Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1234: Bước Ngoặt Nhân Sinh Của Kiếm Vô Ngân

Kiếm ý bay tán loạn giữa không trung, kiếm quang và kiếm quang xen lẫn vào nhau tạo thành một bức tranh phi thường chói mắt.
Phảng phất như lực lượng ngang nhau, nhưng chỉ có Kiếm Vô Ngân thân ở bên trong thì mới biết được mình hoàn toàn không phải là đối thủ.
Dù bốn đạo kiếm ý đã đồng thời vận chuyển nhưng căn bản không thể chống đỡ nổi kiếm quang liên tục không ngừng kia.
Muốn tránh đều tránh không được!
Mà điều trọng yếu nhất chính là kiếm đồ đang không ngừng phá toái.
Kiếm quang kia rơi xuống còn có thể chặt đứt cả kiếm đồ, thậm chí chúng còn chặt đứt dễ như trở bàn tay.
Theo kiếm đồ phá toái, ba đạo kiếm ảnh đã dần dần không cách nào kết nối, và Cửu Tuyệt Kiếm cũng đã hoàn toàn không cách nào khống chế ba đạo kiếm ảnh.
Ầm ầm ầm! ! !
"Thu!"
Vương Triệt móc hai ngón tay về sau một cái, kiếm sắt từ đằng xa liền bay trở về.
Vương Triệt nhìn xem Kiếm Vô Ngân một chút và chậm rãi nói: "Anh đã thua!"
Tuy Vương Triệt đã hao hết hồn lực nhưng Kiếm Vô Ngân xác thực đã thua.
Lúc này toàn thân Kiếm Vô Ngân đã rách tung toé, Cửu Tuyệt Kiếm cũng đã ảm đạm vô quang.
Vạn Kiếm Quyết là bản thăng cấp của Ngự Kiếm Thuật, và là một trong mấy chiêu kiếm quyết lợi hại nhất phải có tu vi Trúc Cơ kỳ thì mói có thể học được.
Tại Tu Tiên Giới, Vạn Kiếm Quyết lại có một cái tên khác là: kiếm quyết chuyên sử dụng để hành hạ người mới.
Kiếm Vô Ngân tuy cực kỳ mạnh, nhưng kiếm trận của anh ta có trình độ quá thấp.
Đối với những tuyển thủ khác thì kiếm trận của anh ta sẽ có được uy lực lớn lao.
Nhưng trong mắt Vương Triệt loại kiếm trận này có trình độ quá cùi bắp.
Chỉ một phát Vạn Kiếm Quyết là Vương Triệt sẽ có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Nếu như kiếm trận của Kiếm Vô Ngân lại hơi ổn định them một chút xíu, và tiến bộ lớn hơn chút nữa, vậy nó cũng sẽ không bị Vạn Kiếm Quyết nhẹ nhàng phá vỡ như vậy.
Kiếm Vô Ngân yên lặng không nói và chỉ thu hồi lại Võ Hồn của mình.
Khán giả lúc này đã trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Bọn họ có thể cảm nhận được Kiếm Vô Ngân lúc này đang tản ra một loại cảm xúc như muốn sụp đổ.
Khán giả cũng không biết tại sao Kiếm Vô Ngân lại sinh ra loại tâm tình này, dù cho song phương nhìn qua đã đọ sức rất có đến có về.
Số người hiểu kiếm là không nhiều nên bọn họ chỉ cho rằng đây là hai loại Hồn kỹ về kiếm đang đối bính.
Vì rất rõ ràng song phương đều đã không còn hồn lực, và nhìn qua Kiếm Vô Ngân chỉ là thảm hại hơn chút thôi.
Bầu không khí đang mười phần yên tĩnh.
Ngay cả trọng tài cũng đều không nói chuyện.
Kiếm Vô Ngân chán nản thở dài nói: "Tôi thua rồi. Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."
Sau khi nói xong câu này, thần sắc trên mặt anh ta dần dần khôi phục và vừa cười vừa nói:
"Vương Triệt, trình độ kiếm đạo của cậu quá cao, đây là loại trình độ mà cả cuộc đời tôi rất ít thấy. Khi đối mặt với cậu thì thậm chí còn để cho tôi có một loại cảm giác đối mặt với Vô Phong Thiên Vương."
"Thật ra khi hôm qua tôi nhìn thấy thanh Từ Lực Kiếm của cậu sử dụng kiếm đồ thì tôi liền biết, trình độ kiếm đạo của cậu khẳng định cao hơn tôi."
"Rốt cuộc để đem lực lượng phức tạp của kiếm đồ dạy dỗ cho hồn sủng thì sẽ khó hơn vô số lần so với tự mình thi triển ra. Nhưng sau trận đấu hôm nay với cậu, tôi đã cảm giác thấy trình độ kiếm đạo của cậu không có đơn giản như tôi đã nghĩ."
"Vừa rồi cậu thi triển ra một chiêu kia đã hoàn toàn không phải kiếm kỹ, mà đó là một loại chiêu số thần bí lấy linh hồn để ngự kiếm! Cho dù chỉ là một thanh kiếm sắt thì cũng có thể phát huy ra uy lực to lớn! Căn bản nó không giới hạn tại bất luận loại kiếm khí gì mà vạn vật đều có thể làm kiếm!"
Vương Triệt chỉ cười cười.
Vì lấy thần ngự kiếm chính là nguyên lý của mọi loại kiếm quyết.
Có thể lĩnh ngộ ra nguyên lý này thì nói không chừng Kiếm Vô Ngân về sau sẽ có thể tự mình sáng tạo ra kiếm quyết.
Kiếm Vô Ngân cảm thán nói: "Lần sau cậu và tôi lại giao thủ có khả năng chính là tại Cúp Cửu Châu của rất nhiều năm sau. Hi vọng đến lúc đó tôi có thể cùng cậu đánh ngang nhau một trận."
Vương Triệt thầm nghĩ: “Chuyện này chỉ sợ có chút khó...”
Kiếm Vô Ngân tựa như nghĩ tới điều gì mà không khỏi lắc đầu nói: "Có lẽ... Cúp Cửu Châu cũng đều không thể gặp được cậu..."
Nhưng anh ta cũng không có chán ngán thất vọng.
Vương Triệt nói: "Yên tâm đi, có cơ hội sẽ lại giao thủ với anh."
Kiếm Vô Ngân cười nói: "Cúp Vương Giả của tôi chỉ tới đây thôi! Năm nay tôi sẽ tốt nghiệp nên cũng không lại tham gia Cúp Vương Giả nữa! Các trận thi đấu còn lại tôi cũng sẽ không tham gia, vì ma luyện kiếm đạo không thể chỉ tại bên trong học viện được!"
Hai người trở về đài trọng tài và thu hồi thẻ số của mình rồi chào tạm biệt.
Nhìn xem bóng lưng của vị thiên tài kiếm đạo này, Vương Triệt không biết lần sau gặp lại thì trình độ kieém đạo của anh ta sẽ đạt tới độ cao như thế nào?
Vương Triệt hơi lắc đầu vì trận đấu này đối với anh mà nói cũng chỉ là một việc nhỏ xen giữa mà thôi.
Nhưng đối Kiếm Vô Ngân mà nói đây có lẽ sẽ là một cái bước ngoặt nhân sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận