Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1414: Đối Thủ Cũ

"Thật ra mấy tên đồ chơi trên thế giới này đều rất có ý tứ! Chư thần trên cao không dám xuống đây mà chỉ dám lén lút đưa cho bọn hắn chút vật nhỏ với kỳ vọng rằng có thể giúp cho mấy tên đồ chơi kia có thể đột phá giới hạn. Từ lâu chư thần trên cao đã bắt đầu bồi dưỡng một chút hạt giống tốt rồi."
"Đáng tiếc là chư thần trên cao đều bị Ám Ma Giới bên kia làm cho rối tung rồi mù. Lúc đầu các hạt giống tốt đã nên xuất thế nhưng lại bị tôi phát hiện và nhặt được tiện nghi."
"Là do cô có vận khí tốt thôi!"
"Xác thực là như vậy! Tôi cảm thấy vận khí của tôi rất tốt! Nhưng mà tại sao tên kia đã không thấy tăm hơi đâu nữa?"
"Cô có biết lần thứ nhất tôi nhìn thấy hắn thì khí tức của hắn đã lập tức mở ra phong ấn trong linh hồn tôi. Về sau tôi đã nghĩ đi nghĩ lại hắn cũng đã chết đi nhiều năm như vậy dưới thiên kiếp, nhưng tại sao hắn sẽ còn xuất hiện ở cái thế giới này?"
"Cuối cùng tôi đã đi tới Vô Tố Băng Cung để đem con vật phiền toái nhỏ mà chư thần trên cao đã lưu lại để giao cho hắn."
"Nếu tôi không có chìa khoá thì Vô Tố Băng Cung sẽ không còn tiện nghi cho tôi nữa! Nhiều hạt giống tốt như vậy mà thật sự là quá đáng tiếc! Nếu như tôi phát hiện muộn một chút thì lấy sự nhạy cảm của hắn thì hắn chắc chắc sẽ phát hiện ra!"
...
Hai bóng người từ bên trong mưa tuyết đi ra chính là hai vị nữ nhân.
Vị nữ nhân bên trái nhíu mày hỏi: "Cô có chấp niệm lớn như vậy sao?"
Nữ nhân bên phải nói:
"Đương nhiên rồi! Dù sao hắn cũng là đối thủ duy nhất của tôi vào kiếp trước! Cô không hiểu đâu, nếu không có đối thủ thì cô sẽ rất tịch mịch và rất là khó chịu! Lúc đầu tôi còn cho rằng sau khi tôi đạt được Vô Tố Băng Cung và kích phát hàn triều hiện thế, như vậy chắc hẳn sẽ có thể làm cho hắn xuất hiện."
"Vả lại tôi còn cố ý để cho hàn triều diễn ra chầm chậm, nhằm giúp cho hắn có mấy chục năm phát dục. Nhưng tôi thật không nghĩ tới hắn đã trực tiếp rời đi thế giới này. Rời đi cũng coi như xong, mà đã qua đi mấy chục năm nhưng vẫn không có một chút động tĩnh nào của hắn. Nhân loại bên kia thật sự quá ngu ngốc khi không chịu đưa hắn trở về. Rõ ràng con vật phiền toái nhỏ kia sẽ có thể nhẹ nhõm ngăn cản hàn triều, nếu ai hơi có chút đầu óc thì đều muốn lấy được nó. Sau đó kéo dài hơi tàn chừng trăm năm vẫn là có thể."
Nghe được điều này mà nữ nhân bên trái nhíu mày nói:
"Không phải vậy đâu! Tôi còn nhớ chiến khu Đông Hoa bên kia đã có một vị Thiên Vương không cẩn thận mà biến thành thời gian băng điêu bên trong hàn triều, cho nên bọn họ mới không thể đưa hắn trở lại đây!"
"Cô có nghĩ hắn đang cố ý không? Tôi cảm thấy do hắn không có lực lượng trở lại nên muốn mình ở đó phát dục thêm mấy chục năm! Không phải tôi không có lòng tin, mà lúc trước mấy vị Thiên Vương của chiến khu Đông Hoa đã không hiểu ra làm sao mà lại phong ấn vị Vân Không Thiên Vương kia tại bên trong hàn triều!"
Nữ nhân bên phải lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: "Hừ! Đánh rắm! Tôi mà sẽ sợ à? Lúc đó là do tôi vừa đạt được Vô Tố Băng Cung không bao lâu nên còn khống chế không tốt thôi!"
"Vậy sao về sau cô không giải khai phong ấn cho Vân Không Thiên Vương và để cho hắn trở về đem Vương Triệt trở lại?"
Lưu Ly Thiên Vương nói: "Nhiễm Sương, tôi phát hiện cô càng ngày có càng nhiều vấn đề đó! Cách cục của cô không được tốt và cô hoàn toàn không rõ tại sao tôi làm như vậy!"
Cố Nhiễm Sương hỏi: "Vậy cô có dụng ý gì?"
Lưu Ly Thiên Vương nói:
"Khi hắn đến Mặc Ngọc tinh thì lúc đó tôi đã thu hoạch được Vô Tố Băng Cung và đã thức tỉnh lực lượng của kiếp trước, đồng thời còn có mười mấy con tiểu đồ chơi của thế giới này. Cô cảm thấy nếu khi đó hắn trở về thì sẽ là đối thủ của tôi sao? Căn bản là không có khả năng! Vì khi đó coi như hắn có trở về thì đối với tôi mà nói hắn cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi."
"Do vậy khi đó hắn không thể nào ở lại cái thế giới này được, vì hắn sẽ không thể đánh đồng cùng tôi! Cho nên tôi đã đóng băng Vân Không Thiên Vương lại để khóa Vương Triệt tại Mặc Ngọc Tinh. Nếu như hắn có năng lực thì tất nhiên hắn sẽ có thể tự mình từ Mặc Ngọc Tinh trở về đây! Đến lúc đó hắn nhất định đã có được thực lực cực kỳ cường đại. Còn nếu như hắn về không được thì dĩ nhiên hắn đã không phải là đối thủ của tôi nữa."
Cố Nhiễm Sương cười nói: "Tôi cảm thấy cô đang nói đùa, vì chỉ với mấy chục năm ngắn ngủi tại Mặc Ngọc Tinh thì Vương Triệt sao có thể phát dục quá nhiều được? Chính cô có vận khí tốt khi đạt được một cái hack, cho nên mới có thể tại bên trong Vô Tố Băng Cung tu luyện mấy trăm năm, tăng thêm lực lượng do hàn triều mang tới thì cô đã rất mạnh. Vậy cô còn kỳ vọng đối thủ cũ của cô cũng nhận được một cái hack khác nữa sao?"
Lưu Ly Thiên Vương suy nghĩ nói: "Cô không hiểu được đâu! Hắn kiếp trước so với bật hack còn mạnh hơn! Đối với hắn mà nói từ Mặc Ngọc Tinh trở về cũng không khó! Chỉ là không xác định được thời gian cụ thể mà thôi!"
"Chà!"
"Chúng ta tới đây chủ yếu là muốn xem vết tích ra đời của hắn! Không biết hắn đã làm thế nào mà lại đến được thế giới này? Nói không chừng đây chính là sự tính toán của hắn đấy!"
“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận