Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 708: Phá Kỷ Lục

Trình độ chế biến món ăn của Thẩm Minh Loan quả thực rất cao, Vương Triệt thầm nghĩ như vậy.
Về phần ngày mai thi đấu Thực Vương, Vương Triệt dự định phái Tiểu Mao Trùng tham gia.
Anh sẽ không tham gia, nếu vậy sẽ rất không công bằng với những người khác.
Để Tiểu Mao Trùng tham gia cho nó luyện tay một chút là được rồi.
Tạm biệt bạn học và giáo sư Vân, Vương Triệt trở về gian phòng và anh dự định sẽ tiếp tục tu luyện.
Sau khi Vương Triệt rời đi, giáo sư Vân nhìn xem hai mươi tấm huy chương Trân Tu trong tay, nụ cười trên mặt khá xán lạn. Thực Vương của đại hội Trân Tu năm ngoái cũng không phải là đại học Lâm Hải.
Nói cho đúng, khi đó đại học Lâm Hải chỉ đứng thứ tư, thứ ba vẫn là đại học tổng hợp Bắc Giang.
Thứ hai là học sinh tốt nghiệp của đại học Lâm Hải, và thứ nhất là người khác.
Hiệu trưởng Nam nhắc nhở: "Gần kết thúc rồi, ghi chép cũng sắp ra. Ông trước tiên lên trên mạng đối chiếu đi, đại hội Trân Tu tính toán huy chương là tính huy chương trên mạng và huy chương được nhất trí mới hợp lệ."
Sau khi gian hàng cho tuyển thủ dự thi huy chương, vậy ở trên mạng sẽ ghi chép lại tuyển thủ dự thi có một chiếc huy chương.
Sau đó mới tiến hành tính toán.
Dạng này chủ yếu là vì phòng ngừa một vài tuyển thủ giao dịch huy chương Trân Tu offline làm nhiễu loạn chế độ của đại hội.
Ví dụ như người này chỉ có năm hay sáu chiếc huy chương, nhất định không có hy vọng lấy được thưởng.
Nhưng nếu như bán đi năm hay sáu chiếc huy chương này cho người khác, vậy người ta cộng lại sẽ có mười mấy chiếc thì cực kì bất công với những người khác.
Cho nên bình thường sau khi gian hàng phát cho tuyển thủ huy chương Trân Tu thì sẽ ghi chép lại trên APP.
Lúc đại hội sắp kết thúc sẽ có thể tiến hành kiểm tra.
Ghi chép trên mạng và huy chương lấy được mà thống nhất thì thành tích mới có thể tính là hợp lệ.
Nếu không giống nhau thì thành tích sẽ không được tính.
"Đúng thế."
Giáo sư Vân lập tức kiểm tra một chút.
Trước mắt khoảng cách kết thúc còn hai mươi phút, gian hàng cũng dần dần thu dọn.
Ghi chép trên mạng cũng thả ra, có thể cung cấp cho các bạn học sớm kiểm tra, phát hiện nghi vấn còn có thể kịp thời nói ra.
Giáo sư Vân tra một cái... lập tức sửng sốt.
"Sao lại ngẩn ra, không khớp hả?"
Hiệu trưởng Nam đứng bên cạnh cười nói và cũng tra xét một lần.
Tra một cái thì ông ta cũng ngẩn người như vậy.
"Xảy ra vấn đề gì sao các thầy?"
Trịnh Thiếu Dương không khỏi hỏi và anh ta cũng tra xem.
Tuy anh ta không am hiểu về đại hội Trân Tu do anh ta chỉ phụ trách ăn.
Nhưng muốn nói về huy chương Trân Tu thì... ừm, anh ta chả có tấm nào.
Để lão đại chuyên ngành đấu hồn đã đi đánh giá bữa ăn và đưa ra ý kiến, vậy thật sự là làm khó anh ta rồi.
Trịnh Thiếu Dương tra một cái và cũng ngẩn người theo.
Ghi chép vừa công bố là không ít người sẽ đi kiểm tra.
Nhưng ảnh chân dung và danh tự với thành tích của người đứng thứ nhất cực kỳ không hợp thói thường.
Vương Triệt: 42 tấm.
"42 tấm huy chương á?"
Trịnh Thiếu Dương liền choáng váng.
Nhiều vậy sao?
Cậu ta có thể ăn nhiều gian hàng vậy hả?
Trịnh Thiếu Dương chăm chú nhìn xem và phát hiện có hơn mười gian hàng là gian hàng cung cấp đồ ăn cho hồn sủng.
"Ghi chép này tại các châu khác cũng có thể xếp số một đấy nhỉ?"
Trịnh Thiếu Dương đã bó tay rồi.
Các châu lục lớn đều rất xem trọng bữa ăn, ghi chép tối cao trong đại hội Trân Tu là 38 tấm, đó là vào mấy năm trước được một vị sinh viên năm thứ 2 tạo ra.
Người học sinh kia chỉ là học thêm bữa ăn chuyên nghiệp.
Trình độ thật ra không phải phi thường cao, nhưng Võ Hồn của anh ta quá mạnh, là Võ Hồn khí quan đặc hoá, Thiên Vị Lưỡi.
Anh ta có thể thông qua việc nếm thử vô số món ăn mà biết được ưu khuyết điểm của chúng nó.
Không chỉ có món ăn mà các loại dược liệu không biết khác, hay hồn thực kiểu mới thì anh ta cũng có thể thông qua cách nếm trực tiếp để nhanh chóng nhất đưa ra kết quả.
Chỉ là một loại Võ Hồn phẩm chất siêu tuyệt nhưng tác dụng của nó lại cực kì rộng rãi tại các ngành nghề.
Tính ứng dụng đều mạnh hơn so với rất nhiều Võ Hồn thần thoại.
Bây giờ người này đã là siêu cấp lão đại trong giới đầu bếp rồi.
Nhưng Vương Triệt vậy mà lại có thể thu được 42 tấm huy chương Trân Tu thì cũng quá khác thường đi.
Mấu chốt là cậu ta còn có thể ăn nhiều gian hàng như vậy sao?
Trịnh Thiếu Dương thầm than: "Một mình mình đi ăn ở mỗi gian hàng, và tăng thêm hai con hồn sủng của mình nữa thì cũng mới ăn được 15 gian hàng!"
Võ Hồn của Vương Triệt là Võ Hồn khí quan đặc hoá sao?
Không phải Linh Võ Hồn ư?
Vậy cậu ta mới có thể ăn nhiều như vậy được chứ...
Giáo sư Vân cười nói: "Cậu nhóc này đang giấu tài rồi! Tôi đã bảo em ấy lấy ra 20 tấm thì em ấy thật sự chỉ lấy ra 20 tấm... Vừa đủ thôi."
Hiệu trưởng Nam nhìn về phía Giáo sư Vân hỏi: "Vương Triệt... đã xảy ra chuyện gì vậy? Về trình độ đánh giá món ăn của em ấy có thể cao như vậy sao? Cái này cũng đã phá kỉ lục ghi chép rồi, em ấy thật sự có bốn 42 tấm huy chương sao?"
Giáo sư Vân cười nói: "Cái này thì ai mà biết được?"
“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận