Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1354: Cửu Khuyết Tu Di Viên

Hùng Bảo đi theo Vương Triệt cùng với Ma Cổ Mông và chứng kiến viên Mặc Ngọc Tinh phá toái đang dần dần khôi phục như lúc ban đầu.
Từng mảnh lại từng mảnh lục địa bị rạn nứt dưới sự khai hoang của Ma Cổ Mông đã cấp tốc biến thành từng mảnh đất màu mỡ.
Từng tòa cao nguyên đã biến thành núi cao thẳng đứng ngàn trượng, nguy nga hùng vĩ.
Thậm chí Hùng Bảo còn thấy được lúc trước Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đều đã thoi thóp, nhưng bây giờ sau khi hấp thu năng lượng bản nguyên bạo phát ra do m Dương Hóa Tinh Đại Trận mà Vương Triệt bố trí mà cũng dần dần khôi phục.
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo bỗng nhiên kêu lên.
Vương Triệt cười nói: "Mi muốn hỏi có cái gì không thay đổi à? Có chứ, đương nhiên là có! Nhưng mà thứ đó đối với mi mà nói là quá xa xôi!"
Vương Triệt đứng người lên và nhìn phía xa nói: "Lòng có tạp niệm nhưng chỉ có đại đạo là vĩnh hằng! Đối với mi đại đạo chính là võ đạo! Võ chi nhất đồ, nghịch mà vĩnh hằng."
Hùng Bảo mang vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi mà nhìn xem Vương Triệt. Nó không thể nào hiểu được lời nói của Vương Triệt.
Vương Triệt sờ lên đầu Hùng Bảo nói:
"Mi có câu hỏi này là được rồi! Còn cái thứ vĩnh hằng bất biến kia thì mi tạm thời không cần mơ mộng! Bởi vì công pháp võ đạo mà sau đó ta sẽ dạy cho mi có yêu cầu cực lớn về sự cảm ngộ."
"Nhưng trước khi ta truyền thụ cho mi bộ công pháp này thì mi cần trước ngưng tụ ra Hồn Hoàn để ta đột phá một chút."
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì tầng thứ ba của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung sẽ có võ đạo thần thông để về sau mi cần tu luyện."
Hùng Bảo lập tức gật đầu và nhắm mắt lại. Tay gấu của nó chấn động và một đạo Hồn Hoàn màu tím dâng lên từ trên người nó.
Hùng Bảo cũng đã sớm ngưng tụ tốt Hồn Hoàn.
Chỉ là Vương Triệt vẫn một mực không đạt tới cấp 30, cho nên anh không có hấp thu Hồn Hoàn của Hùng Bảo.
Vương Triệt thả ra Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung và bắt đầu hấp thu dung hợp vòng Hồn Hoàn này.
Võ Hồn có quy tắc rất mạnh, cho nên sau khi đi tới Mặc Ngọc Tinh và không có Hồn Hoàn thì sẽ không cách nào đột phá.
Trừ khi không cần Võ Hồn để mình tu luyện lại từ đầu.
Nếu như là Võ Hồn khác thì nói không chừng Vương Triệt sẽ làm như vậy.
Nhưng mà Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung và Vương Triệt lại cùng một nhịp thở, cho nên Vương Triệt sẽ không có lý do gì không cần nó.
Vương Triệt hấp thu Hồn Hoàn vô cùng thuận lợi và Hồn Hoàn đã dung nhập vào Vạn Tàng Đạo Cung.
Vòng Hồn Hoàn này trông giống như một chiếc cầu vồng màu tím treo ở tầng thứ ba của Vạn Tàng Đạo Cung rồi sau đó dung nhập vào bên trong.
Năng lượng khổng lồ không ngừng đánh thẳng vào đại môn của tầng thứ ba Vạn Tàng Đạo Cung.
Sau mấy cái giờ đồng hồ, đại môn bỗng nhiên phát ra một tiếng trầm đục rất nhỏ, và ánh sáng từ bên trong đại môn lan tỏa ra ngoài.
"Grừ! ! !"
Một tiếng gầm rống trầm thấp giống như trực kích linh hồn từ trầm thấp tầng thứ ba đánh ra!
Ngay cả Thần Quang Kình đang truyền lại tin tức hải vực cho Huỳnh Mộng Linh cũng sửng sốt một chút rồi truyền âm hỏi: "Ai vậy? Bên trong hải vực của tôi không có Hồn thú mới đúng chứ! Vậy làm sao sẽ có linh hồn âm rống cường đại như vậy? Vương Triệt, chẳng lẽ trên viên Mặc Ngọc Tinh này lại còn có Hồn thú bản thổ sao?"
Mặc Ngọc Tinh đương nhiên là không có Hồn thú bản thổ rồi.
Đạo tiếng rống này truyền ra từ tầng thứ ba của Vạn Tàng Đạo Cung, phảng phất như nó đến từ thời đại Hoang cổ xa xôi. Nó như đã xuyên qua thời không và mang theo một cỗ khí thế cực kỳ lăng lệ bá đạo!
Sau đó có chín đạo thần quang lấp lóe ra từ bên trong đại môn nương theo tiếng rống kia.
Hùng Bảo liền giật nảy mình và vô ý thức trốn ra sau lưng Vương Triệt, trên đầu nó tràn đầy mồ hôi lạnh mà nhìn về phía đại môn.
Căn cứ theo Hồn Hoàn nên Hùng Bảo đã cảm ứng được ở trong đại môn như có một con quái vật nào đó rất đáng sợ!
Nhưng sau khi đại môn hoàn toàn mở ra thì lại không hề có cái gì.
Vương Triệt híp mắt nói: "Không cần sợ! Đi vào xem nào!"
Hùng Bảo kêu lên: "Ngao ngao?"
Vương Triệt dừng lại nói: "Đạo tiếng rống vừa rồi là gì sao? Đó chỉ là một khỉ nhỏ rất bất an đã canh giữ ở tầng thứ ba này trước đây thật lâu. Nó tên là Cửu Khuyết Tu Di Viên. Tiếp theo mi cần tu luyện công pháp chính là truyền thừa của nó. Và ở ngay tại bên trong tầng thứ ba này."
Vừa nói xong Vương Triệt liền dẫn theo Hùng Bảo đi vào tầng thứ ba của Vạn Tàng Đạo Cung.
Bên trong tầng thứ ba của Vạn Tàng Đạo Cung không rộng rãi bằng tầng thứ nhất, và cũng không có kiếm lô như tầng thứ hai.
Mà tại tầng thứ ba có rất nhiều giá sách đang phiêu phù giữa không trung. Nhưng những giá sách này đều là hư ảnh chứ không phải thực thể.
Đồng thời trên giá sách cũng là rỗng tuếch.
"Chỉ nghe tiếng rống chứ không thấy hư ảnh của nó."
Vương Triệt yên lặng nhìn xem hết thảy tầng thứ ba.
Tại thời điểm tầng thứ ba mở cửa là đã có thể nghe được tiếng rống của Cửu Khuyết Tu Di Viên, nhưng sau khi vào thì lại không nhìn thấy hư ảnh của nó.
So với hai tầng phía trước là không giống.
"Nhưng mà..."
Vào lúc này, từ cái giá sách tận cùng nhất bỗng nhiên bay ra một vệt kim quang.
Kim quang tựa như sao băng bay tới chỗ Vương Triệt và xoay tròn quanh thân anh. Sau đó tiếng rống ẩn ẩn phát ra từ bên trong đạo kim quang nào.
"Tu Di Kim Trang!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận