Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1380: Tứ Ca

Trứng ướp lạnh nhảy cẫng lên hoan hô tạo ra một cái hố nhỏ trên băng thổ.
Nhưng nó tựa như không có dấu hiệu muốn nở ra, chỉ đổi thành đang chơi đùa mà thôi!
Không đúng! Cũng không phải là nó đang chơi!
Trứng ướp lạnh dùng sức nện xuống băng thổ, rất nhanh sau đó nó liền tạo ra một cái hố khá to.
Vương Triệt đi tới và khẽ nhíu mày.
Huỳnh Mộng Linh cũng có chút mơ hồ.
Quả trứng ướp lạnh này đang muốn làm gì?
Dựa theo bối phận để sắp xếp thì tên tiểu đệ này tựa như có chút không chịu yên ổn.
"Đây là..."
Vương Triệt nhìn thoáng qua thì thấy trứng ướp lạnh đã tạo ra một cái hố sâu hình chữ nhật tren băng thổ.
Ừm, vỏ trứng ướp lạnh cực kỳ cứng rắn.
"Trứng hồn sủng siêu phàm trước khi nở ra thì đều phải biết một chút năng lực khống chế sao?"
Vương Triệt tặc lưỡi một chút vì trứng ướp lạnh vậy mà dùng phương thức đập nện.
Vương Triệt mơ hồ cảm thấy điều kỳ lạ.
Đương nhiên vỏ trứng ướp lạnh rất cứng rắn, dù trực tiếp nện như thế mà không hề tạo ra một cái khe hở.
Vương Triệt thầm nghĩ: Đầu sắt là đây!
Sau khi nện tốt thì trứng ướp lạnh liền nhảy vào trong hố bang rồi nó rung mạnh cho vụn bang bên trên bắt đầu tràn xuống. Chỉ trong chốc lát là đã dần dần bao trùm lấy trứng ướp lạnh.
Vương Triệt: "..."
Huỳnh Mộng Linh: "..."
Vương Triệt và Huỳnh Mộng Linh liếc nhau một cái.
Con vật nhỏ này đang muốn tự mình ấp nở sao? Nó có chút mãnh a!
Vương Triệt ngồi xuống và dùng tay đem vụn băng chôn vào hố băng, sau đó đứng lên và dùng chân đạp hai lần để giẫm bằng.
Huỳnh Mộng Linh ở một bên nhìn thấy mà choáng.
Hồn sủng không đáng tin cậy cũng coi như xong, nhưng thế nào mà Khế Hồn Sư của ta cũng có dáng vẻ không đáng tin cậy như vậy nhỉ?
Vương Triệt giải thích:
"Khả năng đây là phương thức nở đặc biệt của nó! Nếu nó đã có phương thức nở bản năng thì cứ dựa theo ý nó đi."
"Hồn sủng cũng không phải đơn giản như động vật có vú. Thời kỳ trứng chỉ là một dạng sự sống mà thôi, sẽ không thuần túy là phá vỏ trứng mà ra, vì có chút hồn sủng sẽ có một ít phương pháp nở đặc biệt. Ví dụ như mi."
Vương Triệt chọc chọc đầu nhỏ của Huỳnh Mộng Linh.
"Ô a ô a!"
Huỳnh Mộng Linh lập tức kêu lên.
Vương Triệt nói: "Thời điểm mi nở ra mi đã ăn rất nhiều đồ tốt."
Huỳnh Mộng Linh vẫy vẫy cái đuôi và nhếch miệng cười rồi nghiêng đầu bay đi. Một lát nữa nó lại quay về và hạ xuống bờ vai của Vương Triệt.
Vương Triệt nói: "Ta cần phải ở chỗ này nhìn xem trứng ướp lạnh. Mi có thể xuyên qua không gian nên những ngày này mấy đại vực biến hóa mi hãy giúp ta nhìn xem và viết thành nhật ký là được rồi."
Tu vi hồn lực của Huỳnh Mộng Linh đã sớm đột phá vạn năm, cho nên năng lực xuyên qua không gian của nó đã mười phần xuất chúng.
Không hổ là một tay hảo thủ chuyên chạy trốn tại thời cổ đại, vả lại nó có hình thể rất nhỏ nên hao tốn năng lượng cực thấp khi tự mình xuyên qua không gian với khoảng cách rất dài. Tăng thêm nó còn có thể tự mình chế tác ra tinh đồ, dù không có Vương Triệt nhưng chính nó vẫn có thể tới tới lui lui để đi dạo Mặc Ngọc Tinh vài vòng.
Vương Triệt nói: "Đúng rồi, thời điểm mi đi nhìn xem những con Hồn thú kia thì mi hãy biến thành dáng vẻ của Hùng Bảo, như vậy mi sẽ có thể đốc thúc những con Hồn thú đó tu luyện. Chờ đến khi chúng nó có thể nhận ra thật giả rồi lại nói."
Huỳnh Mộng Linh đã học xong Hồn kỹ vạn năm Biến Hóa Ngàn Vạn, vì nó tự mang Hồn kỹ.
Chiêu này giúp nó có thể biến thành đủ loại hồn sủng hoặc là sự vật dùng để ngụy trang.
Đối phương có thể phát hiện ra hay không thì sẽ quyết định bởi cường độ tinh thần lực của song phương.
Lấy cường độ tinh thần lực của Huỳnh Mộng Linh trước mắt thì những con Hồn thú kia sẽ không cách nào cảm giác ra được.
Tiện thể cũng có thể trợ giúp cho Huỳnh Mộng Linh tu luyện Hồn kỹ và giải phóng một công việc cho Hùng Bảo.
Huỳnh Mộng Linh nhẹ gật đầu và liền rời đi khu vực Nam Hàn.
Cứ như vậy mà Vương Triệt tạm thời ở lại khu vực Nam Hàn. Anh vừa cảm thụ trứng ướp lạnh bên trong hố bang và vừa thông qua Huỳnh Mộng Linh để hiểu rõ sự biến hóa của Mặc Ngọc Tinh.
Ban đầu Vương Triệt còn tưởng rằng chỉ cần mấy ngày là trứng ướp lạnh sẽ nở, nhưng lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Sau khi vùi mình sâu vào hố băng thì nó cũng không có động tĩnh.
Có đến vài lần Vương Triệt muốn đào lên hố băng để nhìn xem tình huống, nhưng suy nghĩ lại thì thôi.
Vào lúc này, Vương Triệt phát hiện một điểm tốt khác, đó là đứa nhóc Huỳnh Mộng Linh này có năng lực làm việc quá mạnh!
Nhật ký Mặc Ngọc Tinh:
"Ngày 6 tháng 6, trứng ướp lạnh bởi vì sắp nở mà Khế Hồn Sư của ta đã mang nó đến khu vực Nam Hàn chon vào bên trong hố băng để ấp nở! Ô ô ô, ha ha ha, ta sắp có thể trở thành tứ ca rồi!"
"Ngày 8 tháng 6, tại dãy núi Linh Hải của khu vực Đông Cực, Thanh Diệp Linh Mộc đã xuất hiện mấy cây biến dị Tử Diệp Linh Mộc. Đây là thứ mà tam ca vô cùng thích ăn nên ta sẽ thu thập lại. Sau đó ta biến thành bộ dáng của tam ca để ăn một chút! Ô ô ô, không quá ngon để ăn! Vì cái gì mà tam ca lại ưa thích ăn cái thứ này nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận