Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 409: Thức Tỉnh

Với uy áp khí thế của Không Thần Long, vậy xem như là Thiên Vương thì nó cũng có thể chấn nhiếp dễ như trở bàn tay.
Mặc dù thực lực lúc này của Vương Triệt là không thể so sánh, nhưng chỉ cần không phải đánh nhau thật sự là được.
Khí thế của đại tu sĩ cảnh giới Đăng Tiên, kết hợp với Võ Hồn Nguyên Thần làm xuất hiện ánh sáng thần uy.
Đã đủ cứng cáp để kháng lại khí thế uy áp của Không Thần Long.
Đương nhiên, nếu như thật sự đánh nhau thì Không Thần Long chỉ cần hắt xì một cái cũng có thể thổi tan Vương Triệt.
Đơn giản mà nói, bây giờ Vương Triệt chỉ đang kéo lên đặc hiệu, chứ không hề có sức chiến đấu thực tế.
Võ Hồn Nguyên Thần vừa mới thức tỉnh, cũng chỉ có thể gia tăng hiệu quả đặc biệt cực lớn.
Không có Võ Hồn Nguyên Thần hiển hiện, Vương Triệt chỉ bằng vào khí thế của bản thân thì vẫn chưa đủ.
Rốt cuộc khí thế mạnh hơn cũng cần tinh thần lực và linh hồn chèo chống.
Nhất là khi đối mặt với loại tồn tại kinh khủng như con Không Thần Long này...
"Ngay bây giờ!"
Vương Triệt đã bắt được tình huống e ngại của Không Thần Long, trong miệng anh bỗng phát ra một luồng viễn cổ hồng âm.
m thanh âm u như từ viễn cổ truyền đến, tỉnh lại tiên hồn cổ lão đang ngủ say.
m điệu cổ lão giống đại địa nặng nề trải qua vô tận tuế nguyệt, không ngừng từ trong cổ Vương Triệt tuôn ra.
Sau khi âm thanh này vang lên, hai mắt Không Thần Long tràn ngập màu đỏ ngòm kia tựa như đang rung động kịch liệt hơn.
Phảng phất như có một thanh kiếm sắc nén đã xuyên thấu không gian và đâm thẳng vào linh hồn nó.
Đột nhiên!
"Ngaooo!"
Không Thần Long ngửa mặt lên trời rống dài, phát ra một tiếng gầm rú kịch liệt, giống như nó đang giãy dụa.
Vương Triệt không chút do dự mà lập tức móc ra tất cả Linh Thức Bảo Đan từ trong ngực.
Bàn tay vận kình hất lên, mười viên Linh Thức Bảo Đan bị đánh bay ra ngoài trong tích tắc và vung đến nơi xa. Từ giữa không trung Linh Thức Bảo Đan rơi vào trong cái miệng lớn giống như vực sâu của Không Thần Long.
Thấy vậy Vương Triệt khẽ gật đầu vì kế hoạch đã diễn ra thuận lợi.
Vừa rồi Vương Triệt niệm đọc cổ âm vẫn như cũ là quyển


Thái Thượng An Diệu Độ Pháp Quy Hồn Kinh


kia.
Nhưng lúc này Vương Triệt đã lấy hồn lực để đọc lên, nên hiệu quả mạnh hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.
Đương nhiên, dù là dạng này thì cũng không thể thức tỉnh lại Không Thần Long.
Mà chỉ có thể nhiễu loạn linh trí của nó trong nháy mắt, từ đó anh mới có cơ hội cho nhét Linh Thức Bảo Đan vào trong miệng nó.
Ngay sau khi mười viên Linh Thức Bảo Đan tiến vào trong bụng rồng.
Dù chỉ là bản sơ phối, nhưng cũng là thiên tài địa bảo chân chính luyện chế ra. Tuy hiệu quả yếu đi nhưng thắng ở số lượng nhiều!
Vương Triệt yên tĩnh chờ đợi.
Thần thức và hồn lực tiêu hao cực nhanh.
Vô luận là khí thế bản thân hay là Võ Hồn Nguyên Thần, lấy trạng thái bây giờ của Vương Triệt đều không thể duy trì trong thời gian dài.
Dù đặc hiệu có mạnh hơn nữa thì cũng cần thần thức để thúc giục.
Vương Triệt có 90 % chắc chắn có thể thành công.
Còn lại một phần thì...
Chính là đánh cược xem khi thần thức và hồn lực của anh tiêu hao thì mười viên Linh Thức Bảo Đan kia có thể có tác dụng hay không.
Linh hồn Không Thần Long đã bị thương quá nghiêm trọng.
Nên cần bao nhiêu thời gian để khôi phục thì Vương Triệt cũng không rõ ràng.
Nếu như thần thức và hồn lực của anh tiêu hao hết thì cũng không có đồ vật để tiếp tế. Lúc này lĩnh vực uy áp của Không Thần Long sẽ thực sự giống đám người Hà Huyên đã nói, có thể trực tiếp nghiền ép Vương Triệt tan tành.
Vương Triệt yên tĩnh chờ đợi mà tâm tình không chút trập trùng.
Bởi vì điều anh có thể làm thì đã làm đến cực hạn rồi.
Nói thật, không có Võ Hồn Nguyên Thần thứ hai thức tỉnh thì khả năng thành công chỉ có xác suất tám phần mười.
Nhưng khi đã có thêm nó thì Vương Triệt có thể chống đỡ lâu hơn một chút.
Anh chắp hai tay sau lưng và yên tĩnh quan sát.
Vương Triệt không có thả Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng bởi vì hai đứa nhóc này không có khí thế gì mấy.
Nếu đi ra thì căn bản là không chịu nổi uy áp của Không Thần Long.
Không bao lâu sau, tiếng rống của Không Thần Long dần dần biến mất, đôi mắt đỏ ngầu của nó đúng là bắt đầu giảm xuống, toàn bộ không gian tách ra một tia hào quang chói sáng, tựa như có gì đó thức tỉnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này thì Vương Triệt liền biết:
"Mười viên Linh Thức Bảo Đan kia đã có hiệu lực."
Xác suất chín phần mười không phải chỉ dùng để trưng cho đẹp.
"Chỉ hi vọng hiệu lực sẽ có thời gian dài một xíu."
Vương Triệt tiếp tục chờ đợi.
Không gian quanh thân anh bắt đầu cấp tốc biến hóa, trọn vẹn qua đi ba, bốn tiếng.
Đôi mắt Không Thần Long dần khôi phục về trạng thái bình thường.
Huyết sắc nhanh chóng biến mất, thay vào đó là ánh mắt mờ mịt, phảng phất như đang hồi ức.
Qua một hồi lâu, Không Thần Long mới nhìn về phía Vương Triệt.
Lần này, trong ánh mắt của nó không có lệ khí bạo ngược như trước nữa, mà chỉ có vẻ bình tĩnh.
Khí thế uy áp trên thân Không Thần Long cũng dần dần biến mất.
Bất chợt.
Một giọng nói xa lạ vang lên trong đầu Vương Triệt!
"Nhân loại, cậu là ai? Vì sao cậu nhỏ yếu thế này, nhưng lại tản ra khí tức mạnh mẽ đến nổi khiến cho tôi cũng cảm thấy e ngại như thế?"
Đó chính là giọng nói của Không Thần Long!
Ngôn ngữ truyền đến nhờ sự cảm ứng tâm linh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận