Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 569: Người Quan Tâm

Nếu không cân nhắc đến sức ăn của Lục Mao Trùng mà tùy tiện cầm đi buôn bán một chút, vậy Vương Triệt tuyệt đối có thể làm cho kinh hãi thế tục.
Nhưng thứ này lại không có cách nào tiến hành sản xuất hàng loạt.
Trừ phi chính Vương Triệt giảm xuống tiêu chuẩn luyện chế, và lại cải tiến ra thủ pháp luyện đan thích hợp rồi truyền bá ra ngoài, để cho đại đa số Nông Hồn Sư đều học được một chút, như vậy mới có thể sản xuất hàng loạt.
Nhưng làm thế thì lại quá phiền phức và tốn công. Nên vẫn là tự anh đi luyện chế để bồi dưỡng hồn sủng thì tốt hơn.
Chờ sau này linh điền lại nhiều hơn, và tài nguyên dự trữ cũng ngày càng nhiều để mình rãnh tay rồi lo tiếp cũng được.
Bách Hương Hồn Đậu của Thẩm Minh Loan có thể tiến hành phục chế để sản xuất hàng loạt, dù là tỉ lệ sử dụng không cao, nhưng sau khi tăng thêm hiệu quả cải tiến thì thật sự cũng không tệ, được xem trọng cũng là việc bình thường.
Đối với một vị sinh viên mà nói, có thành tựu loại này là rất không tầm thường.
Đã vậy thì Vương Triệt cũng không có già mồm thêm mà tiếp nhận cái Súc Lôi Từ Mũ này.
Đợi lát nữa quay ra rồi trả lại là được.
Có nó hay không cũng không sao.
Thẩm Minh Loan lại hỏi: “Cậu đã chuẩn bị một ít dược phẩm khôi phục và tăng khả năng cách điện chưa?"
"..."
Vương Triệt suy nghĩ những học trưởng và học tỷ này chuẩn bị cũng thật là đầy đủ.
Vương Triệt không có chuẩn bị là bởi vì anh không cần chúng. Lấy cường độ thân thể của anh và Từ Lực Kiếm thì thật sự không cần thiết.
"Chuẩn bị thêm một ít nhé!"
Thẩm Minh Loan sờ lên vòng tay, xuất hiện một bình dược phẩm và đưa cho Vương Triệt.
Thẩm Minh Loan nhìn Từ Lực Kiếm phía sau lưng Vương Triệt một chút, nói:
"Tôi có xem qua cậu thi đấu rồi nên tôi biết hồn sủng thứ hai của cậu là Từ Lực Kiếm, có khả năng hấp thụ lôi điện rất mạnh. Lúc trước nó có thể lấy một đánh hai mà đánh bại cả hai con hồn sủng hệ lôi điện."
"Cậu tới nơi này, khẳng định cũng là muốn vì Từ Lực Kiếm của mình tìm một ít tài nguyên tu luyện đúng không? Tài nguyên của học viện dành cho hồn sủng hệ máy móc đúng thật là khá ít. Nhưng nơi này cũng không phải là chỗ hồn sủng đối chiến, mà Từ Lực Kiếm của cậu cũng chỉ có thể hấp thu Lôi Điện ở một mức nào đó thôi, chứ cũng không thể miễn dịch hoàn toàn với lôi điện như hồn sủng hệ thổ được! Sau một lúc nữa tại nơi này, ngay cả hồn sủng hệ Thổ cũng sẽ chịu không nổi đâu."
"Mà sấm sét bên trong còn rất mạnh, so với Hồn sủng hệ Lôi điện phóng ra còn mạnh hơn nhiều."
"Cậu đó nha, tôi nghe thầy Nham Sơn nói là kinh nghiệm thám hiểm vùng dã ngoại của cậu rất phong phú, mỗi lần đi thám hiểm dã ngoại đều lão làng hơn cả giáo viên. Vậy sao lần này lại không chuẩn bị gì hết thế? Coi như đây là hoàn cảnh dã ngoại mới đi chăng nữa, nhưng cũng không thể không mang theo cái gì được!"
Vương Triệt nhìn xem những dược phẩm kia rồi suy nghĩ một hồi, không có giải thích gì quá nhiều mà vẫn nhận lấy.
Giải thích là quá phiền phức và tốn thời gian.
Cuối cùng thì người ta cũng chỉ có lòng tốt muốn giúp đỡ thôi mà.
Vương Triệt không chuẩn bị dược phẩm khôi phục, anh chỉ chuẩn bị thêm chút ít đan dược tự mình luyện chế.
Còn về dược phẩm cách điện thì cái đó lại càng không có tác dụng gì với anh.
Uống những dược phẩm kia xong thì còn muốn tu luyện cái gì nữa?
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh không chỉ là Từ Lực Kiếm tu luyện, mà chính Vương Triệt cũng cần phải tu luyện.
Vương Triệt: "Vậy tôi đi vào trước đây."
Vương Triệt hướng về mấy vị học trưởng và học tỷ mà phất tay.
Thẩm Minh Loan dặn dò một tiếng: "Cậu cẩn thận một chút nhé."
Vương Triệt xếp hàng đăng ký, sau đó anh thông qua lối vào để tiến vào khu vực lôi điện giao giới bên trong.
Sau khi Thấy Vương Triệt đã rời đi, Điền Tiểu Vũ liền chọc chọc bả vai Thẩm Minh Loan, vẻ mặt như một tên trộm mà cười nói: "Ha ha ha ha... chị Loan, chị cũng quá quan tâm đến người ta rồi đó! Nói đi, có phải là thế rồi hay không..."
Thẩm Minh Loan ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Hiệu trưởng Cố và giáo sư Vân đã phân phó cho chị thôi mà. Bọn họ muốn chị quan tâm kỹ càng để giúp đỡ thêm cho vị học đệ này. Thật ra chị cảm thấy cũng không cần thiết vì cậu ta rất lợi hại."
Điền Tiểu Vũ mang vẻ mặt không tin, nói: "Cắt! Em không tin đâu! Nhưng em nghe nói vị học đệ này cực kỳ chuyên chú đấy! Sau khi lên đại học mà mỗi ngày cậu ấy đều ở tại giannhà gỗ nhỏ của mình mà tu luyện, hoạt động ngoại khóa nào cũng không có vắng mặt, thỉnh thoảng còn đi nhận thêm một ít nhiệm vụ và đều có thể hoàn thành rất hoàn mỹ. Cậu ấy cũng không có cho hồn sủng đối chiến với người khác, cảm giác rất hiền lành. Nhưng như vậy thì sao cậu ấy tu luyện nhanh được nhỉ?"
"Vương Triệt có thể trở thành quán quân của Khải Huyền Cup, nên em cho là cậu ấy mỗi ngày đều sẽ tiến hành huấn luyện hồn sủng đối chiến chứ?"
"Em còn nghe nói có rất nhiều học muội và học tỷ xinh đẹp đều cảm thấy rất hứng thú đối với cậu ấy đấy. Nhưng đáng tiếc, cậu ấy hình như hoàn toàn không có để tâm đến phương diện này. Chẳng lẽ câu ấy ưa thích trồng trọt đến vậy sao?"
"Với lại con Lục Mao Trùng của Vương Triệt cũng rất đặc biệt, có lẽ nhu cầu của nó đối với tài nguyên tu luyện cũng phải cũng rất lớn nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận