Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1226: Thắng Cuộc

Từ Lực Kiếm cũng đang lắc lư giữa không trung, phảng phất như bất cứ lúc nào nó cũng có thể rơi xuống vậy.
Hồn lực của nó đã hao tổn đến hầu như không còn một chút nào.
Trọng tài ở xa xa nhìn xem một màn này mà nhíu mày nhìn chăm chú hồi lâu, sau đó ông ta mới chậm rãi tuyên bố: "Học viện Lâm Hải chiến thắng!"
Ầm! ! !
Chỉ một thoáng sau, giống như là trận chung kết đã cho ra kết quả mà khán giả lập tức xôn xao một mảnh!
Cái quái gì thế này?
Sao Tổ Trì lại có thể thua được chứ?
Từng ánh mắt kinh ngạc vạn phần lộ ra vẻ không dám tin mà nhìn xem!
Không hiểu! Bọn họ hoàn toàn không hiểu!
Trên khán đài.
Đội viên đội 1 của học viện Đấu Hồn trợn mắt hốc mồm nói: "Cái này… Vân Tụ tỷ, tại sao bọn họ lại thua vậy? Với trạng thái của Tổ Trì lúc này thì chúng ta muốn đánh bại cậu ta cũng đều phi thường khó khăn! Nhưng một phát lôi điện cầu cuối cùng kia lại có uy lực lớn như thế sao? Tôi không tin! Ngay cả Hồn kỹ vạn năm cũng không có khả năng làm được! Lấy kháng tính với lôi điện của Hàn Tinh Long sau khi tiến hóa bằng Võ Hồn thì coi như là Hồn kỹ hạch tâm vạn năm hệ lôi điện như Lôi Đình Vạn Quân, hoặc là Hồn kỹ vương bài ‘lôi động bát phương’ thì cũng không thể dung một chiêu để đánh bại nó! Thậm chí ngay cả tổn thương cũng đều không nhiều..."
Lý Vân Tụ khẽ nhíu mày nói: "Tôi cũng không biết vì tôi xem không hiểu… Nó trước đó đã phân thân thì tôi còn biết, còn có cả cái đồ án kia thì tôi cũng có thể mơ hồ đoán được một chút xíu. Nhưng một chiêu cuối cùng này thì tôi lại xem không hiểu…”
Đội viên hỏi: “Nếu như chúng ta gặp phải thì chúng ta còn có thể đánh không?"
Lý Vân Tụ trầm giọng nói:
"Vẫn đánh được khi một chiêu cuối cùng này không thể bắn trúng chúng ta hay là chúng ta có thể phòng ngự. Trong bốn khỏa lôi điện cầu khác biệt này thì một viên cuối cùng rõ ràng đã bị chậm nửa nhịp, hiển nhiên nó sợ sẽ bị phòng ngự được bằng chiêu Địa Tái Vạn Vật kia. Nếu không thì nó đã trực tiếp thi triển ra một viên kia là được rồi."
"Tổ Trì đã đủ cẩn thận, nhưng cậu ta cũng không có khả năng nghĩ đến một viên cuối cùng này là đòn trí mạng. Vì sau khi ba quả lôi điện cầu đánh vỡ Địa Tái Vạn Vật thì cậu ta vẫn còn có một cơ hội duy nhất là nhảy khỏi Hàn Tinh Long và thu hồi long châu, sau đó sẽ trực tiếp long hóa. Mặc dù hồn sủng sẽ bởi vậy mà mất đi sức chiến đấu, nhưng cậu ta sẽ có được sức chiến đấu rất mạnh."
"Hiện tại Tổ Trì và Hàn Tinh Long đã bị bắn trúng cùng một chỗ, như vậy cậu ta có long hóa hay không thì đều quá trí mạng."
Lý Vân Tụ nhìn về Vương Triệt ở phía xa, nói: "Chiêu cuối cùng này hẳn là do Vương Triệt đã chỉ huy... Vì lấy tố chất chiến đấu của Từ Lực Kiếm thì nó sẽ không có khả năng ngờ tới Tổ Trì vẫn còn có thể phóng ra Hồn kỹ phòng ngự để ngăn cản. Vả lại chiêu này cũng không được nó thường xuyên luyện tập, nếu không nó sẽ không cần dùng thời gian dài như vậy để bổ sung năng lượng, và còn phải dùng bốn thanh kiếm phân thân để ngăn cản nhằm sáng tạo thời gian. Hẳn là cậu ta đã tạm thời cải biến sách lược. Anh bạn này..."
Đội viên ngây ngẩn cả người, hỏi: "Chờ một chút, ý tứ này nghĩa là…Chẳng lẽ chiến đấu trước đó cậu ta không có tham dự qua sao?"
Lý Vân Tụ nói: "Không phải như vậy sao? Tại tiểu tổ thi đấu mà cậu còn không có nhìn ra ư? Anh bạn này căn bản không hề chỉ huy hồn sủng của mình, mà hoàn toàn là đang rèn luyện cho hồn sủng của mình tự chủ chiến đấu. Sau khi cậu ta thả chúng ra thì trên cơ bản liền không quản nữa, và cũng không có tham dự vào trận chiến đấu."
Đội viên: "..."
Một vị nữ đội viên dự bị thè lưỡi, nói: "Thật là đáng sợ! Còn có dạng này nữa sao?"
Lâm Hi ở một bên im lặng không nói, trong mắt cô ấy chỉ có ánh sáng lấp lóe. Cũng không biết Lâm Hi đang suy nghĩ cái gì.
Ở nơi xa, Dương Tuyền chỉ vào chiến trường phía dưới nói: "Xem đi, chính là anh bạn này! Cha tôi đã khen ngợi cậu ta là thiên tài kiếm đạo không dứt miệng! Ngay cả át chủ bài cuối cùng mà Tổ Trì đều đã vận dụng, nhưng sau khi anh bạn này vừa ra tay nhưng cũng không phải là trực tiếp ra tay mà đã quyết định sự thắng bại của trận đấu rồi."
Tại bên cạnh Dương Tuyền còn có một người thanh niên lông mày như kiếm, cõng trên lưng một thanh kiếm, và ánh mắt sáng rực nhìn về phía dưới chiến trường.
Dương Tuyền lại nói: "Vãi thật! Chênh lệch giữa tôi và cậu ta đã càng lúc càng lớn! Tôi cảm giác trình độ kiếm đạo của mình ngay cả thanh Từ Lực Kiếm của cậu ta cũng không sánh nổi!"
Làm thiên tài kiếm đạo đã từng chiến đấu qua cùng với Từ Lực Kiếm, và là hậu đại của Thiên Vương, cho nên Dương Tuyền cực kỳ khó chịu.
Lúc trước bị Từ Lực Kiếm đánh bại về sau, anh ta đã hồi tâm chuyển ý mà tiến vào hậu đại Đấu Hồn. Chỉ trong vòng một năm mà anh ta đã trực tiếp nhảy lớp lên năm thứ hai đại học, và thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh!
Nhưng Dương Tuyền thật không nghĩ tới, tại Cúp Vương Giả lần này anh ta còn không gặp được Vương Triệt thì liền bị loại.
Về sau khi ngồi quan sát quá trình chiến đấu của Từ Lực Kiếm, Dương Tuyền lại cảm giác sâu sắc mình đã may mắn khi không gặp được Vương Triệt.
Nếu không thì đó chính là một trận nhục nhã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận