Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 371: Cưỡi Sơn Hải Long Ưng Trở Về

“Ti ngô?”
Lục Mao Trùng cũng hơi ngây người, trên cái mặt nhỏ của nó biểu lộ ra vẻ mặt tràn đầy sự đờ đẫn.
Oa! Là bảy màu sao?
Đây là màu sắc mà mình không quay ra được!
Nhân viên công tác cũng sững sờ một chút…
Bởi vì cả năm nay anh ta vẫn chưa gặp qua quả trứng bảy màu nào.
Tút tút tút!
Trong miệng của 10 con hồn sủng hệ Long giả tượng kia nhanh chóng phun ra 1 quả trứng bảy màu, 1 quả trứng màu vàng và 8 quả trứng màu xanh.
Màu vàng vốn nên cực kỳ chói mắt, nhưng bây giờ cũng có chút ảm đạm.
Vương Triệt: “…”
Chẳng lẽ đúng là vận may của tiểu mao trùng đều truyền qua hết cho mình rồi sao?
Dựa theo màu sắc thì bên trong quả trứng bảy màu này chắc chắn là đồ tốt.
Vương Triệt không có yêu gì cầu cao, anh không cần hồn sủng ấu sinh phẩm cấp tuyệt phẩm, do bây giờ anh cũng nuôi không nổi vì cần có hồn lực đẳng cấp cao.
Về phần hồn kỹ lợi hại thì Vương Triệt cũng không quá muốn.
Nguyên nhân rất đơn giản, nếu quả trứng bảy màu này mở ra hồn kỹ, vậy đó sẽ là một loại hồn kỹ cực kỳ lợi hại.
Nhưng mà hồn kỹ càng lợi hại thì sẽ càng khó học được.
Vương Triệt suy nghĩ: “Vật liệu hiếm hay thiên tài địa bảo là tốt nhất!”
Thiên tài địa bảo là thứ khó được nhất, dù có tiền nhưng cũng không dễ mua tới tay.
Rút được quả trứng bảy màu khiến cho Vương Triệt không còn quá hứng thú đối với quả trứng màu vàng kia nữa…
Vương Triệt nói với nhân viên công tác: “Anh cho người giao quả trứng bảy màu này đến tận nhà giúp tôi nhé! Tôi muốn về nhà rồi mới mở ra xem!”
Nhân viên công tác giật mình gật đầu nói: “À… Được!”
Vương Triệt quay người nói với các vị tuyển thủ:
“Tôi sẽ nói cho mọi người một mẹo nhỏ, trước khi rút thưởng cái đồ chơi này, trước tiên các vị phải hiến tế mấy chục lần. Nếu liên tục là quả trứng màu xanh, vậy tiếp theo sẽ có quả trứng màu vàng!”
“Ừm, quên mất, các vị không có khả năng rút được nhiều lần như vậy! Vậy thì thôi bỏ qua nhé!”
Các tuyển thủ cảm thấy câu đầu rất có lý nên rất vui mừng, vì đây là kinh nghiệm của quán quân mà.
Tuy nhiên câu sau lại tạo ra sát thương chí mạng cho rất nhiều tuyển thủ.
Bọn họ cảm thấy thật hâm mộ cho vị trí quán quân.
Quay thưởng đã xong và Khải Huyền Cup cũng xem như kết thúc.
Sau đó mấy vị đối thủ trong Khải Huyền Cup liền hẹn Vương Triệt du lịch tại thành Vinh Đô hai ngày, để trao đổi thêm kinh nghiệm bồi dưỡng hồn sủng cùng với kế hoạch trong tương lai của anh.
Hay hỏi xem Vương Triệt sẽ vào trường đại học nào chẳng hạn.
Các bạn học của Vương Triệt đã làm một bữa liên hoan tại thành Vinh Đô để tận hưởng thời gian vui vẻ của mình với bạn bè trước khi bước vào đại học.
Bởi vì kết thúc Khải Huyền Cup cũng có nghĩa là đã hoàn thành tốt nghiệp cấp 3, kết thúc lớp 12.
Trong đó đạo quán Tây Nhạc, các trường đại học hàng đầu và tổng bộ nghiên cứu hồn sủng của châu Tây Nhạc đều mời Vương Triệt đến tham quan.
Vương Triệt tạm thời từ chối, anh lấy lý do bận chăm sóc bồi dưỡng hồn sủng và nghiên cứu tu luyện Võ Hồn.
Bởi vì anh biết, bây giờ mình cần phải nhanh chóng trở về để tăng cường thực lực của mình lên.

Trong tầng mây, trên lưng một con hồn sủng to lớn đang bay lượn.
Sơn Hải Long Ưng là hồn sủng của Quán chủ đạo quán Tây Nhạc, Nhạc Tử Lân.
Lúc này Vương Triệt đang đứng trên lưng Sơn Hải Long Ưng.
Còn có cả Lý Ngạn Minh đi cùng.
Ban đầu Vương Triệt muốn đi về bằng tàu đệm từ trường.
Nhưng lần này do tình huống khẩn cấp, nên anh cần phải ngay lập tức trở về thành Thiên Tâm để chuẩn bị.
Công thêm có vài viêc quan trọng cần thương lượng nên anh phải cưỡi con Sơn Hải Long Ưng này để trở về.
Lý Ngạn Minh nói:
“Sau khi chúng tôi đưa cậu trở về, cậu sẽ cần phải chuẩn bị một chút. Rừng Phù Không bên đó đã sắp không giấu được nữa rồi. Sự việc của Không Thần Long đã bị mấy đại chiến khu xung quanh biết được, cho nên các đại chiến khu của các châu lục lân cận đều đang phàn nàn rất nhiều về việc này.”
“Vả lại, chiến khu Trung Ương cũng đã điều động những người đặc biệt trong ngành đến rừng Phù Không! Bởi vì Không Thần Long đã sắp thức tỉnh hoàn toàn.”
“Thành Vinh Đô bên kia cách Rừng Phù Không khá xa xôi, nhưng thành Thiên Tâm bên chúng ta lúc ban đêm đều có thể nghe được một tiếng rồng ngâm truyền đến.”
Tình huống này đúng là rất nghiêm trọng.
Vì khoảng thời gian nửa năm cũng đã sắp đến.
Lý Ngạn Minh nói tiếp:
“Nếu cậu không giải quyết được trong vòng 1 tuần, thì chiến khu chỉ còn cách chỉ huy các cường giả tiến hành ám sát.”
“Thiếu niên anh hùng Vương Thiên Bá, rốt cuộc cậu có nắm chắc hay không?”
Lý Ngạn Minh mang giọng điệu nghiêm trọng và hai mắt ông ta thì vẫn đang nhắm chặt.
Nhạc Tử Lân đang ngồi xếp bằng ở phía trước, tựa như không quan tâm đến cuộc trò chuyện của hai người nên không chen lời vào.
Ông ta chỉ đáp ứng yêu cầu của Lý Ngạn Minh là đưa Vương Triệt trở về.
Nếu là người bình thường, lấy thân phận Quán chủ đạo quán Tây Nhạc thì ông ta chắc chắn sẽ không đồng ý.
Kể cả Lý Ngạn Minh ngỏ lời cũng như nhau.
Vương Triệt ngưng trọng nói: “Đoán chừng khoảng năm sáu phần mười đi!”
Lý Ngạn Minh hỏi: “Năm, sáu phần mười sao? Thật sự cao như vậy à? Cậu đừng có mà lừa tôi? Đó là Không Thần Long, là một con hồn thú thời cổ đại ít nhất mười vạn năm tu vi hồn lực đấy! Với sức mạnh của nó thì chỉ cần hắt hơi một cái cũng đã đủ để thổi cậu thành tro rồi!”
Vương Triệt gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nhưng điều kiện là nó phải hắt xì mới được.”
Nhạc Tử Lân ngồi đằng trước nghe vậy thì không khỏi cười cười.
Ông ta cảm thấy thật thú vị.
Vương Triệt có thân phận Vương Thiên Bá là bí mật đối với người khác.
Nhưng đối với cường giả cấp bậc như Nhạc Tử Lân thì không hề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận