Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 527: Ngày Càng Thuần Thục

Vương Triệt nhặt lên một cành cây hơi dập nát rơi trên mặt đất ở bên ngoài.
Rồi anh đặt vào trong luồng ánh sáng màu xanh lá kia, cành cây dập nát dần dần hồi phục lại một chút.
Tuy không hoàn toàn hồi phục như lúc ban đầu, nhưng những chỗ mục nát xung quanh cành cây cũng nhỏ đi rất nhiều.
Hiệu quả vẫn khá là tốt.
Vương Triệt nói: “Thử sử dụng Tự Nhiên Chi Lực với những hạt giống này đi.”
Lục Mao Trùng gật đầu và bắt đầu thi triển với những hạt giống đó.
Ánh sáng màu xanh lá rơi vào một ô đất nhỏ.
Lục Mao Trùng quan sát kỹ càng, Từ Lực Kiếm bên cạnh cũng bay đến tò mò quan sát.
Mấy phút sau, ô đất nhỏ hơi có động tĩnh.
Lục Mao Trùng kinh ngạc và nó lại thi triển một lần nữa.
Lần này, ô đất nhỏ lại động đây và dường như có thứ gì đó muốn phá đất chui lên.
Lục Mao Trùng cảm thấy vô cùng kinh ngạc nên thi triển liên tục mấy lần.
Vương Triệt ở một bên quan sát chứ cũng không ngăn cản.
Niềm vui lớn nhất của trồng cây chính là nuôi dưỡng và thu hoạch.
Anh muốn để sau này Lục Mao Trùng cam tâm tình nguyện trồng cây cho anh, vậy anh phải để cho bản thân Lục Mao Trùng trải nghiệm mới được.
Bắt buộc nó trồng cây thì không bằng nuôi dưỡng thành một sở thích cho nó và khiến cho nó ưa thích trồng cây.
Cuối cùng, dưới sự làm việc chăm chỉ của Lục Mao Trùng, hạt giống đầu tiên đã phá đất mọc lên.
Mầm non xanh mướt xuất hiện trong tầm mắt của Lục Mao Trùng!
“Ngô ngô ngô!”
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Không chỉ có Lục Mao Trùng mà Từ Lực Kiếm cũng lập tức phát ra tiếng kêu vui sướng và kinh ngạc.
Lục Mao Trùng kêu lớn với Vương Triệt!
Trong lòng nó lúc này vô cùng sung sướng!
Vương Triệt cười cười, nuôi dưỡng với thu hoạch và đặc biệt là nhìn thấy cây do mình tự trồng phát triển, vậy sẽ có cảm giác đạt được thành tích vô cùng tuyệt diệu.
Vương Triệt nhắc nhở: “Đừng quên còn có những hạt giống khác. Nếu như mi đã trồng thì không được để chúng bơ vơ.”
Lục Mao Trùng hưng phấn gật đầu.
Nó bắt đầu siêng năng không mệt mỏi mà thi triển Tự Nhiên Chi Lực với các hạt giống khác.
Cho đến chiều muộn Lục Mao Trùng đã mệt đến cạn kiệt sức lực, nhưng vẫn lưu luyến nhìn xem chồi non khắp mặt đất rồi tiến vào không gian hồn vực để nghỉ ngơi hồi phục.
Từ Lực Kiếm tiếp nhận ca trực của Lục Mao Trùng, nó không thể thi triển Tự Nhiên Chi Lực nên chỉ phụ trách trông coi.
Đợi Lục Mao Trùng hồi phục rồi sẽ lại tiếp tục.
Vương Triệt quan sát nói:
“Làm việc chăm chỉ cả một buổi chiều nhưng mới chỉ mọc lên chồi non. Hiệu quả của chiêu Tự Nhiên Chi Lực mà Lục Mao Trùng thi triển không được mạnh, so với chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ thì khoảnh cách còn rất lớn.”
Cây trồng bình thường cho dù không ở trong linh điền, nhưng khi Vương Triệt thi triển Sinh Mệnh Chi Thủ thì chúng cũng có thể nhanh chóng trưởng thành.
Nhưng Lục Mao Trùng cần làm việc chăm chỉ trong một ngày mới khiến những hạt giống này mọc ra chồi non.
Tuy nhiên Vương Triệt tin rằng, cảm giác nuôi dưỡng thành công sẽ khiến cho Lục Mao Trùng có hiểu biết càng sâu với chiêu Tự Nhiên Chi Lực.
Từ đó nó sẽ tiến bộ rất nhanh.
Lại thêm Thủy U Lan làm nguyên liệu cho món chính vẫn còn chưa trưởng thành, nên anh sẽ để Lục Mao Trùng từ từ chăm sóc những cây trồng bình thường này chứ không cần vội.
Ngày đầu tiên học tập đã trôi qua.
Đaaji đa số bạn học vẫn đang chìm đắm trong cảm giác mới mẻ khi vừa nhập học, nên tất cả đều có việc của riêng mình.
Nhưng sinh viên ngay ngày đầu tiên đã bắt đầu trồng cây giống như Vương Triệt thì cơ bản là không có mấy người.
Chủ yếu là do các tân sinh viên sẽ không kiếm được điểm tích lũy, chỉ một bộ phận nhỏ có thể kiếm được một ít điểm tích lũy nên mới sẽ thử đổi lấy một vài hạt giống và trồng thử.
Ví dụ như Thủy Thanh Linh cũng đã bắt đầu tự mình trồng cây.
Ngày đầu tiên trôi qua rất viên mãn.
Cứ như vậy, những ngày trồng cây nhàn nhã dần dần trôi qua.
Ba ngày sau.
Lục Mao Trùng nhìn xem các loại cây trồng hoa cỏ đã phát triển cao gần bằng mình, mà khuôn mặt nó luôn nở nụ cười mãn nguyện.
Mỗi ngày, ngoại trừ rèn luyện bình thường ra thì bây giờ niềm vui lớn nhất của Lục Mao Trùng chính là ngắm nhìn các loại cây trồng do nó vất vả trồng được đang từ từ phát triển.
Chúng ngày ngày đều đang phát triển và Lục Mao Trùng rất thích cảm giác này.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần.
Lục Mao Trùng thức dậy từ sớm, nó ngắm nghía cây trồng trong nông điền. Trải qua một đêm và cây trồng lại cao thên không ít, tựa như đã sắp trưởng thành rồi.
Lục Mao Trùng cũng vận dụng Tự Nhiên Chi Lực ngày càng thuần thục.
Trong không gian mộng cảnh, nó luôn luôn luyện tập Tự Nhiên Chi Lực.
Bởi vì Lục Mao Trùng phát hiện, độ thành thục của mình đang càng ngày càng cao, nên hiệu quả thi triển Tự Nhiên Chi Lực với những cây trồng này đã càng ngày càng tốt.
Đầu tiên Lục Mao Trùng đơn giản ngắm nhìn một lượt tình trạng cây trồng, không phát hiện ra vấn đề gì thì nó mới bắt đầu tưới nước như thường ngày.
Vào lúc này, có một bóng dáng xinh đẹp từ đằng xa đi tới.
Thẩm Minh Loan vừa đi vừa nhìn những gian nhà gỗ nhỏ xung quanh, và cô đang tiến về phía gian nhà gỗ nhỏ của Vương Triệt.
Hôm nay cô có việc đến tìm Vương Triệt.
“Vào giờ này chắc tất cả tân sinh viên đều ngủ dậy rồi nhỉ?”
Thẩm Minh Loan nhìn xem những gian nhà gỗ nhỏ rải rác xung quanh, cô phát hiện đại đa số tân sinh viên đều đã ngủ dậy.
Có vài bạn đang đọc sách hoặc là luyện tập thể dục buổi sáng với hồn sủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận