Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 852: Lão Tiền Bối Đồng Tộc

Lão giả áo xám mỉm cười nói: "Long tiền bối cũng thật là, ông ta lột xác mà để cho những hài tử này đến gãi ngứa cho mình, trong bốn vị tiền bối thì đoán chừng cũng chỉ có ông ta có thể đề ra cái chủ ý này!"
Lão giả mặc áo lam cười ha ha nói:
"Chủ ý này cũng rất tốt! Nếu là vài thập niên trước thì lấy cá tính của Long tiền bối mà khi lột xác xong là vảy rồng và da rồng đoán chừng đều sẽ trực tiếp bị hoả táng, nhưng tại sao hiện tại ông ấy lại có thể đem cho những đứa trẻ này chứ? Cũng là do những năm này theo thời đại phát triển, trào lưu và tư tưởng của Hồn thú cũng đã dần dần thay đổi. Mà Long tiền bối có tư tưởng cũng đã cởi mở hơn rất nhiều, ông ất cho rằng một thân vảy rồng và da với rồng râu của mình lột đi cũng không có tác dụng lớn gì, nhưng lại có thể thuận tiện giúp cho hồn sủng của Long tộc tiến hóa một chút, vậy cớ sao mà không làm?"
"Chỉ là nếu như trực tiếp lộ ra việc không làm mà đòi có ăn thì đối hồn sủng và bọn nhỏ kia về sau sẽ không phải là chuyện tốt lành gì. Lợi dụng phúc thú giáng lâm cũng có thể khảo nghiệm một chút những đứa nhỏ này rất tốt!"
Lão giả áo lam vuốt râu cười cười.
Lão giả áo xám gật đầu và nhìn đồng hồ nói: "Cũng đúng! Đây là châu Tây Nhạc à? Tựa như là thành phố Thiên Tâm thì phải?"
Một vị Khế Hồn Sư cao cấp đứng bên cạnh trả lời: "Đúng vậy thưa Mặc lão! Hẳn là một trong mấy thành phố cuối cùng rồi."
Lão giả áo xám có chút nghiêm túc nói: "Châu Tây Nhạc năm nay cũng không quá ra sức! Thủ đô Vinh bên kia đã thống kê ra cũng chỉ vừa vặn 100 cái vảy rồng thôi! Tại vùng biên giới của châu Tây Nhạc bên này có rừng Phù Không kết nối với mấy đại chiến khu còn lại, bộ đội biên phòng luôn canh giữ với áp lực cực lớn, và ngẫu nhiên còn có thể giao tranh cùng với các chiến khu khác. Nếu để cho thế hệ trẻ tuổi quá lơi lỏng thì sẽ không thể được."
Lão giả áo lam nói: "Tên Lâm Dương kia còn kiếm cớ nói rằng năm nay châu Tây Nhạc đã có không ít người không trở về quê ăn tết, và rất nhiều đều ở châu Bắc Giang và học viện Thần Đô với học viện Kinh Đô bên kia. Nếu không thì số lượng vảy rồng ở thủ đô Vinh khẳng định là thứ nhất."
Lão giả áo xám cười mắng: "Tên này này thật biết kiếm cớ!
Lão giả áo lam nói: Hắn ta cũng không phải đang kiếm cớ, mà hắn ta đã nói đúng sự thật! Thật ra tương đối lơi lỏng chính là châu Bắc Giang mới đúng! Bởi vì phần lớn học sinh tốt nghiệp cấp ba của thủ đô Vinh đều chạy đến châu Bắc Giang bên kia, và Năm nay chỉ trở về một phần nhỏ thôi."
Lão giả áo xám: "..."
Lão giả áo lam nhìn xem thành thị phía dưới, nói: "Mà lại, cái thành Thiên Tâm này thật sự không đơn giản, vì nơi này có một vị học sinh vô cùng lợi hại! Cho nên khó để mà nói trước về thành tích của thành Thiên Tâm này, và sẽ để cho chúng ta rất kinh ngạc."
Lão giả áo xám suy nghĩ nói: "Hải lão, ông đang nói về Vương Thiên Bá - Vương Triệt sao? Tôi vừa về chiến khu trung ương không lâu nên đã có nghe đám Quỷ Hồn Sư của chiến khu Minh Đô bên kia bàn luận qua chuyện này."
Hải Vân Không kinh ngạc nói: "Khá lắm, danh tiếng của cậu nhóc này đã truyền đến bên kia rồi à?"
Lão giả áo xám bất đắc dĩ nói: "Cậu nhóc Vương Triệt này rất lợi hại phải không? Tôi ở chiến khu Minh Đô đã bắt được một tên Quỷ Hồn Sư và xác thực đã biết được bọn hắn từng bàn luận qua nhân vật này. Nghe nói Thánh Giáo của đám Quỷ Hồn Sư đều rất xem trọng người này!"
Lão giả áo lam suy nghĩ và cân nhắc lời nói: "Vấn đề cậu ta có phải lợi hại hay không thì tôi cũng không rõ! Chỉ biết là cậu ta là dạng người rất ít gặp! Đợi lát nữa ông sẽ biết thôi!"
...
Vương Triệt ngự kiếm mà đi, tiêu sái nhẹ nhàng đi tới giữa không trung.
Vi trí của Vân Hải Thanh Long cách xa mặt đất khoảng chừng hơn 1000 mét.
Không có hồn sủng biết phi hành hoặc là Khế Hồn Sư có năng lực phi hành, vậy trên cơ bản sẽ không thể đến được đây.
Càng đến gần thì Vương Triệt càng có thể cảm nhận được khí tức khổng lồ của Vân Hải Thanh Long.
Vương Triệt gọi ra Tiểu Mao Trùng: “Ra đi Tiểu Mao Trùng! Mi nhìn xem lão tiền bối đồng tộc của mi kìa!"
Vì cả hai đều là Chân Long.
Tiểu Mao Trùng mà có thể kích động một chút thì tự nhiên là chuyện tốt nhất.
"Ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng nhìn thấy Cự Long trước mắt mà liền hét to một tiếng.
Đó là một con Thanh Long thật lớn!
Một mảnh vảy rồng mà đã to bằng cái đầu tôi rồi!
Vương Triệt đi vào bên trên thân thể của Vân Hải Thanh Long.
Cái thân thể này quả thực như là một dãy núi hình rồng.
Sau khi đi lên thì anh liền thả xuống Tiểu Mao Trùng.
Vương Triệt nói: "Rất nhiều vị trí rơi ra vảy rồng còn không có ai nạy qua."
Vương Triệt liếc nhìn và thấy vảy rồng nằm lít nha lít nhít, khi Vân Hải Thanh Long khẽ động thì vảy rồng có chút lay động.
Vương Triệt hơi sờ soạng một chút là có thể cảm nhận được bên trong vảy rồng có tràn đầy năng lượng.
Nói là thiên tài địa bảo thì có lẽ không thể tính, nhưng tuyệt đối là dạng tài nguyên từ mức cao cấp trở lên!
Mà còn có quan hệ với Hồn thú hệ Long hệ thì còn phải tăng thêm một cái cấp bậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận