giỏi các hoạt động, cho nên tôi muốn làm thêm các việc ở trường học đẻ kiếm lấy một ít điểm tích lũy!”
Vương Triệt nhìn Tần Lệ thêm một chút.
Sinh viên bước vào năm tư đại học thì chắc chắn phải suy nghĩ đến việc tốt nghiệp chứ nhỉ?
Vậy anh ta đi tìm việc làm thêm ở trường làm gì?
Tần Lệ thuận miệng hỏi: “Ngày đầu tiên bắt đầu học để cậu có cảm giác thế nào? Sao ngày đầu tiên mà cậu đã chạy đến đây nhận nhiệm vụ rồi?”
Sau ngày đầu tiên nhập học thì đại đa số tân sinh viên còn đang chìm đắm trong bầu không khí học tập mới mẻ.
Cho nên rất ít tân sinh viên ngay ngày đầu tiên mà đã đến nhận nhiệm vụ tích điểm.
Vương Triệt nói: “À, tôi muốn nhận một chút nhiệm vụ để kiếm điểm tích lũy nhằm đổi lấy hạt giống cây trồng bình thường, vì tôi dự định sẽ thử trồng cây trong nông điền.”
Hình như Tần Lệ đã nghĩ đến điều gì đó nên bèn nói:
“Vậy à! Tôi nhớ là tại tiết mục cuối cùng hôm qua, hình như cậu đã đạt được phần thưởng từ chỗ giáo sư Vân rồi mà. Xem ra trình độ trồng cây của cậu rất cao nên bây giờ muốn tự mình trồng cây đúng không?”
“Được rồi, vậy tôi sẽ cho cậu xem một vài nhiệm vụ nhỏ phù hợp với tân sinh viên.”
“Phần lớn nhiệm vụ đối với tân sinh viên mà nói vẫn có độ khó nhất định.”
Trước mặt bàn lễ tân của Tần Lệ có một màn hình máy chiếu không gian ba chiều.
Trên đó nổi lên chi chít các nhiệm vụ tích điểm.
Điểm tích lũy không nhiều và đều là hai ba điểm tích lũy, nên nhiệm vụ tương đối đơn giản. Ví dụ như nhổ cỏ ở phía sau núi.
Nhưng đương nhiên đó không phải là loại cỏ bình thường, mà đó là một loại cỏ gai rất sắc nhọn nên khá phiền phức.
Thông thường nó chỉ xuất hiện cùng với sự phát triển của hồn thực, nên sẽ hút tất cả hồn lực và dưỡng chất của hồn thực, gây bất lợi cho sự phát triển của hồn thực.
Cách mấy ngày nó lại xuất hiện, cần phải nhổ bỏ nó định kỳ.
Hồn thực khác nhau thì loại cỏ mọc ra cũng khác nhau.
Dù mong muốn để chúng không ảnh hưởng đến hồn thực, nhưng việc nhổ bỏ loại cỏ dại có tính nguy hiểm nhất định này cũng không phải là việc dễ dàng.
Còn có cả nhiệm vụ tưới nước cho hồn thực trên núi nữa.
Đương nhiên đó cũng không phải là loại nước bình thường.
Bạn phải lên gần đỉnh núi ngay tại vị trí đã định để múc lấy nước suối đặc biệt ngọt mát.
Tốt nhất bạn không được bay, bởi vì tốc độ bay quá nhanh sẽ khiến cho năng lượng của nước suối phát tán đi mất.
Bởi vậy bạn chỉ có thể vận chuyển bằng đường bộ để xuống chân núi rồi sau đó mới tưới nước.
Vừa đi vừa về không chỉ vô cũng mất thời gian, mà còn rất thử thách tố chất thân thể của Khế Hồn Sư.
Vương Triệt nghi ngờ, những nhiệm vụ nhỏ này đều là do hiệu trưởng Cố chuyên dành cho các tân sinh viên lười biếng.
Dù sao trên núi ngoại trừ khu vực trường học ra thì đều là cây do hiệu trưởng Cố trồng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận