Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1010: Trở Ra Ngoài

Vương Triệt bỗng nhiên nói: "Tôi muốn hỏi thêm một câu. Nếu như tôi rót Nguyên Thủy chi lực này vào bên trong Tức Thổ, cũng chính là kết hợp giữa lực lượng của ông và Thần Quang Kình, vậy có phải sẽ sinh ra lực lượng mới hay không? Hay sẽ có một sự thay đổi nào đó?"
Ma Cổ Mông nghe vậy liền ngây người ra.
Nó trầm tư suy nghĩ hồi lâu rồi cũng không có trả lời lại Vương Triệt.
Ngại chuyện riêng tư nên Vương Triệt cũng không trực tiếp hỏi vì sao Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình lại trở thành kẻ thù truyền kiếp.
Nhưng thật ra khỏi cần hỏi cũng biết, biển cả và mặt đất trời sinh đã khắc nhau rồi.
Tuy vậy Vương Triệt lại rất hứng thú với sức mạnh của bọn chúng.
Ma Cổ Mông chậm rãi lắc đầu nói: "Chuyện này thì tôi chưa từng thử nghĩ qua. Tôi và hắn từ khi ra đời đến nay đã... Được rồi, không có gì! Nếu cảm thấy hứng thú thì cậu cứ thử đi, nhưng hậu quả ra sao thì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm."
Đã hiểu rồi nên Vương Triệt liền gật đầu, xem ra cả Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình cũng chưa từng thử qua.
Vương Triệt lập tức có chút ý nghĩ mà e hèm một cái rồi hỏi: "Tôi xin phép hỏi thêm một câu nữa! Trước kia ông chìm vào mộng cảnh rồi không thể nào thức tỉnh được, vậy nguyên nhân cụ thể của việc này là gì? Thần Hàng Thiên Kiếp sinh ra thần lôi trên người ông vốn dĩ đã rất yếu, cũng không đến mức để cho ông biến thành cái dạng này mà! Phải chăng là do loại năng lượng của dị giới kia?"
Ma Cổ Mông trầm ngâm một chút mới nói:
"Đúng vậy! Loại năng lượng của dị giới kia thật sự rất phiền phức! Tiểu Long cũng đã nói qua với các người rồi đó, thiên kiếp lúc ấy của tôi đã bị trộn lẫn rất nhiều năng lượng của dị giới, những tia năng lượng đó đã theo thần lôi thẩm thấu vào cơ thể của tôi. Tức Thổ chi lực trong cơ thể tôi cũng có thể chậm rãi thanh trừ năng lượng của dị giới rất cực đoan này, thế nhưng lúc ấy thần lôi đã liên tục giáng xuống, cho nên 2000 năm qua tôi không chỉ phải dùng thân thể để đối kháng với thần lôi, mà còn phải dùng Tức Thổ chi lực để thanh trừ năng lượng của dị giới. Thân thể tôi cũng vì thế mà càng ngày càng tệ!”
“Sau khi sắp tiêu trừ gần hết thần lôi thì thân thể tôi cũng quá mệt mỏi, vì vậy tôi đã lập tức tiến vào thái trại ngủ say. Khi đó năng lượng của dị giới đã lây nhiễm vào linh hồn của tôi và kéo tôi vào mộng cảnh, khiến cho tôi không có cách nào phân biệt được đâu là mơ đâu là thực. Nhưng Tức Thổ chi lực trong cơ thể tôi vẫn luôn một mực chống cự và thanh trừ chúng."
"Nhưng loại năng lượng của dị giới này cực kỳ biến thái, quanh năm suốt tháng chúng đều sinh ra kháng tính không nhỏ đối với Tức Thổ chi lực, tuy rằng chúng đã càng ngày càng ít nhưng mà tốc độ thanh trừ lại càng ngày càng chậm, điều này làm cho tôi càng thêm hãm sâu vào trong mộng cảnh, nên đã mất đi sự khống chế đối với Tức Thổ chi lực. Cuối cùng tôi chỉ có thể dựa vào bản năng thân thể để bài trừ chúng ra."
"Nhưng Tức Thổ chi lực của tôi cũng không phải giỡn chơi. Khi loại năng lượng của dị giới sinh ra kháng tính, thì Tức Thổ chi lực của tôi cũng dần dần trở nên mạnh mẽ. Nếu qua them mấy chục năm nữa thì cho dù tôi chưa hoàn toàn tỉnh lại, nhưng cũng có thể hoàn toàn thanh trừ được những năng lượng của dị giới kia. Tuy nhiên khi đó tôi cũng sẽ bỏ lỡ trận tranh đấu định mệnh này!”
“Rồi tôi sẽ không thể phân biệt được đâu là mộng cảnh và đâu là hiện thực mà phá hủy hết tất cả mọi thứ."
Vương Triệt gật đầu và tỏ vẻ đã hiểu với cách lý giải này.
Những Hồn thú cổ xưa có thể còn sống đến bây giờ thì đều có được rất nhiều tài nghệ.
Thần Quang Kình tự mình tinh lọc ra năng lượng của dị giới nhiễm phải bên trong Hồn thổ, làm cho lĩnh vực của hắn xuất hiện một trận mưa năng lượng, cảnh tượng đó Vương Triệt bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ.
Như vậy tất nhiên Ma Cổ Mông cũng có thể tinh lọc được năng lượng của dị giới ra khỏi cơ thể.
Ma Cổ Mông bỗng nhiên phất phất tay, thân thể cao lớn của nó chậm rãi ngã xuống bên trong hẻm núi và nói: "Các người hãy rời khỏi nơi đây đi, tôi muốn nghỉ ngơi thêm. Về phần con Huỳnh Mộng Linh bên cạnh cậu thì đừng cho nó tùy tiện hiện ra chân thân, vì nó là một con vật nhỏ vô cùng phiền phức."
Vương Triệt cất kỹ đồ vật và nhìn về phía Mộng Dụ Huyễn Linh đang ở một bên.
"Anh..."
Mộng Dụ Huyễn Linh phát ra một tiếng kêu cao ngất, trong mắt nó bắn ra vầng sáng bao bọc lấy Vương Triệt rồi sau đó cả hai biến mất trong chớp mắt.
Sau khi Vương Triệt biến mất, Huyết Tinh Địa Long bỗng nhiên nghĩ ra điều gì nên nói: "Chờ một chút lão đại, cậu ta còn chưa hóa giải nguyền rủa cho tôi mà!"
Ma Cổ Mông nhìn về phía nó.
Huyết Tinh Địa Long phảng phất như đã hiểu ra cái gì nên lại nói:
"Lão đại, tôi hiểu rồi, có thể là như vầy... Con Huỳnh Mộng Linh mà chúng ta nhìn thấy thật ra không phải là chân thân của nó đúng không?"
Ma Cổ Mông nghe vậy liền nhắm mắt lại.

Phía bên ngoài, Thần Dụ Thiên Vương nhìn xem Thứ Hỏa Chồn ngay trước mắt mình.
Thứ Hỏa Chồn ngửa đầu ưỡn ngực để nhìn vào vị cường giả nhân loại phía trước và con Mặc Vũ Thương Linh khổng lồ bên cạnh.
Thứ Hỏa Chồn kêu lên hai tiếng ý nói: Tôi không sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận