Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1023: Đến Đảo Huyễn Minh

Đảo Huyễn Minh là hồn thổ lớn nhất của Châu Bắc Giang.
Nơi này đã từng là một trong những chiến trường cổ đại lớn nhất của chiến khu Đông Hoa tại vài ngàn năm trước.
Ở rất lâu trước kia, nơi này cũng không phải là hòn đảo.
Nghe nói là do sau khi được đắp lên quá nhiều thi thể, lại thêm lục địa và hệ sinh thái biển biến hóa mà hình thành.
Đảo Huyễn Minh cũng có danh hào là "Linh hồn chi đảo".
"Đảo Huyễn Minh trong ngoài có tổng cộng mười tám tầng. Ừm, nói quá nhiều cũng không có tác dụng gì, bởi vì chúng tôi sẽ trực tiếp dẫn cậu đi tới tầng sâu nhất."
Người nói chuyện chính là Thiên Vương của Châu Bắc Giang - Giang Minh, được phong hào là Bắc Minh Thiên Vương.
Trước đó ở Châu Loạn Hải vào lúc giải quyết vấn đề của Thần Quang Kình thì Vương Triệt đã gặp qua ông tôi.
Hai vị Thiên Vương còn lại Vương Triệt cũng đều nhận biết.
Một vị là Vân Không Thiên Vương và một vị là Chiến Thiên Vương.
Giang Minh nói:
"Về phần cậu có thể nhìn thấy Siêu Huyễn Long hay không thì phải xem chính cậu."
"Nếu chỉ là thay thế Không Thần Long thăm hỏi bạn cũ, vậy Siêu Huyễn Long hẳn là sẽ gặp mặt cậu."
Thời điểm ba vị Thiên Vương mang theo Vương Triệt đi vào phụ cận Đảo Huyễn Minh thì thời tiết cũng không tệ lắm.
Đảo Huyễn Minh này nếu được nhìn từ giữa không trung thì nó đã bị chia cắt thành vô số hòn đảo nhỏ, nó lấy bộ dáng hình khuyên để hiện ra ở trên mặt nước.
Mỗi một hòn đảo nhỏ đều vô cùng khổng lồ, rừng cây rậm rạp, có vô số kỳ hoa dị thảo.
Bởi vì nó quá khổng lồ, cho nên dù là ở trên không trung cao mấy ngàn mét, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy gần một nửa hình dạng của nó.
Hơn nữa nhìn thấy cũng chỉ là những hòn đảo ở bên ngoài.
Mấy hòn đảo đằng sau đều bị bao phủ bởi sương mù, nhìn qua giống như là một mảnh Hỗn Độn Khí.
Ước chừng đi xuống độ cao mấy trăm mét, Bắc Minh Thiên Vương, Vân Không Thiên Vương và Chiến Thiên Vương tách ra ngay giữa không trung.
Vương Triệt đứng ở trên lưng Thương Lãng Linh Thức và yên tĩnh chờ đợi.
Nó là hồn sủng hệ máy móc của Giang Minh, đã có nửa năm không gặp Vương Triệt.
Vương Triệt nhìn một chút Thương Lãng Linh Thức nói: "Mấy tháng không gặp mà tu vi hồn lực của mi đã tăng lên thật nhiều!"
Tu vi hồn lực của Thương Lãng Linh Thức đã tăng lên khoảng chừng 5000 năm.
Thương Lãng Linh Thức nghiêm túc nói: "Là 5 tháng 23 ngày chứ không phải mấy tháng! Tôi là hồn sủng hệ máy móc Giới Thần Binh Linh Thức T0 phẩm cấp siêu phàm của chiến khu! Nếu như không phải một tháng trước đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, rồi vì đó bị trễ nải tu luyện, vậy tu vi hồn lực của tôi sẽ còn cao hơn."
Vương Triệt thầm nghĩ: Khá lắm, nó đang thổi phồng về phương diện này, nhưng nó vẫn luôn rất tuyệt.
Thương Lãng Linh Thức nói:
"Nhưng mà thực lực của anh cũng tăng lên rất nhanh. Trong lúc tôi chấp hành nhiệm vụ thì tôi đã gặp được rất nhiều học sinh cùng độ tuổi với anh! Vô luận là bản thân bọn họ hay là hồn sủng của bọn họ thì cũng đều không thể so sánh nổi với tốc độ tăng lên của anh."
"Đương nhiên chuyện này sẽ có quan hệ với kỳ ngộ của anh."
"Tôi đã phân tích qua, nếu như để cho bọn họ cũng gặp kỳ ngộ như anh, vậy thì bọn họ chỉ có một cái khả năng."
Vương Triệt cười hỏi: "Cái khả năng gì?"
Thương Lãng Linh Thức nói: "Có chín phần khả năng là bọn họ sẽ hy sinh anh dũng."
Vương Triệt lại hỏi: "Vậy còn một phần khả năng kia thì sao?"
Thương Lãng Linh Thức nói: "Sẽ là hy sinh không anh dũng!"
Vương Triệt: "..."
Thương Lãng Linh Thức nói tiếp: "Căn cứ vào những số liệu mà tôi lấy được từ anh, rất nhiều thứ tôi chưa bao giờ gặp. Nhưng bên trong những người cùng tuổi với anh, vẫn có người có thực lực và tốc độ tăng lên còn nhanh hơn anh."
Vương Triệt gật đầu nói: "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân mà!"
Thương Lãng Linh Thức lại nói: "Nhưng mà, nếu như không dựa theo góc độ số liệu để phân tích, mà xuất phát từ góc độ tình cảm của bản thân tôi, trong thâm tâm tôi thì thực lực của anh là mạnh nhất!"
Vương Triệt liền cười ha ha vài tiếng.
Vào lúc này, tại chỗ của ba vị Thiên Vương ở nơi xa, trên thân bọn họ bỗng nhiên bộc phát ra một cột sáng mãnh liệt, làm cho đám sương mù như Hỗn Độn Khí phía dưới bị tản ra mấy phần.
Giang Minh nói: "Lối đi đã mở ra! Đi thôi!"
Giang Minh quay đầu nhìn lại thì thấy được Thương Lãng Linh Thức và Vương Triệt đang vô cùng quen thuộc mà trò chuyện với nhau.
Điều này khiến cho ông ta cảm giác có một tia không ổn trong lòng.
Vương Triệt vỗ vỗ vào Thương Lãng Linh Thức nói: "Đến rồi!"
Phía sau cặp cánh của Thương Lãng Linh Thức phun ra một luồng khí diễm nhàn nhạt, sau đó chở Vương Triệt tới gần ba vị Thiên Vương.
Giang Minh e hèm một cái rồi nói:
"Trước tiên tôi muốn nói một câu, bản thân Đảo Huyễn Minh này là một cái không gian rất dị thường. Các tầng bên trong sẽ có kết giới linh hồn rất cường đại, bình thường nhất định phải thông qua lối vào phía dưới để tiến vào bên trong. Mà chúng tôi chỉ có thể giúp cậu mở ra một con đường trực tiếp từ thông nhập đến tầng sâu nhất."
"Nhưng chuyện này có một chỗ xấu, vì nếu đột nhiên tiến vào trong loại kết giới linh hồn này thì linh hồn của cậu sẽ gặp phải áp lực cực lớn. Bởi vì căn bản cậu sẽ không có cách nào thích ứng với loại kết giới linh hồn này."
"Ở bên trong đó cậu cần tìm tới linh hồn chi chủng và thắp sáng nó, như vậy Siêu Huyễn Long liền có thể cảm giác được cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận