Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1329: Tương Đương Hóa Thần Kỳ Đỉnh Phong

Vương Triệt nói: "Chỉ cần tinh thần của tôi gánh vác được thì thân thể cũng không quan trọng. Chủ yếu là bọn hắn đánh nhau trong thời gian quá lâu, khả năng lên tới mấy ngày, có khí đến mấy tuần cũng chưa hẳn có thể đánh xong, mà các vị lại không có khả năng một mực nhìn xem."
Thần Dụ Thiên Vương: "..."
Thần Dụ Thiên Vương nói: "Vấn đề này chúng tôi đã cân nhắc qua, nhưng dù sao cũng phải có Thiên Vương nhìn xem tình huống của bọn hắn, mỗi người nhìn xem mấy ngày là được rồi. Nói không chừng chúng tôi hoặc là hồn sủng của chúng tôi còn có thể từ bên trong chiến đấu lĩnh ngộ được cái gì."
Ý định đã rất rõ ràng.
Vào lúc này, một tiếng nổ ầm vang!
Hoang thổ bắt đầu rung động, đại lục biến thiên, chấn động kịch liệt và phá toái!
Từ nơi xa xem xét, Ma Cổ Mông đã rơi trên mặt đất.
Gần như là trong nháy mắt, Thần Quang Kình ở xa xa liền phát ra một tiếng rít gào!
Hai vị đối thủ định mệnh này chỉ vừa gặp mặt thì đã bắt đầu phát động chiến đấu!
Đây là quyết đấu bằng khí thế!
Trong cơn gầm thét, thiên địa đại biến, hoang thổ bị đánh cho rách tả tơi. Hai cỗ năng lượng tinh thần cường đại xen lẫn trong hư không. Gần như là trong nháy mắt, Vương Triệt và các vị Thiên Vương đều nhao nhao biến sắc!
Hai con Hồn thú bá chủ này tựa như là chất hoá học vậy, chỉ mới vừa gặp mặt nhau mà đã trực tiếp sinh ra phản ứng!
Vương Triệt thầm nghĩ: "Chúng đúng là túc địch của nhau, ngay cả nói chuyện cũng đều không có mà liền trực tiếp đánh nhau!”
Dưới cỗ tinh thần uy áp cường đại này, không khí đều bị ngưng kết và đám người đều cảm giác thấy linh hồn mình phảng phất như đang ở bên trong cơn tinh thần phong bạo này mà tùy ý phiêu đãng. Mỗi thời mỗi khắc bọn họ đều thừa nhận hung hiểm to lớn.
Chỉ có Thần Dụ Thiên Vương là không có biến hóa sắc mặt, mà trong ánh mắt cô ấy chỉ có vẻ cực kỳ ngưng trọng.
Viên dị tinh cầu này và các dị tinh cầu của Liên Bang đều có phương diện rất giống, ngoại trừ hồn lực của nó mỏng manh hơn một chút và hoang thổ tràn ngập ra.
Giờ phút này, bọn hắn chỉ dùng khí thế để đối kháng mà đã để cho phương viên hoang thổ mấy trăm dặm xung quanh bọn hắn trực tiếp bị đánh nứt. Nếu như đặt ở bên trong thành thị thì sẽ trực tiếp thổi bay cả tòa thành thị.
Coi như đặt ở vùng dã ngoại rộng lớn vô ngần thì cũng không chịu nổi.
Không bao lâu sau, toàn thân Ma Cổ Mông bỗng nhiên nổi lên ánh sáng màu đỏ chói mắt. Dưới ánh sáng lập lòe, không gian bắt đầu trở nên nặng nề, và một luồng khí tức cực nóng bắt đầu lan tràn ra xung quanh. Hoang thổ bắt đầu trở nên đen nhánh và khô nứt.
Giống như có một tầng ánh sáng vô hình đang bao phủ chung quanh vậy.
Thần Dụ Thiên Vương nghiêm túc nói với mấy vị Thiên Vương còn lại: "Đây là lĩnh vực! Các vị trước tiên lui đi! Lĩnh vực của Ma Cổ Mông quá cường đại! Lĩnh vực ‘lòng đất vô tận’ này rộng mênh mông đến hơn nghìn dặm. Lĩnh vực vừa mở thì chúng ta đều không thể thừa nhận. Vả lại bên trong lĩnh vực còn có hai loại lực lượng khác nhau!"
Mấy vị Thiên Vương lập tức bay đi.
Về lĩnh vực thì bọn họ cũng có, nhưng so với một con Hồn thú gần trăm vạn năm tu vi hồn lực thì vẫn là thôi đi.
Trừ khi bọn họ đạt tới cấp 99, hoặc là có được hồn sủng trăm vạn năm tu vi hồn lực.
Trên thân Thần Dụ Thiên Vương dần dần dâng lên một màn chắn ánh sáng và ngăn cản được uy áp từ cái lĩnh vực này.
Thần Dụ Thiên Vương chậm rãi nói: "Tôi ngăn không được quá lâu đâu, đến lúc đó cậu vẫn nên lui xa một chút! Nhìn xem đại khái là được rồi! Khi hai vị này giao chiến thì tất nhiên sẽ phân ra kẻ thắng người bại."
Vương Triệt trầm mặc không nói gì và chỉ yên tĩnh nhìn xem.
Anh muốn nhìn xem một chút Hồn thú đứng đầu nhất thời đại kia có chiến lực đến cùng là bao nhiêu?
Phía dưới lĩnh vực mặt đất, Ma Cổ Mông màu đỏ thắm và cao hơn ngàn mét giống như là thông thiên thần trụ đứng trên mặt đất.
Bá chủ chi thế và chí tôn chi ý của hắn đã hiển lộ ra rất rõ ràng.
Thân thể Ma Cổ Mông đang dần dần biến thành màu đen.
Lưng, eo và hai cánh tay của hắn đều hiện đầy các loại lân giáp đen nhánh hình thành từ thổ nhưỡng cổ lão.
Nhìn qua giống như là lân giáp nhưng trên thực tế đó là một bộ phận của thân thể Ma Cổ Mông, chỉ là bình thường không có hiển lộ ra ngoài.
Toàn thân hắn cho thấy một loại cảm giác không thể phá vỡ nhưng lại có lực phá hoại vô tận.
"Mặt đất bản nguyên! Hạn Thổ chi lực! Vừa gặp đã trực tiếp bộc phát, ngay cả thăm dò mà song phương đều không cần! Mùi thuốc súng rất đậm!"
"Bọn hắn đã nhẫn nhịn nhiều năm như vậy xem a đã sớm nhịn không nổi."
Vương Triệt vừa xem xét thì liền suy nghĩ ra điểm mấu chốt.
Đối với Hồn thú đã vượt qua mười vạn năm tu vi hồn lực mà nói, lĩnh vực cũng chỉ là lực lượng sơ bộ mà thôi.
Khi ở bên trong lĩnh vực, bản thân Hồn thú sẽ đạt được sự tăng cường cực lớn. Hồn thú nào không có lĩnh vực mà gặp phải thì sẽ bị nghiền ép.
Đồng thời, Hồn thú mỗi qua đi mười vạn năm tu vi hồn lực thì sẽ bị giáng xuống một lần thiên kiếp.
Tiếp nhận thiên kiếp về sau là bản thân Hồn thú sẽ đạt được một lần cải biến.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Tên Ma Cổ Mông này bộc phát ra khí thế đã đạt tới Hóa Thần Kỳ đỉnh phong! Nếu hắn đột phá vào trăm vạn năm tu vi hồn lực thì hẳn là sẽ đạt tới Độ Kiếp Kỳ! Tại bên trong vũ trụ hắn đều có thể ngao du, và việc toái tinh bạo thạch đều không phải là việc khó đối với hắn."
Dù cho khí thế và chiến lực thực tế so với cảnh giới vẫn còn có chút khác biệt, nhưng Vương Triệt cũng đã có thể hơi tính ra một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận