Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 399: Khế Hồn Sư Của Mình Thật Quá Đẹp Trai!

Hồn thú hệ chiến đấu là Hồn thú có năng lực thực chiến cực kỳ kinh người.
Chúng nó dựa vào thân thể của mình để có thể rèn luyện chính mình thành vũ khí khai sơn lấp bể, trong lúc di chuyển cũng tạo ra năng lượng khủng bố.
Hồn sủng học thời hiện đại đã lưu truyền một câu tục ngữ: Đánh bại hồn thú hệ chiến đấu mới là thứ mà người đàn ông nên theo đuổi.
Hắc Di Kim Cương là Cổ Hồn Thú, nhìn ngón tay của nó có vẻ như là vì chém kẻ địch mà rèn luyện thành một vũ khí sắc bén.
Hắc Di Kim Cương phát ra khí thế quá mức mạnh mẽ, Lục Mao Trùng ngay lập tức tiến vào tư thế chiến đấu và nó hướng về phía Từ Lực Kiếm kêu hai tiếng.
Yd nó nói là: con Hồn Thú kia quá mạnh, nếu mi không chắc thắng vậy để cho đại ca lên đi! Còn mi hãy mau lùi lại!
Từ Lực Kiếm cảm thấy không phục, vì nó vốn đang muốn tung hoành một chút. Nhưng ánh mắt Vương Triệt hơi lóe lên, nói: "Chờ một chút, hai đứa! Lần này bọn mi hãy ở yên một bên mà nhìn đi!"
Lục Mao Trùng nghiêng đầu nhìn về phía Vương Triệt kêu lên: "Ti ngô?”
Ý nó hỏi: Anh có chắc không?
Vương Triệt phất phất tay rồi tự mình lao ra ngoài.
Lục Mao Trùng: "? ? ?”
Vương Triệt nói: "Đã đến lúc ta để cho bọn mi mở mang tầm mắt về sức hấp dẫn của việc chiến đấu rồi."
Lục Mao Trùng có vẻ như đã hiểu ra, Khế Hồn Sư của mình đang muốn đích thân chiến đấu.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng lập tức gọi Vương Triệt lại: Anh đừng có làm bậy! Anh dám đối chiến với một con Hồn Thú sao? Anh thậm chí còn không thể đánh bại tôi mà! Vậy sao anh có thể đánh được con hồn thú này chứ?
Vương Triệt chỉ cười cười, vì Lục Mao Trùng còn biết rất ít về anh.
Hôm nay Vương Triệt muốn để cho bọn nó kiến thức một chút thực lực của mình.
Vào những lúc thích hợp, Khế Hồn Sư cũng phải thể hiện một chút thực lực của bản thân mới được.
Có như thế thì mới có thể trấn trụ được hồn sủng của mình.
Hiện tại Vương Triệt đã có thể sử dụng mười sợi bách luyện hồn lực nhờ tu luyện Bách Luyện Hồn Quyết, nên cường độ cơ thể anh mỗi giờ mỗi phút đều đang được rèn luyện.
Vương Triệt hiện tại đã có nhất định thực lực.
Vương Triệt bước ra ngoài và hô lên: “Lôi đến!"
Lập tức, không khí quanh người anh tựa như đang xảy ra một sự biến đổi thần kì.
Từ Lực Kiếm cũng đã hiểu, mũi kiếm của nó rung động lên, một đường sấm sét màu đỏ bổ ra và đánh lên thân thể của Vương Triệt.
Trong chốc lát, toàn thân Vương Triệt đã lấp lóe sấm sét.
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung cũng hiện lên trong tay anh, đồng thời mười sợi bách luyện hồn lực lập tức lưu chuyển khắp toàn thân.
Từng luồng khí tức không ngừng chuyển động trên cơ thể Vương Triệt.
Những tia sấm sét quanh người dường như đều bị Vương Triệt nắm giữ.
Trong giây lát, anh đã vọt về phía con Hắc Di Kim Cương kia.
Vương Triệt giống như một luồng lôi quang lao tới với quỹ đạo hình tia chớp, nhấc lên từng đợt khí lãng.
"Grào! ! !"
Trong ánh mắt Hắc Di Kim Cương bùng lên hung quang rồ nó hét lớn một tiếng. Sau đó nó lấy tốc độ cực nhanh để kích phát sức mạnh toàn thân. Hai tay nó vỗ vào lồng ngực cứng như sắc thép của nó làm phát ra từng tiếng vang cực lớn, sau đó nó cũng xông ra ngoài.
Tốc độ của Hắc Di Kim Cương càng thêm đáng sợ, tuy tu vi hồn lực của nó không tới 1000 năm mà chỉ có 800 năm.
Dù sao nó cũng là Hồn thú vương giả hệ chiến đấu, và còn là Cổ hồn thú.
Làn da bên ngoài thân thể Hắc Di Kim Cương đã trải qua vô số cuộc rèn luyện mà tạo thành, có thể chống đỡ các loại công kích dễ như trở bàn tay.
Nước lửa bất xâm, sấm sét không thấm, mặt đất không thể nào làm cho nó dao động, núi đá cũng không thể trấn áp nó.
Xét theo góc độ hệ thuộc tính, thì thứ có thể trấn áp nó chỉ có hồn thú hệ Tinh Thần hoặc là hồn thú hệ Thiên Không.
Nhưng từ góc độ sinh mệnh mà nói, Hắc Di Kim Cương đã trải qua vô số cuộc huấn luyện nên ý chí của nó sẽ cực kì cứng cỏi, nên nod có thể chống lại hồn thú hệ Tinh Thần.
Bởi vậy hồn kỹ của hồn thú hệ Tinh Thần sẽ rất khó tao ra hiệu quả khắc chế cường đại đối với nó.
Mà với hồn thú hệ Thiên Không, sau khi hồn thú hệ chiến đấu có được năng lực phi hành, thì chúng sẽ không có bất kỳ ưu thế gì.
Vào thời cổ đại có một câu ngạn ngữ nói rằng: kẻ có thể đánh bại hồn thú hệ chiến đấu chỉ có hồn thú hệ chiến đấu mà thôi.
Nhất là loại hồn thú hệ chiến đấu phẩm cấp vương giả.
Tuy nhiên, cảnh tượng kế tiếp đã làm cho Lục Mao Trùng nhìn mà trợn tròn con mắt.
Sau khi cả hai va chạm vào nhau, chỉ thấy Vương Triệt giống như một tia sét đang hành tẩu dẫm đạp lên từng bộ phận thân thể của Hắc Di Kim Cương, đây tựa như là một loại thân pháp thần kỳ nào đó.
Hình thể Hắc Di Kim Cương không lớn và thân thể cũng cực kỳ linh hoạt, tính công kích lại càng mạnh bạo.
Chí ít cũng khiến cho Lục Mao Trùng phản ứng không kịp.
Nếu cùng hồn thú hệ chiến đấu so kè năng lực cận chiến, như vậy Lục Mao Trùng luôn cảm thấy mình không am hiểu bằng.
Thế nhưng, Vương Triệt dường như đã bắt được tất cả điểm công kích của Hắc Di Kim Cương.
Mặc dù tứ chi con Hắc Di Kim Cương này giống như thần binh lợi khí, nhưng nó không thể đánh trúng Vương Triệt dù chỉ một chút!
Đồng thời trên người nó đã bắt đầu xuất hiện những đạo thủ ấn màu tím bao trùm lên làn da màu đen của nó.
Càng ngày càng nhiều và càng ngày càng nhiều.
Lục Mao Trùng thấy vậy mà trừng tô đôi mắt, Từ Lực Kiếm ở một bên cũng hưng phấn không thôi.
Khế Hồn Sư của mình thật quá đẹp trai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận