Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 216: Bội Phục Mà Rời Đi (3/4)

Vương Triệt vừa nhìn liền biết, con Thiểm Điện Hạo Thiên Hổ có Hồn kỹ Điện Giật mang uy lực viễn siêu bình thường, cho nên anh khẳng định nó có quan hệ với Võ Hồn của Hà Chấn Phong.
Ví dụ như Lục Mao Trùng đánh ra Hồn kỹ Vung Đuôi Kích hoặc là Hồn kỹ Phóng Tơ, thông qua huấn luyện đặc thù thì uy lực của Hồn kỹ có thể viễn siêu tu vi hồn lực của nó.
Nhưng tuyệt đối không có khả năng đánh bại hồn sủng khắc hệ với Lục Mao Trùng trong một chiêu, trừ khi tu vi hồn lực của nó bỏ xa đối thủ.
Nhưng Hồn kỹ Điện Giật của Hạo Thiên Hổ có thể làm vậy nên rất là dị thường.
Trong đây nhất định đã có nguyên nhân nào đó.
Nghĩ đến hôm nay có mưa rào sấm chớp, và cũng là giai đoạn học sinh cuối cấp 3 đang sắp thức tỉnh Võ Hồn.
Vương Triệt lập tức nghĩ đến những thứ có quan hệ.
Anh cảm khái trong lòng: "Ta thật không nghĩ tới, lực lượng Võ Hồn lại có thể mang tới cho hồn sủng sự biến hóa lớn đến như vậy."
“Không biết Võ Hồn của anh chàng Hà Chấn Phong kia là cái gì, mà có thể giúp cho Hạo Thiên Hổ tích súc được lực lượng thiên lôi.”
“Đáng tiếc là Hạo Thiên Hổ lại vừa vặn gặp phải Từ Lực Kiếm.”
“Với một cú điện giật kia, nếu như để Lục Mao Trùng đi tiếp nhận, chỉ sợ là nó sẽ biến thành một con trùng lông đen.”
Tuy nhiên, nếu để Lục Mao Trùng ra trận, vậy ngay cả cơ hội xuất thủ thì Hạo Thiên Hổ cũng đều không có.
Đây là lần thứ nhất Vương Triệt nhìn thấy tác dụng của Võ Hồn lên trên thân hồn sủng.
"Hôm nay tôi nhận thua."
Hà Chấn Phong đi đến trước mặt Hạo Thiên Hổ, lấy ra một hộp dược phẩm và cho nó uống thuốc.
Một lát sau, Hạo Thiên Hổ đã khôi phục mấy phần sức lực, nó chậm rãi đi sau lưng Hà Chấn Phong để xuống đài thi đấu.
Sau đó Hà Chấn Phong quay lại và nhếch miệng cười nói: "Vương Triệt, anh rất mạnh, tôi tin rằng chúng ta sẽ còn có thể gặp lại nhau tại Khải Huyền Cúp! Quả thực anh nói rất đúng, nhưng Võ Hồn của tôi vẫn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, nên tại thời tiết giông tố tôi chỉ dám sử dụng thiết bị để trợ giúp, như vậy mới có thể hơi tích súc một chút lực lượng thiên lôi cho Hạo Thiên Hổ."
"Tuy nhiên, chờ đến khi Võ Hồn của tôi hoàn toàn thức tỉnh, lần sau gặp lại anh còn muốn thắng con Hạo Thiên Hổ của tôi sẽ là chuyện cực kỳ không đơn giản."
Nói xong, Hà Chấn Phong cùng hai vị nam nữ ăn mặc đồng phục chiến đấu kia, đạp lên bóng trăng và rời đi trường cấp 3 Nhất Trung.
Vương Triệt lắc đầu, nói: "Lần sau à!"
Coi như lần sau con Hạo Thiên Hổ của Hà Chấn Phong có thể tích súc được một luồng thiên lôi hoàn chỉnh, nhưng đối với Từ Lực Kiếm mà nói, nó cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Thật ra, với Hạo Thiên Hổ đã hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ ba, nếu như nó không sử dụng Hồn kỹ hệ Lôi điện mà dùng sức mạnh thân thể, vậy thì Từ Lực Kiếm sẽ đánh không lại nó.
Bởi vì sự chênh lệch tu vi hồn lực vẫn còn ở đó.
Trước mắt, Từ Lực Kiếm chỉ vừa mới bắt đầu tu luyện một lần Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh mà thôi.
Đáng tiếc cho Hà Chấn Phong, vì anh ta sẽ không bao giờ biết được Từ Lực Kiếm đã từng trải qua chuyện gì.
Cho nên anh ta sẽ rất khó để từ bỏ chỗ dựa lớn nhất là tích súc thiên lôi cho Thiểm Điện Hạo Thiên Hổ.
Vương Triệt nhắm mắt lại thầm nói: "Võ Hồn!"
Bây giờ tình huống của Từ Lực Kiếm đã tạm thời được giải quyết.
Nên sau đó Vương Triệt liền muốn cảm ứng Võ Hồn.
Sau khi tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh, anh và Từ Lực Kiếm đều cần phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian để khôi phục nguyên khí.
Vì vậy trước mắt Vương Triệt không có ý định dạy Hồn kỹ cho Từ Lực Kiếm.
Trước tiên anh sẽ tăng lên tu vi hồn lực cho nó, để nó nghênh đón thật tốt lần tu luyện tiếp theo.
Hiện tại Từ Lực Kiếm cũng không vội học Hồn kỹ.
Vì bên trong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh đã có nguyên một bộ kiếm kỹ.
Vả lại, mỗi một con Từ Lực Kiếm sẽ có lai lịch khác nhau, cho nên danh sách Hồn kỹ của chúng đều không giống nhau.
Dù có là đồng loại, nhưng Hồn kỹ mà chúng có thể học tập đều rất khác nhau.
Viên Tiểu Nhạc đi lên đài thi đấu, nói: "Vãi! Thì ra là Võ Hồn! Mấy gã học sinh của thành Vinh Đô quả thực là lợi hại!"
Rất nhiều kiến thức về Võ Hồn phải lên đại học thì mới có thể học thật cặn kẽ.
Bậc Trung học cơ sở và Trung học phổ thông đều chỉ học các môn học cơ bản, rất nhiều kiến thức đều là về bồi dưỡng hồn sủng.
Đương nhiên, học sinh cấp hai và học sinh cấp ba thời hiện đại đều sẽ như mưa dầm thấm đất, nên sẽ có đủ loại con đường để bọn họ có thể biết một chút vấn đề liên quan tới lực lượng Võ Hồn.
Nhưng muốn biết cách sử dụng Võ Hồn cụ thể thế nào thì trên cơ bản đều là những kẻ mắt mù.
Viên Tiểu Nhạc hỏi: "Đúng rồi, Triệt Ca! Bây giờ anh hẳn là đã có thể cảm ứng được hình thái Võ Hồn của anh rồi nhỉ? Tôi đã cảm ứng ra đại khái hình thái, đến tám chín mươi phần trăm là Bách Luyện Côn! Đây là Võ Hồn tổ truyền của gia đình tôi đó."
Viên Tiểu Nhạc hơi chút kiêu ngạo nói: "Khi đến kỳ thi tốt nghiệp cấp 3, hẳn là tôi sẽ có thể tự chủ thức tỉnh ra Võ Hồn."
Võ Hồn là lực lượng nắm trong tay nhân loại.
Chính mình khống chế lực lượng so với việc khống chế bất luận thứ gì đều muốn tốt hơn.
Vương Triệt cười nói: "Tôi à? Cũng sắp rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận