Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 136: Gặp Mặt Đội Cứu Viện

Nhập môn vào Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên, trên cơ bản khoảng cách với tầng thứ nhất cũng đã không xa.
Nên cũng không cần sử dụng thêm bất luận dược vật gì để tăng lên cường độ linh hồn nữa.
Chỉ cần an tĩnh nuôi dưỡng linh hồn là đủ rồi.
Nhưng đại khái vẫn cần đến thời gian mấy tháng.
Đột nhiên, Vương Triệt mở to mắt ra, trong linh hồn anh là một mảnh thanh tỉnh.
Anh quay đầu lại nhìn về phía bên trái.
Vương Triệt nhỏ giọng nói: "Có người tới."
Lục Mao Trùng: "? ? ?"
Nó cảm thấy không đúng, vì nó đã nghiêm túc quan sát bốn phía, nhưng không hề cảm giác được có người nào đang tới.
Cũng do tinh thần lực không phải là thế mạnh của Lục Mao Trùng.
Cho nên tại bên trong hồn thổ, nó tất nhiên không thể cảm giác tốt.
Đúng lúc này, một bóng đen từ mảnh đất lơ lửng bên trái bỗng nhiên bay tới.
Đó là một vị quân sĩ ăn mặc quân trang, hình thể cao lớn, khuôn mặt bình thường.
Cùng lúc đó, Vương Triệt đột nhiên phát hiện máy truyền tin kêu lên.
Phía trên máy truyền tin hiện ra một dòng tin nhắn tới từ chính phủ.
"Thông báo: đình chỉ cuộc thám hiểm hồn thổ lần này, mời các tuyển thủ lập tức tiến về cửa ra vào mà máy truyền tin đã đánh dấu cho các bạn. Xin mời các bạn sắp xếp rời thời gian, để rời khỏi phạm vi hồn thổ rừng Phù Không trong vòng nửa giờ đồng hồ."
Phía dưới là rất nhiều tin nhắn kinh ngạc của các tuyển thủ.
Bởi vì rõ ràng khoảng cách với kỳ hạn cuộc thám hiểm chỉ còn có mấy giờ nữa.
Vậy tại sao lại phải kết thúc sớm?
Tuy nhiên, đại bộ phận tuyển thủ đều tuân theo mệnh lệnh mà nhao nhao rút lui.
Và mấy người còn sót lại cũng nhấn xuống còi báo động để được đội cứu viện tới đón.
"Bạn học Vương Triệt đâu rồi?"
"Bạn học Vương Triệt, nghe được thì xin trả lời?"
"? ? ? ! Vương Triệt, xin đừng di chuyển, chúng tôi sẽ lập tức cử đến đội cứu viện."
...
Ngay sau đó liền không còn tin nhắn nào nữa.
Tựa như tựa như tín hiệu của máy truyền tin đã bị thứ gì đó cắt đứt.
Trong nháy mắt, Vương Triệt đã hiểu rõ.
Nửa giờ trước, anh vừa vặn nuốt vào An Hồn Quả và bắt đầu tu luyện linh hồn, nên anh đã bỏ qua mệnh lệnh này.
Vương Triệt suy tư nói:
"Sớm rút lui như vậy, chứng tỏ khu hồn thổ này đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Nhưng hiện tại nó mới xuất hiện, vậy chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến Khế Hồn Sư phía sau con U Lâm Xà, trong vụ tập kích Ô Ô Hươu trước đó?"
"Ta thấy lúc trước Lý phó quan bên kia đang xác nhận chuyện gì đó. Đoán chừng là ông ấy đã có đầy đủ lý do và chứng cứ rồi, cho nên ông ấy mới lập tức kết thúc sớm cuộc thám hiểm lần này."
"Vào nửa giờ trước ta không hề di chuyển, nên chắc hẳn bên kia đã biết được vị trí của ta. Dòng tin nhắn cuối cùng được phát tới vào mười mấy phút trước, nếu như đội cứu viện đã xuất động, vậy theo lý thuyết bọn họ đã đến chỗ ta sớm hơn rồi mới đúng, vậy sao bây giờ bọn họ mới tới? Có lẽ trên đường đến đây bọn họ đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn."
Vương Triệt hiện tại không có thiên nhãn như Thượng Đế, nhưng anh lại có kinh nghiệm cực kỳ phong phú.
Tại loại địa phương như mảnh hồn thổ này, càng lên cao sẽ càng nguy hiểm.
Vương Triệt biết rõ, vị trí của những học sinh như anh chỉ là ở tầng dưới chót của rừng Phù Không mà thôi.
Lý phó quan đã chuyên môn phái ra đội cứu viện, vậy tại tầng dưới chót có thể gặp được chuyện ngoài ý muốn gì chứ?
Đáng lẽ là sẽ một đường thông suốt mới phải!
Vậy thì chỉ có một khả năng, chính là bọn họ đã bị chặn đánh.
Nhưng bọn họ đã bị thứ gì chặn đánh? Vả lại, tại sao chúng lại muốn chặn đánh đội cứu viện?
Đồng thời chiếc máy truyền tin đã mất đi liên hệ, khiến cho trong đầu Vương Triệt hiện lên đủ loại khả năng. Cuối cùng anh khóa chặt một cái tình huống:
‘’Chẳng lẽ là vì ta sao? ! ! ‘’
‘’U Lâm Xà đồ sát bầy Ô Ô Hươu, cho nên đã dẫn ra Cầu Vồng Lộc Vương. Mục đích cuối cùng của chúng khẳng định là vì khối đá đặc thù kia! Khối đá kia chắc chắc là thứ cực kỳ quan trọng. Sau khi U Lâm Xà đào tẩu, vị Khế Hồn Sư sau lưng nó liền cho rằng khối đá đó đã rơi vào tay của ta! '’
“Cho nên, ta bây giờ đang lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm!”
Khi nghĩ đến điểm này, trong đầu Vương Triệt lại hiện lên nhiều loại tình huống khác nữa.
Một lát sau, đã có một người đàn ông bay tới.
Người đàn ông này hô lên:
"Tôi là thành viên của đội cứu viện, chúng tôi đã bị một nhóm Quỷ Hồn Sư tập kích! Hồn thổ nơi đây đã có biến, tôi nghe lệnh cấp trên đến đây để mang anh ra ngoài!"
Sau khi nghe được lời này, trong mắt Vương Triệt lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, rồi anh lập tức đi tới và vui mừng nói:
"Rốt cuộc các vị đã đến, tôi chờ các vị ở chỗ này đã lâu! Tôi còn tưởng rằng các vị đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi chứ!"
Vị quân sĩ kia hạ xuống, đầu tiên anh ta lấy ra một tấm hình chứng nhận để xác nhận Vương Triệt một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận