Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 187: Trùng Phá Thương Khung

Cuộc thi phóng tơ đã dần dần trôi qua hơn một tháng.
Thời gian đến ngày thi tốt nghiệp đề chung cũng chỉ còn lại một tháng nữa.
Vương Triệt cực kỳ hưởng thụ khoảng thời gian tươi đẹp này.
Dưới sự huấn luyện của Vương Triệt, Lục Mao Trùng đã vững bước mạnh lên.
Từ lúc trở về từ rừng Phù Không cho đến nay, tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng đã tăng lên một cách ổn định, cường độ thân thể của nó càng ngày càng tăng vọt.
Hai loại hình thái của Hồn Đấu Vũ Trang nó cũng đã học xong. Đồng thời nó cũng học xong chiêu thức Liễm Khí Thuật kết hợp với Hồn kỹ Trùng Ẩn, và Sư Tử Hống kết hợp với Hồn kỹ Trùng m.
Hồn kỹ Bom Năng Lượng được trao tặng từ Cầu Vồng Lộc Vương cũng được nó nắm giữ cơ bản, tiếp qua một đoạn thời gian nữa nó liền có thể học xong hoàn toàn.
Nhưng Hồn kỹ Tử Địa Hậu Sinh do con Thiên Mẫu Địa Trùng kia truyền thừa lại tương đối khó khăn hơn nhiều.
Cho nên Lục Mao Trùng vẫn còn chưa bắt đầu học tập.
Vương Triệt cũng không vội vì đi từ từ từng bước một cũng sẽ đến thôi, dục tốc bất đạt mà.
Đồng thời, Vương Triệt cũng đã có thể dần dần cảm ứng được rõ ràng hơn về lực lượng Võ Hồn trong linh hồn mình, một chút hình dáng đã được nhìn thấy.
Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên tầng thứ nhất cũng chỉ kém một bước là vào cửa.
Vương Triệt cũng cảm thấy rất hiếu kì, nói: "Võ Hồn của ta tựa như rất đặc thù! Tròn vo như vậy là cái quái gì nhỉ?”
Hình thái Võ Hồn có thể là tất cả đồ vật mà trước mắt nhân loại đã biết.
Từ rất nhỏ như hạt nhân nguyên tử, hay rất lớn như núi non sông ngòi.
Cái gì cũng đều có thể có.
Hình thái của Võ Hồn quả là thiên biến vạn hóa.
So với chủng loại Hồn thú còn nhiều hơn.
Cường độ của Võ Hồn cũng có sự khác biệt như ngày và đêm.
Nhưng chỉ cần có thể thức tỉnh Võ Hồn thì đều có tác dụng.
Sau khi Vương Triệt thức tỉnh Võ Hồn, anh sẽ có thể chính thức tu luyện. Mặc dù không phải là tu tiên, nhưng cũng đã bước vào một loại hệ thống tu luyện khác. Vương Triệt ngẫm lại còn cảm thấy rất có vài phần mong chờ.
Loại cảm giác này tựa như là năm đó khi anh vừa bước vào Luyện Khí kỳ.
Vương Triệt cảm khái một câu: "Nhân sinh tại thế giới này cũng coi như không tệ!"
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng cũng phụ họa theo một tiếng, nó nhìn vào đồng hồ và dùng cái đuôi chọc chọc chân Vương Triệt.
Hình như nó muốn nhắc nhở anh cái gì đó.
Vương Triệt suy tư nói: "Ừm, đã đến thời gian giảng cố sự cho mi nghe rồi. Cố sự của con Lục Mao Trùng kia đã hoàn thành, hôm nay ta sẽ bắt đầu giảng về một cố sự mới."
Mỗi ngày Vương Triệt đều sẽ giảng cố sự cho Lục Mao Trùng nghe.
Vì đây là thứ mà nó rất yêu thích.
Đương nhiên, bây giờ linh trí của Lục Mao Trùng đã tăng lên không ít, nó đã có linh trí bằng với một đứa bé nhân loại mười tuổi, cho nên đã không thích hợp giảng về tiểu cố sự như truyện cổ tích cho nó nghe nữa.
Đối với Lục Mao Trùng mà nói, lực hấp dẫn của truyện cổ tích đã dần dần giảm xuống.
May mà Vương Triệt đã hoàn tất chuẩn bị cố sự.
Hiện tại, đã đến thời điểm thích hợp để kể cho nó nghe về những tiểu thuyết nhiệt huyết.
Tốt nhất là tiểu thuyết nhiệt huyết dài tập, vì dạng này sẽ có thể một mực giữ lại khẩu vị của Lục Mao Trùng.
Để giúp nó có ý chí kiên trì bền bỉ mà tập luyện.
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây rồi nói: "Cố sự hôm nay sẽ rất dài, đồng thời nó còn có tên nữa! Cố sự này gọi là: Trùng Phá Thương Khung."
"Ti ngô! ! !"
Đôi mắt Lục Mao Trùng bỗng sáng rực lên.
Wow! Cái tên này vừa nghe liền thấy vô cùng lợi hại nha!
Khẳng định là siêu cấp đặc sắc luôn!
Lục Mao Trùng dùng cái đuôi đập bôm bốp lên sàn nhà.
Vương Triệt bắt đầu giảng cố sự:
"Lại nói, tại bên trong một thế giới thần kỳ, là một thế giới thuộc về côn trùng. Ở nơi đó không có nhân loại, không có hồn lực, và cũng không có Võ Hồn. Chỉ có chủng loại trùng sinh sôi đến đỉnh phong mà thôi."
"Chương thứ nhất: Lục Mao Trùng vẫn lạc."
"Năng lượng Trùng, ba đoạn..."
...
Lục Mao Trùng nghiêm túc lắng nghe.
Chỉ nghe qua giới thiệu của cố sự mà nó liền bị hấp dẫn thật sâu.
Cho đến khi nghe xong một chương hơn ba ngàn chữ, đôi mắt của Lục Mao Trùng đã sáng lấp lánh, phảng phất như hoàn toàn đắm chìm vào trong thế giới kia.
Vương Triệt giả ho khan, nói: "Khụ khụ... Hôm nay ta chỉ giảng cố sự Trùng Phá Thương Khung đến đây thôi."
"Bây giờ mi nên đi tập luyện, ngày mai chúng ta lại tiếp tục."
Lục Mao Trùng đã lâm vào trạng thái nhiệt huyết sôi trào, nó ngẩng mặt lên, hùng dũng oai vệ khí phách mà hiên ngang đi tới nơi huấn luyện.
Đối với nó ngày mai là một ngày tràn đầy chờ mong!
Vương Triệt gật đầu cảm khái:
“Không hổ là tiểu thuyết nhiệt huyết ảnh hưởng đến cả một thế hệ nhỏ, quả nhiên uy lực rất đầy đủ.”
“Đứa bé này vừa nghe một chút thì liền bị nghiện rồi!”
Tại tiểu Lam Cầu, không nói về những thứ khác, nhưng về phương diện văn hóa giải trí này vẫn làm được rất tốt.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Triệt bỗng nhiên kêu lên.
Là thầy giáo Trịnh vừa gửi tới tin nhắn trong nhóm của lớp:
"Này các em, hiện tại thầy sẽ thông báo một tin tức tốt lành!"
Giáo viên chủ nhiệm vừa gửi tin nhắn tới, tất cả học sinh trong lớp lập tức nhao nhao trả lời, để thi xem ai là người trả lời nhanh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận