Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1000: Đã Đầy Đủ

Huyết Tinh Địa Long có thể cảm giác được rất rõ ràng, những tia Thần Hàng Thiên Lôi kia đều bị cái chuôi kiếm này hấp thu.
Chuôi kiếm này liên tục không ngừng hấp thu Thần Hàng Thiên Lôi ra khỏi cơ thể của lão đại.
Cho dù là Hồn Thú am hiểu về lôi điện cũng không có khả năng thoải mái làm được như vậy.
Hơn nữa…
Huyết Tinh Địa Long lẩm bẩm nói: “Bây giờ nhân loại trẻ tuổi ở bên ngoài đều điên cuồng như vậy sao? Một khế hồn sư chỉ cấp hai mươi mấy mà cũng dám dùng thân thể để chống lại Thần Hàng Thiên Lôi ư?”
Mặc dù nó đã nhìn ra được phần lớn Thần Hàng Thiên Lôi đều bị Từ Lực Kiếm hấp thu.
Nhưng dù cho như vậy đi nữa thì Vương Triệt cũng chỉ là một khế hồn sư hơn hai mươi cấp mà thôi!
Trước đây vào thời cổ đại, khế hồn sư hơn hai mươi cấp cũng không thể trụ được dưới một chút Thiên Lôi bình thường.
Mộng Dụ Huyễn Linh ở một bên cũng bị dọa cho phát sợ.
Người này sao lại dám chỉ dạy hồn sủng tu luyện như thế chứ?
Mộng Dụ Huyễn Linh lẩm bẩm vài tiếng trong lòng: “Tiểu Huỳnh, ta cũng không biết giao mi cho cậu ta là tốt hay xấu nữa…”
Thanh Thanh Trùng hóa rồng, gấu trúc biến thành cự thú, bây giờ ngay cả một thanh kiếm cũng dám hấp thu Thần Hàng Thiên Lôi để tu luyện.
Thủ đoạn bồi dưỡng hồn sủng của nhân loại bên ngoài đã đạt tới trình độ này rồi sao?
Mộng Dụ Huyễn Linh đột nhiên muốn đi ra ngoài tìm hiểu một chút, để xem thử nhân loại bây giờ bồi dưỡng hồn sủng như thế nào.
Người ta nói rằng nhân loại bây giờ bồi dưỡng hồn sủng đều sẽ chú ý đến phương pháp khoa học.
Mộng Dụ Huyễn Linh nghĩ thầm: “Chẳng lẽ, đây chính là khoa học sao?”
Nhưng có thể bồi dưỡng được như vậy thì quá trình khẳng định rất gian khổ đúng không?
Mộng Dụ Huyễn Linh không dám tưởng tượng ba con hồn sủng này đã trải qua biết bao nhiêu cực khổ mới có thể tiến hóa được như bây giờ?
Nghĩ rồi Mộng Dụ Huyễn Linh bỗng nhìn về phía Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo bên cạnh.
“Ti ngô!”
Tiểu Mao Trùng đã sớm biến trở về nguyên dạng, lúc này nó đang cầm từng khối bánh bích quy và cuộn người trên vai của Hùng Bảo rồi vừa ăn vừa nhìn.
Trên cổ nó đang đeo một tấm huy chương, đó là do vừa rồi lúc Vương Triệt và Từ Lực Kiếm đi tu luyện thì anh tạm thời giao huy chương cho Tiểu Mao Trùng.
Bên trong chứa rất nhiều đồ ăn do chính nó luyện chế.
Tiểu Mao Trùng đang ăn những vẫn không quên kêu lên và đưa bánh bích quy cho Hùng Bảo ăn cùng.
Ăn đi ăn đi!
“Ngao…”
Hùng Bảo sờ sờ đầu và có chút kháng cự.
Thứ này không thể ăn nhiều được!
Bình thường Vương Triệt đều quy định chỉ được ăn một lượng nhất định.
Không thể tham ăn!
“Ti ngô!”
Tiểu Mâo Trùng dùng cái đuôi vỗ vỗ bả vai của Hùng Bảo.
Không có việc gì đâu, chúng ta bù vào lượng ăn mấy ngày sau là được rồi, mấy ngày sau sẽ không ăn nữa. Vậy thì đâu có tính là tham ăn được!
Hùng Bảo cảm thấy đại ca nói rất có lý nên liền nhận lấy đồ ăn rồi bắt đầu ăn như gió cuốn.
Mộng Dụ Huyễn Linh: “…”
Nhìn qua cũng không giống bộ dáng cực kỳ gian khổ mà bọn chúng lại còn ăn được rất ngon.
Nhìn Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo ăn làm cho Mộng Dụ Huyễn Linh cũng có cảm giác thèm ăn.
Mộng Dụ Huyễn Linh thầm nghĩ: “Có lẽ Tiểu Huỳnh cũng sẽ sống được không tệ! Thiếu niên nhân loại này thật sự rất lợi hại!”
Lúc này Vương Triệt đang thống khổ và cũng đang vui vẻ.
Vương Triệt cảm khái nói: “Cỗ thân thể này cuối cùng cũng không yếu như trước nữa!”
Lôi kiếp Hóa Thể mà vẫn là tu luyện bằng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Tuy nói uy lực của loại lôi kiếp này không quá mạnh mẽ, nhưng dù vậy nó vẫn là lôi kiếp, cho nên sự tăng lên mà nó mang lại vẫn vô cùng lớn.
Mà được tăng lên nhiều nhất chính là Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt khẽ gật đầu thầm nghĩ:
“Thiên kiếp thần lôi trên cơ bản có thể không màng đến quy tắc để gây nên sát thương. Hấp thu loại lôi diện này và dùng để tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh thì sau này thần lôi vừa ra, vậy coi như hồn thú nào có sự miễn dịch với lôi điện đi nữa thì cũng có thể trực tiếp phá bỏ.”
“Mặc dù trình độ chỉ là Tam Cửu Lôi Kiếp có uy lực thuộc loại yếu nhất trong thiên kiếp, nhưng nếu dùng để đối phó với một chút với kẻ địch đặc thù thì cũng tương đối đủ.”
Lôi kiếp trong Tu Tiên Giới có Tam Cửu Lôi Kiếp, Lục Cửu Lôi Kiếp, Cửu Cửu Lôi Kiếp, Hóa Thần Lôi Kiếp, Thiên Nguyên Lôi Kiếp, Tiên Vũ Lôi Kiếp,...
Bên trong những lôi kiếp này thì dù là Tam Cửu Lôi Kiếp cũng sẽ căn cứ theo trình độ uy lực mà chia ra mấy loại nữa.
Mà Thiên Kiếp Thần Lôi trên người Ma Cổ Mông đã là dạng phi thường yếu.
Dù sao đi nữa chúng cũng đã bị Ma Cổ Mông tiêu hao hơn 2000 năm.
Đối với Ma Cổ Mông mà nói thì chút uy lực Thiên Kiếp Thần Lôi ấy cũng không đáng để nhắc tới.
Vương Triệt suy tính trong lòng:
“Loại thiên kiếp này sẽ bổ sung cho hồn lực, dù qua nhiều năm như vậy nhưng vẫn dồi dào như thế, chỉ có điều chúng đã ở trên thân Ma Cổ Mông lâu như vậy thì cũng tính là hồn lực của nó rồi!”
“Sắp ba giờ rồi, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm đã tăng lên 500 năm, trước kia tu luyện mà nó có thể tăng được 50 năm là đã tốt lắm rồi.”
Điều này thể hiện tầm quan trọng của công pháp.
Bởi vì dù cho có là Hồn thú đã vượt qua thiên kiếp và dùng thiên kiếp để rèn luyện chính mình thì tốc độ tu luyện cũng không nhanh được như vậy.
Bình thường sau khi Hồn thú đã vượt qua thiên kiếp thì chúng đều cần tĩnh dưỡng rất nhiều năm, mà những năm này tu vi hồn lực của chúng tăng lên mấy vạn năm cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng nếu dùng tốc độ này của Từ Lực Kiếm thì chỉ sợ là thiên kiếp đầu tiên giáng xuống mà nó còn chưa hấp thu tu luyện xong là cái thứ hai đã lập tức lao tới rồi.
Đây chỉ là tốc độ bình thường nên Từ Lực Kiếm mới không thể làm được.
Bởi vì nó phải cần nghỉ ngơi và điều trị hồi phục.
Vương Triệt đoán chừng, nếu Từ Lực Kiếm tu luyện thêm mấy giờ nữa thì nó sẽ chịu không nổi.
Về phần thần lôi trên người Ma Cổ Mông thì… ừm, có lẽ Từ Lực Kiếm chỉ có thể hấp thu được một phần trăm mà thôi!
Đối với Ma Cổ Mông mà nói, thiên kiếp thần lôi trên người nó có thể bỏ qua không tính.
Nhưng đối với Từ Lực Kiếm thì dù chỉ hấp thu một chút là cũng đã rất nhiều rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận