Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 419: Tinh Thần Mộng Cảnh

Phẩm cấp huyết mạch và truyền thừa của long tộc, coi như là hồn sủng hệ Long có tính phù hợp nhất định, nhưng cũng phải cần thân thể và tinh thần siêu cấp cường đại thì mới có thể tiếp nhận nổi.
Nếu không sẽ không dùng được phương thức phong ấn.
Nhưng Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung của Vương Triệt có thể tạm thời kích hoạt huyết mạch và truyền thừa trong phong ấn.
Vương Triệt nói: “Võ Hồn của ta chưa đủ mạnh nên sẽ không kích hoạt được quá nhiều, kích hoạt một chút thì được. Nhưng cần thích để nó ứng trước khi làm.”
Không Thần Long nói: “Cũng đúng! Ngẫm lại thì về phương diện cường độ thân thể, đại khái tôi không giúp được. Nhưng về phương diện tinh thần thì tôi sẽ có thể chỉ nó, để cho nó chuẩn bị tâm lý.”
Vương Triệt: “Sao?”
Không Thần Long nói tiếp: “Tôi có thể chỉ cho nó từ phương diện tinh thần! Từ hôm nay trở đi để nó biết hiện tại nó đã không phải là một Lục Mao Trùng nữa, mà nó đã là một con rồng. Như vậy sẽ trợ giúp cho nó thừa nhận huyết mạch của tôi.”
Vương Triệt: “…”
Cái này hẳn là không cần mi dạy nữa đâu!
Vương Triệt vẫn lễ phép hỏi thăm: “Thế ông tính dạy nó thế nào?”
Không Thần Long nói: “Tôi có loại hồn kỹ gọi là Tinh Thần Mộng Cảnh. Đây là lĩnh vực không gian của tôi, đợi lát nữa Lục Mao Trùng sẽ tiến vào Tinh Thần Mộng Cảnh và tôi có thể cho nó cảm nhận nó tiến hóa thành Không Thần Long, sau đó nó sẽ hiểu biết về lực lượng hủy thiên diệt địa của Không Thần Long nhất tộc!”
Lời này của Không Thần Long rất cao ngạo.
Hồn kỹ Tinh Thần Mộng Cảnh này Vương Triệt cũng biết.
Đây là hồn kỹ đặc trưng của hồn sủng hệ tinh thần.
Hồn kỹ này có thể tạo ra Tinh Thần Mộng Cảnh, làm cho tinh thần đối thủ bị vây trong đó mà không có cách thức tỉnh.
Tinh thần lực càng mạnh thì càng tạo ra Tinh Thần Mộng Cảnh có không gian càng lớn và càng chân thật. Sẽ có thể ảnh hưởng đến tính mạng càng nhiều.
Chân thật đến nổi làm cho người ta hết cách phân rõ rốt cuộc là đang mơ hay là sự thật.
Không Thần Long nhìn về phía Lục Mao Trùng nói: “Lên!”
Lục Mao Trùng đột nhiên chấn động, đôi mắt to của nó lập tức lâm vào trạng thái mông lung.
Tinh thần Lục Mao Trùng tựa như tiến vào một không gian khác.
Vương Triệt lẳng lặng chờ đợi.
Không bao lâu sau, Lục Mao Trùng đã tỉnh lại.
Nó nhìn về phía Không Thần Long và kêu lên một tiếng: “Ti ngô!”
Ông đừng có gạt tôi!
Không Thần Long lâm vào trầm mặc.
Bầu không khí lúc này tràn ngập vẻ ‘xấu hổ’.
Vương Triệt hỏi: “Làm sao vậy?”
Không Thần Long nói: “Xuất hiện chút vấn đề! Ở trong Tinh Thần Mộng Cảnh, ngay giai đoạn thứ nhất đã xuất hiện vấn đề. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng sẽ cho nó ở trong mơ tiến hóa thành Không Thần Long. Nhưng nó lại dùng tinh thần mạnh mẽ để phản kháng, nên tôi không dám cưỡng chế nó, vì sợ sẽ tổn thương đến tinh thần của nó.”
Vương Triệt: “…”
Không Thần Long: “Sau đó tôi phát hiện nó ở trong Tinh Thần Mộng Cảnh của tôi mơ thấy nó tiến hóa thành một long tộc mạnh mẽ khác! Nhưng là long tộc mà tôi không quen biết.”
Vương Triệt: “…”
Khá lắm! Khó trách vì sao lại thế!
Không Thần Long có chút nghi hoặc nhìn Vương Triệt hỏi: “Ngày thường cậu đã dạy bảo nó thế nào? Chẳng lẽ bình thường cậu luôn gọi nó là một con rồng à? Nếu không một con Lục Mao Trùng làm sao ở Tinh Thần Mộng Cảnh của tôi mà mơ thấy mình sẽ tiến hóa thành long tộc khác được?”
Bị phát hiện rồi!
Vương Triệt giải thích: “Lúc cho nó học bài học vỡ lòng, mỗi ngày tôi đều kể cho nó nghe mấy cố sự nhằm khích lệ nó tu luyện.”
Không Thần Long đã hiểu.
Nó không hỏi nữa, vì là một con rồng thông minh nên một câu nói là nó đã hiểu.
Nhưng trong đó hẳn không dễ dàng, có thể làm cho một con Lục Mao Trùngcho rằng mình có thể trở thành rồng thì cũng hơi quá rồi.
Không Thần Long trầm mặc một lúc mới nói:
“Vậy cũng không tệ! Tôi cũng không cần tốn nhiều công phu, cậu lại thử một chút xem.”
Vương Triệt gật đầu.
Nghỉ ngơi trong chốc lát để khôi phục hồn lực.
Lục Mao Trùng ở bên cạnh vẫn luôn giận dỗi.
Vương Triệt nói với Lục Mao Trùng: “Đứng vững nào!”
Lục Mao Trùng quay đầu đi không thèm nhìn Vương Triệt.
Vương Triệt nói: “Nó có thể giúp mi bay lên!”
Lục Mao Trùng liền chạy bạch bạch tới, ngoan ngoãn đứng yên.
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung hiện ra trong tay Vương Triệt, rồi một đầu long ảnh bay ra.
Lần này long ảnh chỉ bay quanh xung quanh Lục Mao Trùng, chứ không bay vào như trước.
Giống như nó bị cái gì đó hấp dẫn.
Ngay sau đó, long ảnh bay vào viên thủy tinh hình lăng trụ giữa chán Lục Mao Trùng.
Trong phút chốc, viên thủy tinh hình lăng trụ tập hợp giữa huyết mạch và truyền thừa của Không Thần Long bỗng phát ra ánh sáng!
Từng tia sáng bắt đầu chạy khắp toàn thân Lục Mao Trùng.
Lúc này thân thể Lục Mao Trùng cũng bắt đầu thay đổi.
Hình thể nó hơi tăng lên vượt qua hai mét, mỡ thịt cũng thon thả vài phần, tràn ngập lực lượng.
Ánh sáng và hoa văn trên người Lục Mao Trùng cũng càng rõ hơn.
Không gian hơi phát sinh biến hóa, hình như ẩn chứa cái gì.
Lúc này, Lục Mao Trùng thừa nhận rất nhiều đau đớn, nó liên tục kêu lên.
Rất nhanh sau đó, mầm thịt hình chữ V trên đầu của nó trực tiếp dài ra hai xúc tu ngắn ngủn và tản ra ánh sáng.
Khi hai xúc tu dài ra thì thân thể Lục Mao Trùng liền trôi nổi giữa không trung.
Không cao lắm chỉ bay lên có hai ba mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận