Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 796: Tuyệt Kỹ: Kiếm Chuyển Càn Khôn

Tên Tiết Bá Thiên kia cầm trường đao trong tay và toàn thân hắn bao vây lấy từng đạo vòng nước, tựa như chúng có thể ngăn cách năng lượng bên ngoài. Hắn vọt thẳng vào luồng sáng để xác nhận xem Vương Triệt đã chết hay chưa.
Đúng lúc này, một đạo quang ảnh bỗng nhiên từ bên trong đám công kích mà xông lên mây xanh!
Đó là một đạo bóng người vĩ ngạn!
Khí thế của quang ảnh vĩ ngạn tựa như sóng thần này phảng phất như một cái phễu mà đem tất cả công kích hút vào bên trong!
Tiết Bá Thiên vừa xông đi vào thì liền cảm nhận được một cỗ vô thượng uy thế phảng phất như có thể đập vụn linh hồn hắn.
Cả người hắn trực tiếp bay rớt ra ngoài.
Sau đó hắn mang vẻ mặt kinh hãi mà nhìn về phía xa, cũng không biết đó là cái đồ chơi gì? Võ Hồn sao?
Tiết Bá Thiên nói: "Không phải Võ Hồn của Vương Thiên Bá là toà tinh cung kia sao? Lấy thực lực cá nhân của hắn và tăng thêm hai con hồn sủng thì có làm sao cũng không có khả năng ngăn cản được chúng ta! Chuyện gì đã xảy ra vậy? Khí thế kia là..."
Tiết Bá Thiên run rẩy toàn thân, sâu trong linh hồn hắn bắt đầu truyền ra từng đạo ý niệm muốn trốn chạy.
Không chỉ là hắn mà mấy con hồn sủng khác cũng nhao nhao phát ra từng tiếng kêu gào sợ hãi.
Nhưng đúng vào lúc này, một đạo kiếm quang cực hạn lóe lên và bay ra.
Ánh sáng nở rộ làm cho bọn hắn phảng phất như đã bị một đạo kiếm quang này chém thành hư vô!
Tiết Bá Thiên giống như dịch chuyển tức thời mà chạy đến phía sau tên Ngự Hồn Sư, linh hồn hắn phảng phất như đã bị dọa bay ra khỏi người vậy.
Tên Thuật Hồn Sư cũng giống như thế, hắn lập tức chạy đến đằng sau tên Ngự Hồn Sư.
Bởi vì khí tức tử vong ập tới!
Tên Ngự Hồn Sư cũng đã bị dọa cho phát sợ, hắn nhanh chóng thu hồi lại Võ Hồn Mai Rùa và không chỉ có như thế mà hắn còn đem ba con hồn sủng thu hồi lại.
Đồng thời Hồn Hoàn lấp lóe trên hắn, ba chiêu Hồn kỹ của hắn cũng theo thứ tự mà phóng thích ra. Cái Võ Hồn Mai Rùa thình lình biến lớn và bao bọc hắn lại.
Ầm ầm ầm!
Kiếm quang khẽ quét đi qua, Võ Hồn Mai Rùa liền bị cắt thành hai mảnh!
Luồng kiếm ý kinh khủng kia trong khoảnh khắc đã xuyên thấu hắn và hai người sau lưng.
Phốc phốc phốc!
Tiết Bá Thiên bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, trên thân thể hắn nổi lên đầy những tơ máu, ba người cũng lập tức rơi xuống biển cả.
Trong lúc mơ hồ sau khi ánh sáng tản hết đi, bọn hắn chỉ thấy được một bóng người thông thiên tuyệt địa, trên thân đang phiêu phù hư ảnh của Vương Thiên Bá.
"Võ Hồn hình người!"
Khi đang rơi xuống biển, trong tâm trí bọn hắn đã xuất hiện ra vài từ.
Thịch thịch thịch!
Ba người rơi vào trong biển sâu.
Tại giữa không trung, Vương Triệt thu hồi Từ Lực Kiếm và sắc mặt anh không chút thay đổi.
Lục Mao Trùng ở phía sau sử dụng Hồn Kỹ Gió Lớn để phiêu phù, Hùng Bảo cũng nương theo đó mà trôi nổi trong Hồn Kỹ Gió Lớn của Lục Mao Trừng.
Trong ánh mắt của hai đứa nhóc liền lấp lánh những ngôi sao nhỏ:
" (? ω?)!"
"? ? ? ? ? !"
Ôi, ôi! Quá mạnh! Khế Hồn Sư của mình quá mạnh!
Chỉ một kiếm thôi mà cũng đã có thể tiêu sái đến như vậy!
Từ Lực Kiếm cảm giác mình lúc này đang vô cùng vinh quang.
Nói đi cũng phải nói lại, vừa rồi khi đòn hợp kích kia đánh tới thì bọn chúng đã gấp đến độ choáng váng.
Bởi vì chiêu đó quá khủng khiếp!
Nhất là tổ hợp Hồn kỹ của từ Hồn Thú vạn năm!
Cho dù lấy thực lực bây giờ của Lục Mao Trùng thì nó cũng khó có thể ngăn cản.
Chứ đừng nói đến việc còn có con rùa già ở phía sau phóng ra chiêu Thiên Thủy Kỳ Quang kia nữa!
Đó không phải là những thứ mà ở độ tuổi này của bọn chúng có thể chấp nhận!
Nhưng thật không nghĩ tới...
Vương Triệt đã hiển lộ ra Võ Hồn Nguyên Thần và trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể!
Sau đó anh Giơ lên thanh Từ Lực Kiếm và chỉ hời hợt vung ra một phát.
Nhưng phảng phất như cả bầu trời đều là kiếm quang vô tận!
Kiếm ý kia kinh khủng đến mức muốn lật đổ toàn bộ biển cả!
Một kiếm thôi đã đánh xuyên qua những công kích kia, và thậm chí dư uy còn lại cũng có thể đánh cho ba tên Quỷ Hồn Sư kia rơi xuống biển.
Vương Triệt nói: "Cũng lâu rồi chưa thực sự ra tay nên có hơi chút chưa quen."
Vương Triệt đứng trên thân Từ Lực Kiếm và cảm nhận được cảm giác dung nhập vào cơ thể mà Võ Hồn Nguyên Thần mang đến.
Về Võ Hồn Nguyên Thần thì Vương Triệt vẫn chưa dùng được gì nhiều.
Tự mình dung nhập với chính mình làm Vương Triệt luôn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng khi dùng rồi thì cũng thật là ngon.
Một khi Võ Hồn Nguyên Thần hòa vào cơ thể, vậy cho dù không có đẳng cấp hồn lực nhưng vẫn có thể mang đến uy thế bàng bạc không gì sánh kịp.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Bảo sao người ta lại nói Võ Hồn hình người sao có thể mạnh đến như vậy! Chính bản thân ta cũng đúng là quá mạnh!"
Đương nhiên, muốn làm được hiệu quả như vừa rồi cũng là một điều không dễ dàng.
Bình thường mà nói, cho dù là Võ Hồn Nguyên Thần dung nhập vào cơ thể, nhưng với một chút uy lực của Từ Lực Kiếm thì còn lâu mới có thể mạnh như vậy.
Thế nhưng lần này thứ Vương Triệt sử dụng không phải là kiếm kỹ của Vô Phong Thiên Vương.
Mà đó là một chiêu kiếm kỹ của anh tên là Kiếm Chuyển Càn Khôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận