Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 390: Đều Mang Vẻ Mặt Quái Dị

Lý Ngạn Minh lại nói: “Tôi nghe nói Võ Hồn của cậu cũng là loại hình kiến trúc, nhưng mà lại có quan hệ cùng với cung đình. Vì là Võ Hồn kiểu mới nên tên khốn Triệu Hà kia đã nhiều lần bảo tôi từ bỏ ý nghĩ mời cậu qua đây."
"Tên Triệu Hà này ngược lại là rất coi trọng tài năng, nghe nói hắn ta đã lấy mô hình Võ Hồn của cậu đặt vào Bộ nghiên cứu Võ Hồn của chiến khu Đông Hoa chúng ta, nhằm tiến hành nghiên cứu thật tỉ mỉ. Hắn ta còn gọi đến rất nhiều vị giáo sư chuyên nghiên cứu Võ Hồn từ các trường đại học hàng đầu để nghiên cứu Võ Hồn của cậu đấy. Hắn ta muốn tìm ra con đường và phương pháp tu luyện cho Võ hồn của cậu.”
"Nếu như Triệu Hà có thể nghiên cứu ra được cái gì và nếu lần này cậu còn có thể còn sống mà ra ngoài, vậy khi có cơ hội thì hãy nhớ đến cảm ơn người ta."
"Vì rốt cuộc đến cậu cũng không thể tu luyện tốt cái Võ hồn này của cậu đâu, mà việc nghiên cứu cũng chưa có tiến triển gì, vẫn còn đang rất mê mang. Còn nữa, tôi không nhìn thấy Lục Mao Trùng đi bên cạnh cậu, chẳng lẽ cậu đã ngưng tụ Hồn Hoàn rồi à? Đã kèm theo lên trên Võ Hồn của cậu rồi sao? Nhưng cậu bây giờ tốt nhất đừng tu luyện lung tung, vì có Võ Hồn tốt như thế mà tu luyện con đường sai lầm, thì sau nãy có muốn thay đổi cũng rất khó đấy."
Lý Ngạn Minh vừa nói vừa mang theo Vương Triệt đi vào bên trong toà lâu đài màu xanh lam kia.
Vương Triệt e hèm một cái rồi nói: "Trong lòng tôi đã có nắm chắt."
Với cái Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung này của anh, Vương Triệt đoán chắc cho dù có mở ra cả một hội nghị tập trung toàn bộ các giáo sư học giả trên toàn thế giới đến để nghiên cứu, thì cũng chẳng thể nghiên cứu ra được cái gì.
Vì chỉ có mỗi mình Vương Triệt mới có phương pháp tu luyện Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.
Lý Ngạn Minh hô lên: "Vậy thì đi thôi!"
Ông ta cũng không muốn nhiều lời nữa nên cũng không hỏi thêm gì.
Sau khi đi vào lâu đài, bên trong có một vài khuôn mặt quen thuộc.
Quen thuộc nhất không ai khác chính là Hà Huyên.
Lúc này cô ta vẫn mặc một bộ quần áo nghiên cứu màu trắng, đầu tóc vẫn rất tán loạn, trong tay đang cầm một cây bút và đang thảo luận chuyện gì đó cùng với mấy vị lão giả đầu tóc trắng xoá.
Bên trên đầu bọn họ còn có một con hồn sủng đang bay lơ lửng giữa không trung, trông nó giống như một cục thịt viên rất đáng yêu, tựa như nó cũng đang tham gia thảo luận.
Vương Triệt cũng nhận ra con hồn sủng này, đó là loại hồn sủng hệ Tinh Thần cực kỳ hiếm thấy, tên là Huyễn Linh Não.
Đây là một loại hồn sủng trời sinh liền có được linh trí rất cường đại, cùng với tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ.
Bộ dáng của Huyễn Linh Não trông giống như là đại não của con người, nhưng các bộ phận khuôn mặt đều vô cùng đáng yêu. Cả người trần trụi không có một xíu lông tóc.
Trên đầu của nó còn có một đám tua dài giống như sợi anten.
Huyễn Linh Não có thể giúp đỡ con người xử lí rất nhiều công việc nghiên cứu, vì tốc độ tính toán của nó mạnh hơn một bậc so với các loại máy tính toán mà thời hiện đại chế tạo ra. Nó còn có thể cảm giác được các loại cảm xúc của nhân loại và hồn sủng.
Bên cạnh dám người đang thảo luận còn có mấy vị Khế Hồn Sư mang vẻ mặt nghiêm túc ngồi yên quan sát.
Vị cường giả được quân đội ngồi trên ghế khách mời đặc biệt của Khải Huyền Cup cũng đang có mặt tại đây.
Lúc này, dù đã nhìn thấy Lý Ngạn Minh tiến đến, nhưng đám người kia vẫn tiếp tục thảo luận mà không có dừng lại.
Vương Triệt vừa nhìn liền biết bọn họ khẳng định đã có sắp xếp.
Chứ không phải tùy ý là có thể đi vào rừng Phù Không.
Bởi vì từng Phù Không bây giờ đang rất nguy hiểm.
Và mỗi một vị đang ngồi trong này đều không đơn giản.
Sau đó bỗng có một vị lão giả đứng người lên, ánh mắt lập tức nhìn đến trên người Vương Triệt và nói: "Lão Lý tới rồi kìa! Vị này chính là tiểu anh hùng Vương Triệt phải không? Không tệ không tệ! Trước đó cậu đã phá vỡ âm mưu của những tên Quỷ Hồn Sư tại rừng Phù Không, rồi một tháng trước cậu lại một thân một mình giải quyết bầy kiến lính ngàn chân và một tên Quỷ Hồn Sư nữa. Châu Tây Nhạc của chúng ta đã nhiều năm rồi không xuất hiện được một người nổi bật như vậy."
Lão giả này có thân thể thẳng tắp, ăn mặc trang phục quân đội, nụ cười luôn nở trên mặt nhưng lại có một cỗ khí thế uy nghiêm. Vừa nhìn liền biết đây là một vị Khế Hồn Dư có chức vụ rất cao và thực lực cũng rất mạnh.
Vương Triệt đoán chừng ông ta cũng đã đạt đến cấp 80.
Nhưng ông ta có phải Thiên Vương hay không thì khó mà nói.
Nhưng vị đang ngồi ở đây có lẽ đều là Khế Hồn Sư trên cấp 70.
Ngoại trừ Vương Triệt ra.
Đại lão hội tụ nhưng Vương Triệt vẫn phát huy ra phong độ của một vị thiếu niên thiên tài, khuôn mặt và thần sắc của anh không hề thay đổi một chút nào.
Lý Ngạn Minh thuận miệng nói: "Tôi cũng không cần giới thiệu thêm nữa! Tôi đã mang người đến! Dựa theo ý của Vương Triệt thì chúng ta cần phải mau chóng tiến vào rừng Phù Không để tiếp xúc với Không Thần Long. Các vị đừng có mà nhìn tôi nữa, cứ xem như lấy ngựa chết làm ngựa sống đi.”
"Nếu không thì mấy ngày nữa, coi như chiến khu chúng ta không phái ra Thiên Vương để tiến vào rừng Phù Không ám sát Không Thần Long, thì chiến khu Nhật Diệu với chiến khu Trung Hải cũng sẽ điều động cường giả Thiên Vương đến thôi. Đến lúc đó chắc chắn sẽ tạo thành chấn động kinh khủng trong rừng Phù Không và sẽ san bằng tất cả khu vực hồn thổ này."
Khi Lý Ngạn Minh vừa nói ra những lời này, sắc mặt của mọi người đều vô cùng kỳ lạ.
Đó là một loại vẻ mặt biểu lộ sự không thể tin nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận