Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1115: Chờ Đợi Hồn Sủng

Bạch Tiểu La thở dài, nói: "Àiii, hồn sủng chủ lực của tôi là hồn sủng hệ máy móc tên là Mạch Trùng Nguyệt Nhận. Bên trong Vạn Thú Sơn thì hồn sủng hệ máy móc là vô cùng ít ỏi, nên trên cơ bản nó sẽ không gặp được cái kỳ ngộ gì, và tôi cũng chỉ có thể tiếp tục cải tiến cho nó một chút sau khi trở về thôi. Con Ác Ác Hoa của tôi thì vẫn còn có hi vọng."
Vương Tạp nói: "Bạch phú bà như học tỷ có khẩu khí thật lớn! Trở về mà liền đi cải tiến rồi! Vậy lần này học tỷ dự định sẽ xài bao nhiêu tiền đây?"
Bạch Tiểu La nói: "Không quá tốn tiền vì tôi chỉ dùng tiền tiêu vặt của mình để cải tiến cho nó thôi."
Lô Địch nghi ngờ nói: "Tiền tiêu vặt á? Tôi nhớ được lần trước khi học tỷ cải tiến cho nó thì đã bỏ ra hơn hai trăm vạn mà!"
Bạch Tiểu La thản nhiên nói: "Đúng vậy! Trong một tháng tôi chỉ có ngần ấy tiền tiêu vặt, và tất cả đều dùng để đắp lên trên thân nó hết."
"..."
Vương Tạp và Lô Địch nghe vậy đều đen cả mặt.
Quả nhiên là một vị phú bà!
Vương Triệt suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu là cải tiến cho hồn sủng hệ máy móc thì tôi có thể giúp học tỷ một chút."
Bạch Tiểu La sững sờ, nói: "Giúp tôi một chút sao? Tôi nhớ ra rồi, thanh Từ Lực Kiếm của cậu cũng đã được cải tiến. Cái Kiếm Dực kia xác thực rất phi phàm, cậu muốn giới thiệu vị đại sư cải tiến máy móc nào cho tôi hả?"
Vương Triệt hỏi ngược lại: "Đại sư cải tiến máy móc à? Tôi có thể giới thiệu chính tôi được không?"
"? ? ?"
Bốn người nghe vậy đều mang vẻ mặt quái dị mà nhìn xem Vương Triệt.
Vương Tạp không thể tin được nên hỏi: "Cậu là Cơ Giới Sư sao? Cấp mấy rồi? Tôi không quá tin tưởng! Cậu có giấy chứng nhận nghề nghiệp chứ?"
Vương Triệt e hèm một cái rồi nói: "Tồi chỉ là tán tu thôi, cho nên cũng không có giấy chứng nhận nghề nghiệp."
Vương Triệt giúp Bạch Tiểu La cải tiến hồn sủng hệ máy móc sẽ giúp cho hồn sủng của cô ấy tăng lên một ít thực lực và chủ yếu là anh muốn giảm bớt một chút vận động tại Cúp Vương Giả.
Anh sẽ để cho Bạch Tiểu La chống đỡ cho đội ngũ này.
Như vậy vị tuyển thủ dự bị như anh sẽ không cần thường xuyên ra sân nữa.
Nếu như Bạch Tiểu La gặp được vấn đề không giải quyết được, vậy khẳng định sẽ là đối thủ phi thường lợi hại, thế thì sẽ có thể để cho bọn nhóc Tiểu Mao Trùng ra sân đánh một trận.
Vì đối thủ quá yếu là không có ý nghĩa.
Lô Địch nhìn xem chung quanh rồi nói: "Cậu không có giấy chứng nhận nghề nghiệp sao? Vãi chưởng! Cậu đúng là mãnh nhân! Cậu không có giấy chứng nhận nghề nghiệp mà cậu lại dám cải tiến cho thanh Từ Lực Kiếm của cậu sao? Vậy mà còn cải tiến cho nó đẹp trai đến như vậy! Tôi cũng biết về Cơ Giới Sư, cho dù là sinh viên thì cũng đều là đại học năm 4 trở lên thì mới được. Loại nghề nghiệp này mà không có mấy năm công phu thì đến nhập môn cũng khó khăn đó."
Bạch Tiểu La nói: "Nếu như thanh Từ Lực Kiếm của cậu thật sự là do chính cậu cải tiến, vậy thì tôi liền không khách khí. Tuy cậu chỉ là tán tu nhưng tôi cũng muốn thử một lần."
Vương Triệt nói: "Vậy được, đến lúc đó học tỷ hãy chuẩn bị kỹ càng các vật liệu và bản vẽ mà mình muốn cải tiến. Tôi cần ba ngày để có thể hoàn thành. Đến lúc đó chính học tỷ hãy tự kiểm tra."
Thật ra nếu Vương Triệt dùng kiếm lô tại tầng thứ hai của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung để sớm thiết kế thật tốt bản vẽ, và chuẩn bị kỹ càng các vật liệu, như vậy kiếm lô sẽ tự động vận chuyển chế tạo, cho nên chỉ cần mấy giờ là đã cải tiến xong.
Anh nói mấy ngày cũng chỉ là do không muốn bọn họ quá mức hoài nghi.
Bạch Tiểu La khẽ nhíu mày, hỏi: "Ba ngày thôi sao?" Đây có phải là quá ngắn hay không?”
Nhưng cân nhắc đến việc cải tiến cho Mạch Trùng Nguyệt Nhận có độ cũng khó không lớn, cho nên cô ấy cũng không có suy nghĩ nhiều.
Dù sao nếu có xảy ra vấn đề gì thì cứ coi như là để cho Vương học đệ luyện tay một chút.
Mấy người đàm luận một trận và kể về tao ngộ của mình sau khi Vương Triệt rời đi, rồi cả đám liền yên tĩnh chờ đợi hồn sủng của mình xuất hiện.
Bọn họ chờ ở chỗ này là cửa ra vào nên sẽ có rất nhiều người.
Tầm ba giờ chiều là đã bắt đầu có hồn sủng lục tục ngo ngoe đi ra.
Các Khế Hồn Sư bên ngoài đã chờ đợi thật lâu, tựa như đang chờ đợi con của mình đi tham gia đề thi chung về vậy.
Đã ba ngày không thấy nên ai nấy cũng đều hưng phấn và vô cùng kích động.
Ở thời đại này, nếu ba ngày không thấy bạn gái thì cũng không có cảm giác gì, nhưng nếu ba ngày không thấy hồn sủng thì tựa như đã qua đi mấy năm vậy.
Đương nhiên cũng không thật sự quá mức như vậy!
Trên thực tế chủ yếu là do phần lớn mọi người đều đã kinh lịch một phen tôi luyện tại Tiết Vạn Thú, cho nên mới cảm nhận được sự thống khổ khi không có hồn sủng bên cạnh.
Vì vậy ai nấy cũng đều nhớ nhung hồn sủng của mình ngoài định mức.
Vì vậy khi hồn sủng đi ra thì đám Khế Hồn Sư liền nhao nhao vui mừng đến phát khóc.
Mà đối với hồn sủng mà nói, ba ngày không thấy Khế Hồn Sư của mình thì chúng nó cũng cảm thấy rất vắng vẻ.
Tuy nói bên trong Vạn Thú Sơn có rất nhiều tiền bối Cổ Hồn thú, nhưng so về sự thân mật thì vẫn kém xa Khế Hồn Sư của mình.
Có chút hồn sủng tu luyện trong thời gian quá dài tại thời gian lĩnh vực do Thời Lưu Đại Thánh bày ra, vậy chúng cũng sẽ càng thêm nhớ nhung.
Đây là loại hoạt động không có bất kỳ tính chất thi đua gì, cho nên Khế Hồn Sư và hồn sủng tại bên trong Vạn Thú Sơn sẽ có tao ngộ gì thì cũng không ai biết.
Vì thế khi hồn sủng đi ra thì ai cũng không có hứng thú đi xem hồn sủng của người khác, mà chỉ lo nhìn xem hồn sủng của mình với ánh mắt mong mỏi ngóng trông.
Ngẫu nhiên có chút hồn sủng nhìn qua tương đối quái dị thì bọn họ mới nhìn nhiều một chút rồi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận