Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1027: Xin Nhờ Giúp Đỡ

Vương Triệt nói:
"Cô bé, cô chỉ có tu vi hồn lực 5000 năm, và trước mắt tuổi tác còn không đến 500 năm. Chút tu vi ấy mà thi triển chiêu Hồn m Phong Bạo là quá yếu."
"Trước đó khảo nghiệm của viên linh hồn chi chủng kia cũng là do cco làm ra sao? Tôi nói làm sao mà lại dễ dàng phá vỡ như vậy!"
Ngân Sắc Chân Long lần nữa phát ra một tiếng long ngâm giận dữ, nói: "Cậu... Cậu... Lấn Long quá đáng!"
Vương Triệt chỉ cười cười, sau đó anh lập tức thi triển Võ Hồn Nguyên Thần.
Khí thế kinh khủng trong nháy mắt cuốn tới Ngân Sắc Chân Long!
Hư ảnh hình người khổng lồ đứng ở trên đỉnh đầu Vương Triệt, tản ra một cỗ thần uy tuyệt thế.
"Trấn!"
Vương Triệt nói ra chân ngôn, trong nháy mắt Võ Hồn Nguyên Thần kia cũng phát ra một tiếng hồng minh âm cổ.
Sau một giây, khí thế của Ngân Sắc Chân Long đã ngưng tụ lại và trực tiếp bị chấn nhiếp.
Vương Triệt cũng thu hồi Võ Hồn Nguyên Thần.
Ngân Sắc Chân Long phát ra từng tiếng thở dốc giống như gầm thét.
Vào lúc này, tại nơi xa bỗng nhiên truyền đến một âm thanh xa xăm mà thành thục: "Được rồi Tiểu Ngân, trở về đi! Cậu ta sớm đã nhìn ra rồi!"
Nghe được âm thanh này thì Ngân Sắc Chân Long liền lạnh lung hừ một tiếng và không nói gì nữa, sau đó nó bay về phía gốc Tế Hồn Thụ to lớn ở xa xa và bay quanh ngọn cây. Cuối cùng nó nằm xuống dưới và nhìn chằm chằm về phía Vương Triệt.
Một lát sau, một con Hắc Ngân Chân Long vô cùng to lớn bay ra từ bên trong hư không.
Không nói đến hình thể, chỉ là khí thế thì đã không phải dạng tầm thường.
Vương Triệt xem xét và thầm nghĩ: Chính chủ tới rồi!
Hắc Ngân Chân Long chậm rãi nói: "Người mà hắn chọn quả nhiên rất lợi hại!"
Nó chiếm cứ ở một vùng hư không và nhìn xuống Vương Triệt.
Vảy rồng trên thân nó tựa như hang vạn mảnh không gian đang biến hóa, tỏa ra ánh sáng tinh thần rất chói mắt.
Phảng phất như vừa nhìn một chút thì linh hồn sẽ đắm chìm vào bên trong bọn chúng.
Hiển nhiên vị này mới thật sự là Siêu Huyễn Long.
Còn con Ngân Sắc Chân Long vừa rồi chỉ là một tên giả mạo.
Vương Triệt khiêm tốn nói: "Chủ yếu là ánh mắt của Không Thần Long rất tốt! Tôi tới đây chỉ là thay hắn thăm hỏi bạn cũ thôi. Chắc hẳn Cô chính là Siêu Huyễn Long phải không?"
Siêu Huyễn Long thản nhiên nói: "Chính là tôi! Cậu đến thay hắn thăm hỏi bạn cũ hay là đến thông báo với tôi về cái chết của hắn? Trước khi hắn chết cậu có bàn giao gì không?"
Vương Triệt nhíu mày, nói: "Chậc... Không Thần Long còn chưa có chết!"
Siêu Huyễn Long sững sờ, nói: "Hắn chưa chết à? Lúc trước bộ dáng của hắn thảm đến như vậy mà đến bây giờ còn chưa có chết ư?"
Vương Triệt không thể không hỏi: "Cô hi vọng hắn chết sao?”
Siêu Huyễn Long lạnh lung hừ một tiếng rồi nói: “Ước gì là như vậy! Ở tại rừng Phù Không chờ đợi nhiều năm như vậy thế mà hắn còn chưa có chết! Thật sự là có mạng lớn a!"
Vương Triệt nghe xong mà đại khái đã hiểu.
Con Siêu Huyễn Long này và Không Thần Long hẳn là từng có cố sự với nhau.
Nó không đơn giản chỉ là bạn thân mà Không Thần Long đã nói.
Vương Triệt cũng không hỏi nhiều vì chuyện này là việc riêng tư cá nhân. Nếu Không Thần Long đã không nói rõ chi tiết thì khẳng định là có một ít nguyên do.
Thế là Vương Triệt chỉ đơn giản đem chuyện đã xảy ra kể một lần cho Siêu Huyễn Long biết.
Sau khi nghe xong thì Siêu Huyễn Long liền trầm mặc thật lâu.
Siêu Huyễn Long nhắm mắt lại và mở miệng nói:
"Cậu tới đây ngoại trừ chuyện của hắn thì hẳn là còn muốn về biết chuyện liên quan tới Thần Hoàng Lực phải không?"
"Trên người cậu có nhẫn hồn sủng và có khí tức của Thần Uy Lực, vậy hẳn là hồn sủng của cậu đã kế thừa sức mạnh của Thôn Thiên Thú. Thế thì tôi cũng không thể để cho cậu một chuyến đi về tay không được. Dưới gốc Tế Hồn Thụ kia đã sinh trưởng ra một viên Linh Phách Thần Châu, Thần Uy Lực của Thôn Thiên Thú cần dựa vào thứ này để chậm rãi tu luyện và tiến cấp thành Thần Hoàng Lực. Cậu hãy mang nó đi đi!"
Thật là trực tiếp! Quá ngay thẳng!
Vương Triệt cũng không do dự mà lập tức đi tới, quả nhiên anh đã tìm thấy một viên hạt châu có kích cỡ tương đương quả bóng rổ. Nó tỏa ra ánh sáng linh hồn rất thần bí, và tản ra từng trận mùi thơm, phảng phất như có thể khiến cho người ta không tự chủ được mà bị hấp dẫn tới và muốn ăn nó.
Vào lúc này, Siêu Huyễn Long bỗng nhiên dùng tinh thần lực để truyền âm: "Đúng rồi, nếu như cậu thật sự có thể giúp cho hắn thức tỉnh và khôi phục lại, vậy làm phiền cậu nói cho hắn biết một tiếng là tôi muốn nhờ hắn tới đây giúp tôi táng thân!"
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt có chút kinh ngạc mà nhìn nó.
Về phần này là trực tiếp bàn giao hậu sự rồi à?
Siêu Huyễn Long nhìn Ngân Sắc Chân Long ở phía trên gốc Tế Hồn Thụ phía sau nói: "Rồi cậu thuận tiện Giúp tôi nuôi lớn Tiểu Ngân nhé!"
Vương Triệt có chút chần chờ: "Chuyện này..."
Siêu Huyễn Long thản nhiên nói:
"Tuổi thọ của tôi đã không còn dài nữa, cũng chỉ có thể sống chừng trăm năm thôi. Thân thể tôi từ lâu đã bị năng lượng nơi đây ăn mòn, mà tôi không phải là Không Thần Long nên thân thể cũng không mạnh. Cậu nhìn thấy những thứ này chỉ là do tôi lấy tinh thần lực để cấu trúc ra."
"Còn tiểu Ngân thì nó chính là huyết mạch của tộc tôi. Không Thần Long đã có thể khôi phục thì về sau hắn sẽ có thể đi ra hồn thổ. Mà coi như hắn không đi ra được nhưng cũng sống lâu hơn so với tôi. Vậy chút chuyện này hắn vẫn sẽ giúp được."
Thời gian trăm năm đối với con người mà nói thật ra đã rất dài.
Nhưng đối với Long tộc thì… Ừm, đúng là có chút ngắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận