Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 528: Linh Trí Và Hàm Dưỡng Rất Cao

Thẩm Minh Loan đi thẳng đến gian nhà gỗ nhỏ của Vương Triệt phía trước.
Cô đưa mắt nhìn vào nhưng không nhìn thấy Vương Triệt trong nhà.
Cô chỉ nhìn thấy một con Lục Mao Trùng đang làm việc chăm chỉ, nó đang nhả tơ điều khiển muôi gỗ tưới nước cho các loại cây trồng đã trong thời kỳ nửa trưởng thành trên nông điền.
Thẩm Minh Loan: “? ? ?”
Bây giờ hồn sủng đều chăm chỉ như vậy sao?
Thẩm Minh Loan nhìn Lục Mao Trùng mà có chút kinh ngạc.
Hơn nữa việc trồng cây nhìn như có vẻ nhàn nhã, nhưng trên thực tế đây là công việc khảo nghiệm tính kỷ luật và tính nhẫn nại, vì cần chăm sóc cây trong thời gian rất dài.
Lúc cô còn đang là sinh viên đại học năm nhất, Lưu Ly Thương Loan hoàn toàn không có hứng thú với việc làm ruộng, chỉ sau này mới được cô từ từ bồi dưỡng.
Nhưng bình thường nó cũng chỉ có thể hỗ trợ nhất định cho việc chăm sóc cây trồng, mà Thẩm Minh Loan thỉnh thoảng vẫn phải thúc giục thì nó mới chủ động hộ trợ cô chăm sóc cây trồng.
Muốn để hồn sủng trợ giúp trồng cây sẽ tương đương với việc bồi dưỡng cho hồn sủng có sở thích và hứng thú nên rất không dễ dàng.
Đặc biệt là sau này con Thương Loan còn tỏ ra lười biếng…
“Ngô ~ ngô ngô ngô ~ ngô ngô ~”
Cô đi đến gần và đã có thể nghe thấy Lục Mao Trùng vừa tưới nước vừa dô hò mấy tiếng.
‘Con Lục Mao Trùng này có linh trí rất cao, khá là đáng yêu. ’
Thẩm Minh Loan ngắm nhìn Lục Mao Trùng và cảm thấy rất thú vị, cô liền ở một bên ngắm nghía nó một hồi.
Sau đó Thẩm Minh Loan phát hiện, Lục Mao Trùng đang rất nghiêm túc chứ không hề mất tập trung.
Tiểu nông điền không lớn lắm, trồng tổng cộng hai mươi loại cây trồng khác nhau nhưng tính tương thích rất tốt.
Cô không hề phát hiện tình trạng rối loạn nào.
Sau khi tưới nước xong, Lục Mao Trùng lại bắt đầu quan sát kỹ càng từng loại cây trồng.
Thẩm Minh Loan càng nhìn càng cảm thấy thú vị.
Thẩm Minh Loan hơi hiếu kỳ.
Thẩm Minh Loan hơi tò mò mà tự hỏi: “Mới mấy ngày thôi mà những cây trồng bình thường này đã sắp trưởng thành rồi, bọn họ đã sử dụng võ hồn để tiến hành thúc đẩy cây trồng sinh trưởng sao?”
Sử dụng võ hồn để tiến hành thúc đẩy cây trồng sinh trưởng là một biện pháp bình thường của ngành nông nghiệp hiện đại.
Thông thường rất nhiều hồn sủng hệ Thảo Mộc nếu cho ra hồn hoàn phù hợp với võ hồn thì đều sẽ sinh ra hồn kỹ thúc đẩy cây trồng sinh trưởng.
Và độ phù hợp với võ hồn càng cao thì hiệu quả của hồn kỹ này sẽ càng tốt.
Đương nhiên, muốn thúc đẩy cây trồng sinh trưởng ở diện tích lớn thì vẫn khá là khó khăn.
Thẩm Minh Loan đang định đi vào nhưng bỗng thấy trên người Lục Mao Trùng đang bắt đầu lóe lên một luồng ánh sáng màu xanh lá.
Sau đó trước người Lục Mao Trùng bắt đầu xuất hiện từng chùm ánh sáng màu xanh lá và liên tục bay vào rất nhiều cây trồng.
Thẩm Minh Loan hơi nghi hoặc nói:
“Ấy… đây là hồn kỹ gì vậy? Lục Mao Trùng đã có loại hồn kỹ có thể tiến hành thúc đẩy cây trồng sinh trưởng rồi sao?”
“Cõ lẽ đây là hồn kỹ do năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc phát ra! Nhưng sao mình chưa từng thấy qua nhỉ?”
Thẩm Minh Loan không nhận ra hồn kỹ mà Lục Mao Trùng thi triển lúc này.
Vì chiêu Tự Nhiên Chi Lực không giống như những hồn kỹ khác.
Bởi sau khi dựa theo loại hồn sủng hệ côn trùng khác nhau, thì hiệu quả sinh ra và quá trình thi triển đều có sự biến hóa khác nhau.
Thẩm Minh Loan quan sát khoảng nửa tiếng.
Cây trồng trong tiểu nông điền đã có biến hóa không nhỏ.
Lá cây và hoa quả đều được phát triển, màu sắc càng thêm tươi sáng.
Lục Mao Trùng cũng không cảm thấy mệt mà ánh mắt nó tràn đầy ngôi sao kỳ vọng:
“\o (o) o/”
Thẩm Minh Loan đi đến cười hỏi Lục Mao Trùng: “Sớm như vậy mà đã dậy rồi à?”
Lục Mao Trùng cảm thấy người đến có hơi quen mắt và sau đó liền nhớ ra.
Đây không phải là Khế Hồn Sư của Lưu Ly Thương Loan sao?
Nó dùng cái đầu to suy nghĩ mấy giây rồi mới gật đầu.
Thẩm Minh Loan lại gần hai bước vì muốn quan sát ở khoảng cách gần và hỏi: “Tất cả cây trồng này đều là do bản thân mi trồng và chăm sóc sao?”
Lục Mao Trùng muốn bảo vệ thành quả của mình nên nó liền ngăn trước mặt Thẩm Minh Loan.
Đây là địa bàn của tôi, cô không được lại gần!
Nhỡ đâu cô dẫm hỏng thì làm thế nào?
“Ti ngô ti ngô!”
Lục Mao Trùng kêu lên một tiếng, thể hiện ý kiến của mình.
Thể hiện rằng là do mình trồng và chăm sóc.
Thẩm Minh Loan cười một tiếng và cô lại càng cảm thấy Lục Mao Trùng rất thú vị nên hỏi: “Có thể cho ta xem một chút được không?”
Thẩm Minh Loan nói xong liền như nghĩ ra điều gì đó, cô lấy ra một mảnh lá cây được cất trong túi.
Đó là một mảnh lá cây trong suốt như pha lê, xinh đẹp như ngọc.
Hương thơm tỏa ra khắp nơi.
Vừa nhìn là biết nó có giá trị rất cao.
Thẩm Minh Loan để lá cây trong bàn tay và đưa ra cho Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng do dự một lúc rồi nhìn vào trong gian nhà gỗ một cái.
Bây giờ Vương Triệt vẫn còn đang tu luyện.
Thẩm Minh Loan: “Không sao, chốc nữa ta sẽ nói với bạn học Vương.”
Thẩm Minh Loan cảm thấy kỳ lạ, con Lục Mao Trùng này không chỉ có linh trí cao mà sự hàm dưỡng cũng rất tốt.
Nó được bồi dưỡng không phải tốt như bình thường.
Đầu của Lục Mao Trùng nhanh chóng đưa mũi ngửi vào mảnh lá cây trên bàn tay của Thẩm Minh Loan.
Hành động này khiến cho Thẩm Minh Loan bật cười.
Cô vốn nghĩ rằng Lục Mao Trùng sẽ ăn lá cây, nhưng nó lại không ăn.
Thẩm Minh Loan càng cảm thấy kỳ lạ.
Lục Mao Trùng thì đang lộ ra vẻ mặt hưởng thụ…
“Thì ra là nó đang ngửi!”
Thẩm Minh Loan rất ngạc nhiên, không ngờ con Lục Mao Trùng này lại có thể kiềm chế mà không tùy tiện ăn thức ăn mà người khác đưa cho.
Lục Mao Trùng đưa ánh mắt cho Thẩm Minh Loan và kêu lên một tiếng:
“Ti ngô ti ngô!”
Ý nó là: Cô xem thì có thể xem nhưng không được động chạm lung tung đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận