Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 823: Kiếm Phách

Vương Triệt suy tư một lát.
Khu di tích của kiếm sao?
Sau thời kỳ cổ đại có hơn 3000 năm lịch sử này quả thật có một đoạn thời gian mà kiếm đạo cực kỳ thịnh hành.
Lúc ấy các Khế Hồn Sư đều lấy các loại Kiếm Võ Hồn làm vinh dự, và rất nhiều Hồn sủng loại kiếm đã có địa vị cực cao.
Về nguyên nhân thịnh hành thì nghe nói là bởi vì lúc ấy có một cường giả đỉnh phong từng chống cự lại dị giới là một vị Khế Hồn Sư xưng danh là Thất Tuyệt Kiếm Thần.
Thực lực của vị kiếm thần này vô cùng mạnh mẽ, thông thiên tuyệt địa. Ông tôi là một trong những vị anh hùng Hoàng Giả còn sót lại của nhân loại lúc bấy giờ.
Khi đó Đông Hoa Cổ Quốc đã có mấy vị anh hùng cái thế dẫn dắt con người Đông Hoa chống cự lại các cường giả đỉnh cao của dị giới, và vị Thất Tuyệt Kiếm Thần này chính là một trong số đó.
Vương Triệt hỏi: “Nếu là 2300 năm trước thì khu di tích này chẳng lẽ đã có quan hệ với Thất Tuyệt Kiếm Thần?”
Giang Minh liền gật đầu nói: "Không sai! Trước mắt sau khi khai quật thì khu di tích này có đại khái 32 nơi có quan hệ với kiếm đạo. Nhưng số nơi có quan hệ với Thất Tuyệt Kiếm Thần thì chỉ có hai nơi. Đây là khu di tích thứ ba về kiếm đạo. Hai khu di tích còn lại căn cứ vào thời đại chế tạo kiếm khí trong đó cũng là sản phẩm vào thời kỳ của Thất Tuyệt Kiếm Thần, nhưng trên thực tế bên trong hai khu di tích đó đều là cổ vật, chứ không hề lưu lại kiếm phách. Mà trong khu di tích mới này vẫn còn lưu lại kiếm phách."
Kiếm phách chính là linh phách của kiếm, hay còn gọi là tàn hồn của kiếm khí, có lai lịch rất phức tạp.
Một số kiếm phách được sinh ra do các Khế Hồn Sư đã qua đời trước đó, và thông qua Võ Hồn mà diễn hóa thành. Cũng có kiếm khí tự động sinh ra linh trí, và còn có liên quan đến Hồn Thú.
Nói chúng rất phức tạp.
Tại tu tiên giới bên kia gọi là Kiếm Linh.
Cách gọi khác nhau nhưng bản chất thì lại tương tự.
Giang Minh nói:
"Đây là khu di tích kiếm đạo duy nhất trước mắt có được kiếm phách. Nếu như có thể lựa chọn được một ít kiếm phách cường đại, vậy đối với loại hồn sủng như Từ Lực Kiếm mà nói sẽ có sự nhảy vọt về chất. Và thậm chí nếu Khế Hồn Sư có thể đạt được sự lựa chọn từ kiếm phách, vậy thì còn có thể thức tỉnh cả Võ Hồn kiếm loại rất cường đại.”
"Tu vi kiếm đạo của cậu rất cao, nếu cậu có thể thức tỉnh Võ Hồn thứ hai là dạng kiếm thì đối với cá nhân cậu mà nói thật sự là sự giúp đỡ rất lớn.”
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt không cảm thấy quá hứng thú đối với Võ Hồn cho lắm.
Chỉ có điều nếu như Từ Lực Kiếm có thể đạt được một ít kiếm phách cường đại thì đối với nó mà nói mặc dù không cần cải tiến nhưng cũng có thể tăng lên phẩm cấp.
Về lợi ích thì chắc chắn là có rồi.
Giang Minh nói tiếp:
"Hiện nay khu di tích này được đặt tên là Di Tích Thất Tuyệt và hẳn là sẽ chính thức mở vào một tháng sau.”
"Thân phận của cậu rất đặc thù, vì thế nên Vô Phong Thiên Vương sẽ có thể nói trước để cho cậu đi trước xem một chút, để có thể phòng ngừa việc tranh chấp với quân đội."
Đây chính là một đặc ân.
Vương Triệt trầm ngâm nói:
"Hiện tại Từ Lực Kiếm vẫn còn tương đối nhỏ yếu, cho dù nó có được kiếm phách lựa chọn đi chăng nữa thì tôi cảm giác cũng không thích hợp lắm."
"Tàn hồn trong kiếm phách đối với Hồn Sủng hoặc Khế Hồn Sư mà nói đều là một sự khảo nghiệm. Về phần tôi thì không cần rồi."
Bởi vì Vương Triệt đã rất quen thuộc đối với kiếm linh.
Có một số kiếm linh truyền thừa từ xa xưa quả thật rất lợi hại.
Hơn nữa đã có thể trở thành kiếm linh thì kẻ đó nhất định cũng sẽ không kém.
Có điều nếu tiếp nhận kiếm linh thì có nghĩa là đã gieo nhân, nên sau này sẽ tạo ra quả gì vẫn còn chưa biết được.
Hơn nữa, tình huống hiện tại của khu di tích đó vẫn chưa được rõ ràng, nên Vương Triệt rất cẩn trọng trong việc thám hiểm này.
Giang Minh nói: "Làm sao mà cậu vẫn còn suy nghĩ? Cậu không tự tin vào bản thân mình à?”
Vương Triệt liền nói: "Cũng không phải như vậy, tôi chỉ sợ nếu tôi đi vào thì sẽ trực tiếp Vạn Kiếm Quy Tông đến người tôi, như thế sẽ không có phần cho người khác rồi."
Giang Minh: “…”
Lâm Dương ở một bên cười, nói:
"Cậu nói như vậy đúng là không khiêm tốn, nhưng cũng đúng thôi, Vô Phong đã nói với tôi rằng tu vi kiếm đạo của cậu không hề tầm thường. Chỉ có điều khu Di Tích Thất Tuyệt này nếu có được Thất Tuyệt Kiếm Thần lưu lại thì hẳn cũng không đơn giản như vậy.”
"Có thể làm cho cậu thức tỉnh Võ Hồn thứ hai thì đây là chuyện mà rất nhiều người đều mơ ước đã lâu."
Vương Triệt chỉ cười mà không nói.
Sau đó Vương Triệt bỗng nhiên hỏi: "Đúng rồi, các ông là Thiên Vương, vậy tôi có thể hỏi là Phúc Thú xuất hiện năm nay là loại nào không?”
Ba vị Thiên Vương liếc nhau rồi vị Hải Vân Không kia cười nói:
“Chuyện này chúng tôi cũng không rõ ràng lắm. Phúc Thú giáng lâm đều là do bốn vị đó tự mình thương lượng. Bất kể là vị nào đi nữa thì dù sao đến lúc đó các cậu đều có thể đi theo phía sau lưng nó, và khẳng định sẽ có thể lấy được một ít cơ duyên.”
"Thông thường thì một thành phố sẽ được nó ở lại vài phút. Bắt đầu từ bảy giờ tối và lần trước là từ phương bắc đi dọc theo bờ biển một vòng, sau đó sẽ tiến vào đất liền.”
"Nhưng tuyến đường hàng năm cũng không giống nhau."
Đến Thiên vương cũng không biết vậy thì sẽ rất thú vị đây.
Vương Triệt nhìn thoáng qua Thương Lãng Linh Thức rồi nói: "Vậy tôi đi trước đây! Lần sau có cơ hội thì lại đến!”
Thương Lãng Linh Thức trả lời: “Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận