Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 545: Ra Tay

Mạc Nam bật cười nói: "Chung quy vẫn chỉ là một đám nhóc con mới vừa vào đại học. Tôi còn tưởng rằng bọn họ đuổi theo và thực sự sẽ ra tay. Vậy là tôi đã đánh giá cao bọn họ quá rồi! Được rồi, chúng ta bắt đầu thu thập độc bảo của Độc Mạt Oa thôi."
Nếu Độc Mạt Oa không có nghỉ ngơi, vậy muốn thu thập thì cũng chỉ có thể lợi dụng hồn sủng để chuyển dời lực chú ý của nó nhằm kiềm chế nó lại.
Vả lại con Độc Mạt Oa này cũng khó đối phó, vì hình thể của nó có cao tới hai mét, lá sen dưới thân nó giống như một cái bồ đoàn bự và nó ngồi ổn định ngay phía trên.
Trong hồ nước xung quanh không có một con hồn sủng hoang dã nào khác.
Điều có nghĩa là, có đôi khi sẽ có từng con Qua Độc Oa bơi tới rồi sau đó nhả ra một viên độc bảo dâng cho con Độc Mạt Oa này.
Và tính cảnh giác của Độc Mạt Oa cực kỳ mạnh.
Sau một hồi quan sát, bọn người Mạc Nam cảm thấy khá là phiền toái.
Cảm giác như con Độc Mạt Oa này có chút không đúng, nhưng lại chỉ không ra được là chỗ nào không đúng.
Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản ý định bọn họ.
Rất nhanh sau đó bọn họ đã bắt đầu ra tay.
Đầu tiên là điều động hồn sủng hệ Thủy của các bạn học khác và dần dần tiến tới gần, sau đó phải thành công hấp dẫn lực chú ý của Độc Mạt Oa.
Nhưng Độc Mạt Oa có ý thức lãnh địa rất mạnh, một khi có bất kỳ hồn sủng hệ Thủy nào tới gần, vậy chỉ cần không phải là Qua Độc Oa thì đều sẽ bị nó lập tức phát giác.
Độc Mạt Oa há mồm phun ra một luồng xoáy nước to lớn, trực tiếp cuốn bay con những hồn sủng kia.
Nó tỏ ra hết sức cẩn thận, nên làm cách nào cũng sẽ không dễ dàng để nó rời khỏi lá sen của nó.
Điều này khiến cho bọn người Mạc Nam cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
Bọn họ lại nghĩ thêm biện pháp thứ hai.
Đó là bắt lấy một vài Qua Độc Oa gần đó để bức bách Độc Mạt Oa đi tới cứu viện.
Bởi vì bọn họ phát hiện, con Độc Mạt Oa này tựa như là lão đại của rất nhiều con Qua Độc Oa gần đây.
Đương nhiên cũng không phải là muốn tổn thương chúng, mà chỉ là uy hiếp thôi.
Mà anh ta cũng không dám làm tổn thương những con hồn thú này.
Vì mỗi một đoạn thời gian đều sẽ có Khế Hồn Sư quân đội đến tuần tra hồ Bích Nguyệt, và một khi phát hiện hồn sủng hoang dã bị tổn thương, hoặc là chết đi ngoài ý muốn, thì bọn họ sẽ lập tức đi điều tra.
Từ đó tất dễ dàng điều tra ra được, và đến lúc đó Mạc Nam sẽ gặp phiền toái.
Mà một chiêu này cực kỳ có tác dụng.
Mạc Nam chỉ huy các bạn học dùng hồn sủng bắt hơn mười con Qua Độc Oa, sau đó trói chúng nó bên trên một lá sen khác.
Và tất cả đều trói chung một chỗ.
Phần lớn những con Qua Độc Oa này chỉ có mấy trăm năm tu vi hồn lực.
Nên hồn sủng của bọn họ bắt chúng rất đơn giản.
"Oa!"
"Oa!"
"Oa!"
Tiếng kêu cứu không ngừng truyền đến.
Rốt cuộc linh trí của Độc Mạt Oa cũng không cao lắm, khi nó thấy các tiểu đệ của nó bị bắt thì lập tức đã không nhịn được.
Độc Mạt Oa trực tiếp nhảy ra ngoài và muốn đi giải cứu các tiểu đệ của mình.
Ngay lúc Độc Mạt Oa nhảy ra ngoài thì Mạc Nam lập tức để cho Ngoạn Mệnh Phong của anh ta bay đi, và dự định lấy về một viên độc bảo do Độc Mạt Oa tạo ra.
Ngoạn Mệnh Phong bay đi với tốc độ rất nhanh, không đến nửa phút là nó đã đến chỗ lá sen của Độc Mạt Oa.
Sau đó nó dùng chân trước gắp lên một viên độc bảo sáng lấp lánh rồi bay trở về.
Thấy vậy thì Mạc Nam mới thở dài một hơi.
Nhưng mà đúng lúc này, Ngoạn Mệnh Phong vừa gắp lên một viên độc bảo và còn chưa bay được bao xa, bỗng có một cây trường thương từ đằng xa lao nhanh đến và đâm về phía Ngoạn Mệnh Phong.
Một thương này bay tới cực kỳ đột ngột.
Nhưng tố chất chiến đấu của Ngoạn Mệnh Phong cực cao, nên thân thể nó nhẹ nhàng lách qua là đã né được.
Nhưng ngay sau đó, hình như trong hồ nước có mây đen bao phủ, rồi lập tức chảy ra vô số vòng nước, súng bắn nước, đạn nước, và lập tức bao phủ lấy Ngoạn Mệnh Phong.
Hiển nhiên là Ngoạn Mệnh Phong chưa từng trải qua loại chiến trận như này.
Liên tục bị mấy chiêu súng nước bắn trúng, và bị vòng nước quấn quanh thấm ướt, rồi bị đạn nước bắn vào.
Dù uy lực không quá lớn nhưng không chịu nổi vì quá nhiều.
Mạc Nam không kịp phản ứng nên viên độc bảo trên người Ngoạn Mệnh Phong đã rớt xuống.
Lúc này, từ đằng xa lại có một con Linh Lung Kiêu bay tới, nó cầm theo một cây Thiết Tuyến Thảo và lập tức thu lại viên độc bảo của Độc Mạt Oa đã rớt xuống kia.
Mạc Nam lập tức bối rối quát lên: "Vãi cả chưởng! Ai đang ở sau lưng tính toán mình vậy?"
Điều này hiển nhiên là đã có dự mưu.
Hồ nước rất lớn nên bên trong sẽ có không ít hồn sủng hệ Thủy, một khi chui vào thì sẽ không dễ phát hiện ra, vì rất khó để phân biệt được đó có phải là hồn thú hoang dã hay không.
Các bạn học còn lại cũng sửng sốt, hỏi: "Câu lạc bộ nào dang tính toán chúng ta thế này? Chẳng lẽ là trường đại học khác sao?"
Mạc Nam không rõ lắm, vì anh ta không nghe nói có câu lạc bộ của trường đại học khác sẽ đến đây vào hôm nay.
Nhưng tại sao lại đột nhiên mình lại bị tính kế...
Rất nhanh sau đó Mạc Nam liền biến sắc, tựa như anh ta đã nghĩ ra nên sắc mặt anh ta trở nên hơi khó coi mà nói: "Hẳn là đám tân sinh viên năm thứ nhất vừa nãy. Cũng chỉ có thể là bọn chúng!"
Các bạn học còn lại nghe xong thì lập tức ngây ngẩn cả người.
Tựa như cả đám hoàn toàn không nghĩ đến loại khả năng này.
Có bạn học nhịn không được hỏi:
"Chúng ta bị một đám sinh viên đại học năm nhất tính kế sao? Bọn họ đã sớm mai phục tại đây ư?"
"Thằng nhóc mập mạp vừa rồi đã tới để làm giảm sự phòng bị của chúng ta! Đám sinh viên mới này thật lợi hại!"
Sắc mặt cả đám sinh viên cũng trở nên hơi khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận