Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1081: Kiếm Trảm Thiên Lôi

Vương Triệt đi ở phía trước, Vương Tạp và Lô Địch lập tức tăng thêm trạng thái cho anh.
Vương Tạp sờ lên thẻ bài trong tay và có chút bất đắc dĩ, nói: "Vận khí có chút kém! Lần này ‘song hướng thẻ bài’ rút ra lại là thẻ bài uy lực, chỉ có thể tăng cường uy lực cho Hồn kỹ của cậu thôi, mà lại nhất định phải là Hồn kỹ mang tính công kích thông thường thì mới có hiệu quả. Đối với cậu mà nói hình như không có tác dụng gì... Vừa rồi tốt xấu gì cũng rút trúng một cái thẻ bài phòng ngự."
Trong tay cậu ta là tấm thẻ bài lớn chừng bàn tay, tại trung tâm có một bức tranh hình lợi kiếm, đại biểu cho thẻ bài tăng phúc uy lực.
Đám người xem xét cũng cảm giác có chút đen mặt.
Lúc này khẳng định thẻ bài phòng ngự là thứ càng hữu dụng hơn.
Vương Triệt nói: "Tôi cảm thấy cũng không tệ lắm!"
Lô Địch nói: "Cậu chính là một cái biến số bên trong đoàn đội của chúng ta."
Lô Địch gọi ra Võ Hồn ‘mâm tròn thất tinh’ để tăng thêm cho Vương Triệt một đạo Thiên Xu Thần Quang.
Chiêu này sẽ tăng phúc phi thường ổn định, và tăng lên tu vi hồn lực.
Vương Triệt tiếp nhận thẻ bài và cười nói:
"Thật ra loại biến số này cũng mang ý nghĩa chiến thuật sẽ có tính thay đổi."
"Căn cứ vào các thẻ bài khác biệt thì sẽ ngẫu nhiên biến hóa chiến thuật, vậy đối thủ sẽ càng khó đoán ra chiến thuật của chúng ta."
Vương Tạp cười he he nói: "Tôi cảm thấy cậu nói phi thường có đạo lý!"
Lô Địch cười mắng: "Nể mặt cậu nói như vậy nên tôi sẽ cho cậu xem một chút thẻ bài tăng phúc uy lực này có làm được cái gì không! Người khác sẽ đoán không ra chiến thuật của chúng ta, nhưng vãi chưởng… Đến chính chúng ta cũng đoán không ra a!"
Vương Tạp: "..."
Bạch Tiểu La và Thẩm Minh Loan đều cùng nhau nở nụ cười.
Vương Triệt noi: "Thật ra nó rất hữu dụng!"
Vương Triệt bóp nát thẻ bài, thẻ bài liền hóa thành một vệt sáng và dung nhập vào trong cơ thể anh.
Cảm nhận được bách luyện hồn khí trong cơ thể được tăng phúc, Vương Triệt liền gật đầu.
Lô Địch thở dài nói: "Uy lực của thẻ bài này vào lúc trọng yếu nhất sẽ có tác dụng, nhưng bây giờ thì lại vô dụng..."
Vào lúc này, từ bên trong đám mây sấm bỗng nhiên có một đạo lôi điện thô to như thùng gỗ lao về phía Vương Triệt.
Vương Triệt lập tức tiến lên trước một bước, khí thế trên thân anh lập tức bộc phát, kiếm gỗ trong tay cũng loé lên hồn quang chói mắt, kiếm ý hùng hồn như núi, sắc bén kinh người, một kiếm tựa như sao băng mà chém về phía đạo lôi điện kia.
Kiếm mang rất ngưng thực giống như lưỡi dao cắt dưa chặt cây mà liền chém đôi đạo lôi điện kia!
Cuối cùng kiếm mang biến mất tại bên trong đám mây sấm và hóa thành hư vô.
Kiếm phá Thiên Lôi!
Vương Triệt thu hồi kiếm gỗ, nói: "Quả nhiên vẫn rất hữu dụng!"
Đám người: "..."
Cả ba người thấy vậy mà đều kinh hãi đến há to mồm.
Trong đầu bọn họ tràn đầy dấu chấm hỏi.
"? ? ?"
Cái này cũng có thể được sao?
Đây là chiêu thức gì mà có thể trực tiếp trảm phá lôi điện chứ?
Khá lắm! Người ta đều là liều sống liều chết để chống đỡ, thế mà cậu lại trực tiếp đảo khách thành chủ rồi!
Loại tình huống không thể nào hiểu được này đã để cho bọn họ không thể nào tưởng tượng nổi.
Trong chốc lát, cả đám hoàn toàn chưa lấy lại được tinh thần.
Nhất là sau khi nghe được Vương Triệt nói ra câu nói cuối cùng kia.
Thì ra đây chính là sự hữu dụng mà cậu đã nói sao?

Tại nơi xa, năm người Trịnh Thiếu Dương đã trực tiếp bị choáng váng mà hô lên: "Vãi nồi! Đây là loại kiếm chiêu gì? Tôi ở tại thi đấu ‘song vương tranh bá’ cũng chưa từng thấy cậu ta dùng qua chiêu này! Nó có thể trực tiếp trảm phá lôi điện sao?"
Triệu Chỉ Qua nói:
"Đây là loại kiếm chiêu phi thường đặc biệt! Trong võ quán Vân Lôi của chúng tôi cũng có một loại hồn truyền bí kỹ tên là Vân Lôi Phá Thiên Côn. Nhưng chuyện này cũng không trọng yếu, mấu chốt nhất là tạo nghệ kiếm đạo của cậu ta quá cao! Trước đó tại thi đấu ‘song vương tranh bá’ tôi đã có chút cảm giác ra, nhưng lúc đó cậu ta chỉ lấy kỹ xảo thuần túy để đánh vào nhược điểm nhằm đánh phá rất nhiều Hồn kỹ của hồn sủng rồi đánh bại chúng nó."
"Không giống như là bây giờ, cậu ta đã lấy uy lực thuần túy để cứng rắn phá tan lôi điện!"
"Thật không nghĩ tới cậu ta lại mạnh như vậy! Chỉ dùng hồn lực để thi triển ra kiếm chiêu và còn chỉ dùng một thanh kiếm gỗ phổ thông, vậy mà chỉ một kiếm là đã có thể phá tan lôi điện mạnh đến thế! Coi như tôi có tu luyện mười năm nữa thì cũng không thể làm được như cậu ta!"
"Rất khó tin tưởng chiêu này lại do một vị sinh viên thi triển ra!"
"Đều là sinh viên nhưng làm sao chúng ta lại chênh lệch lớn như thế chứ? Khó trách tại sao con Từ Lực Kiếm kia cũng mạnh đến như vậy!"
Triệu Chỉ Qua mang vẻ mặt tràn đầy sự chấn kinh.
Mấy người còn lại không có kinh nghiệm tu luyện về phương diện này nên cũng không rõ lắm.
Nhưng Triệu Chỉ Qua lại biết rõ, một kiếm này nhìn qua cực kỳ đơn giản, nhưng bản thân nó lại ẩn chứa sự ảo diệu rất cao thâm.
Không nói về những cái khác, chỉ là tốc độ thôi thì đạo lôi điện kia đã nhanh đến cỡ nào chứ?
Gần như là trong nháy mắt là nó đã bổ tới trên thân, nhưng mà Vương Triệt lại ra tay càng nhanh hơn, và nhất là đạo kiếm mang kia!
Đồng thời còn do một thanh kiếm gỗ tạo ra nên trên cơ bản sẽ không được tăng thêm uy lực.
Nếu như đổi thành Từ Lực Kiếm, hoặc là một số thanh kiếm khí có thể sử dụng, vậy không biết sẽ có uy lực đến cỡ nào?
Trong lúc mơ hồ, Triệu Chỉ Qua bỗng nhiên có chút hiểu ra vì sao Vương Triệt lại dùng kiếm gỗ tại thi đấu ‘song vương tranh bá’.
Triệu Chỉ Qua thầm nghĩ: 'Vãi linh hồn! Sẽ không phải do cậu ta sợ là nếu dùng một thanh kiếm khí quá tốt thì sẽ dễ dàng lấy một kiếm tiêu diệt hồn sủng đấy chứ? '
Bạn cần đăng nhập để bình luận