Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 722: Thiên Quan Hỏa Chủng

Vương Triệt nói với Lục Mao Trùng:
"Bây giờ ta quy định vài điều cho cuộc chiến ngày mai của mi."
"Có vài Hồn Kỹ mà mi không thể sử dụng vì uy lực của chúng quá mạnh, nếu mi khống chế không tốt thì rất dễ tạo thành tổn thương cực lớn đối với Khế Hồn Sư."
Lục Mao Trùng: "..."
Vương Triệt nói tiếp:
"Đầu tiên là chiêu Đa Trọng Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu, chiêu thức này mi nhất định không thể sử dụng."
"Trạng thái ‘hỏa diễm thức tỉnh’ cũng không thể mở ra, và Trùng m có uy lực quá lớn nên một khi thi triển với Khế Hồn Sư thì tinh thần của bọn họ sẽ có thể bị đả kích đến huỷ diệt."
"Các Hồn Kỹ ngàn năm của mi đã có uy lực quá mạnh mà giai đoạn Khế Hồn Sư bây giờ sẽ còn chưa mạnh như Hồn thú cho nên bọn họ sẽ không chịu nổi."
"Mi cũng Không cần dùng Hồn Đấu Vũ Trang, vì sau khi mi mở ra Đấu Vũ Trang thì thực lực của mi sẽ tăng lên quá lớn, các Khế Hồn Sư kia sẽ không thể nào chịu nổi."
"Mi chỉ cần dùng một vài Hồn Kỹ trăm năm là được rồi. Hiện tại cũng vừa vặn mượn nhờ cơ hội này để ta nhìn xem mi có thể tấn cấp được một chiêu, hai chiêu hay không."
"Bình thường mi cứ dùng thân thể để công kích là được rồi."
"Trừ khi gặp được Khế Hồn Sư có được Linh Võ Hồn, sau khi người ta phụ thể thì mi có thể cân nhắc để sử dụng Hồn Đấu Vũ Trang."
"Nhưng tình huống thực tế phải cần chính mi đi ước lượng, biết chưa?"
"Chẳng qua theo tính toán của ta, trên cơ bản là mi chỉ cần sử dụng chiêu Phun Trùng là đủ. Dưới tình huống không dùng độc thì chỉ cần mi vận dụng tốt chiêu Ngự Vật Thuật là mi đã có thể thắng liên tiếp mười trận."
"Hồn Kỹ Phun Tơ chính là pháp bảo chiến thắng của mi đấy."
"Các chiêu thức khác mà có thể không dùng thì cũng không cần dùng đến."
"Mi hãy mượn cơ hội này để rèn luyện bản thân thêm nữa."
Vương Triệt nói đơn giản qua một lần.
Lục Mao Trùng nghiêng đầu rồi gật đầu chứng tỏ mình đã hiểu: Tôi chỉ cần sử dụng một chiêu Phun Trùng tơ thôi chứ gì!
Cứ như vậy rồi ngày thứ hai cũng đã tới.
Thi đấu ‘song vương tranh bá’ chính là hạng mục có nhiều người tham gia nhất tại Tiết Đông Nông.
Bởi vì khởi nguồn của Tiết Đông Nông chính là khi nhân loại chiến đấu với Hồn thú.
Phát triển từ đó cho đến bây giờ và nó đã trở thành nhân loại đối chiến hồn sủng.
Về phần ‘thiên quan hỏa chủng’ phía sau thì càng giống như một cửa ải huấn luyện ẩn tàng nhằm tuyển chọn ra những người được chọn tại ngày cuối cùng của Tiết Đông Nông.
Bọn họ sẽ phải đi tới nơi khác và có nội dung thi đấu độc lập, đồng thời độ khó sẽ càng lớn hơn. Và có cả phát sóng trực tiếp theo thời gian thật, nhưng sẽ không kích thích như quan sát tại hiện trường.
Cho nên thi đấu ‘song vương tranh bá’ sẽ là thời điểm cao trào nhất trong toàn bộ Tiết Đông Nông.
Ở phần này các tuyển thủ dự thi đã giảm mạnh.
Nhưng số lượng người đến xem lại là nhiều nhất.
Tại tầng thứ tư của sân vận động thủ đô Giang.
Bình thường nơi này dùng để thi đấu chuyên nghiệp.
Vào lúc này sẽ sử dụng cho thi đấu ‘song vương tranh bá’ ở Tiết Đông Nông.
Thật ra quy tắc tranh tài quan trọng nhất đều rất đơn giản.
Chỉ cần thắng liên tiếp mười trận là sẽ có thể đạt được danh xưng Nhân Vương hoặc là Thú Vương.
Dù thua một trận cũng không được tình.
Đầu tiên là giai đoạn khiêu khích.
Đám hồn sủng dự thi sẽ tự mình đi khiêu khích các Khế Hồn Sư dự thi.
Khi Khế Hồn Sư bị khiêu khích, trừ khi có nhiều con hồn sủng cùng nhau khiêu khích một người thì mới có thể có quyền lựa chọn.
Còn nếu không sẽ chỉ có thể bị động tiếp nhận khiêu khích và tiến vào giai đoạn đối chiến, hoặc là lựa chọn từ chối một lần.
Khế Hồn Sư thì không quyền khiêu khích, chỉ có thể chờ cho hồn sủng đến khiêu khích mình thôi.
Hạn chế duy nhất của trận thi đấu này là không thể tự mình khống chế hồn sủng đi khiêu khích mình, điều này là để đề phòng việc đánh trận giả...
Có chiến đấu tranh tài thì tất nhiên sẽ có trọng tài.
Thi đấu ‘song vương tranh bá’ vào những năm trước đều có Thiên Vương đến đây.
Và lần này cũng không ngoại lệ.
Vô Phong Thiên Vương đã đi cùng một người đàn ông trung niên bước vào đài quan sát.
Người đàn ông trung niên nói:
"Từ hồi nào mà Dương Vô Phong ông lại cảm thấy hứng thú đối với thi đấu ‘song vương tranh bá’ của Tiết Đông Nông vậy hả?"
"Một đám nhóc con đánh nhau thì có gì đáng xem chứ?"
Ông ta ăn mặc nguyên bộ áo dài màu xám, đầu tóc rối bời, vẻ mặt hơi chút uể oải, hình như ông ta không có hứng thú gì mấy.
Người đàn ông trung niên bỗng nhiên hùng hổ nói tiếp:
"Những năm qua ông cũng không đến đây xem, nhưng năm nay ngược lại ông lại chạy tới để xem thi đấu ‘song vương tranh bá’ là sao?"
"Cửa ải ‘Thiên quan hỏa chủng’ năm nay châu Bắc Giang của tôi đã có nhiều năm không có người xông qua. Mấy tên kia cũng thật là, mỗi năm lại có một vài bài kiểm tra kì lạ cổ quái, giống như là ải 'Dọa quỷ' gì đó, yêu cầu người ta phải hù dọa mười con Quỷ Bảo Bảo. Sao mà hồn sủng hệ U Minh lại có thể bị Khế Hồn Sư hù sợ được chứ?"
"Còn cái ải 'Băng hỏa lưỡng trọng thiên' kia nữa, yêu cầu Khế Hồn Sư không được sử dụng hồn lực để đi xuyên qua cảnh tượng địa ngục hàn băng và liệt hỏa nơi đó... Vãi thật, một đám còn là sinh viên đại học thì sao có thể thông qua những bài kiểm tra cổ quái kỳ lạ này được?"
"Tôi cũng đã nói với bọn họ hãy giảm độ khó của bài kiểm tra xuống thấp một chút, kết quả thì hay rồi, không chỉ có không giảm mà mỗi năm đều còn tăng lên."
"Còn lấy cái tên Hỏa Chủng thật đẹp nữa chứ. Đây là muốn kiểm tra cực hạn của thế hệ tuổi trẻ nhân loại sao?"
Vô Phong Thiên Vương ngồi bên cạnh mà chỉ cười không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận