Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 639: Ta Sẽ Chỉ Điểm Cho Mi

Sau khi hấp thụ liên tục hai loại lôi điện, lại trải qua một hồi tu luyện.
Từ ban đầu là Thiên Lôi Kiếm Thế, bằng sự lĩnh ngộ của mình mà Từ Lực Kiếm rốt cục đã thành công lĩnh ngộ được Thiên Lôi Kiếm Ý!
Không hổ là tiểu thiên tài Từ Lực Kiếm!
Đã có Kiếm Ý, vậy nó sẽ có thể thi triển ra kiếm kỹ và kiếm quyết càng thêm mạnh mẽ!
Với lại nhờ có sự tăng cường của Kiếm Ý, cho dù chỉ là một chiêu kiếm bình thường, nhưng uy lực cũng được tăng thêm rất lớn.
Điều này đối với Từ Lực Kiếm mà nói chính là một bước tăng vọt về chất!
Từ Lực Kiếm có được Thiên Lôi Kiếm Ý, vậy cho dù nó có đối mặt Lục Mao Trùng lúc tiến vào hình thái Chân Long thứ nhất nhưng không sử dụng trạng thái thức tỉnh hỏa diễm, thì nó cũng có thể đánh nhau một trận!
Kiếm quang chiếu rọi cả bầu trời, Thiên Lôi Kiếm Ý cuồn cuộn quét ngang tứ phương.
Xem như đã tập hợp đầy đủ ba loại lôi điện.
Thái Thản Cự Thú nhìn thấy cảnh tượng này mà tựa như minh bạch ra cái gì nên hỏi: "Đây là tình huống như thế nào? Ồ, đây là Kiếm Ý! Một thanh kiếm nhỏ mà lại có thể lĩnh ngộ ra Kiếm Ý sao?"
Vương Triệt nhìn xem Thái Thản Cự Thú hỏi: "Mi cũng biết về Kiếm Ý à?"
Thái Thản Cự Thú dùng bàn tay vuốt vuốt phần lông trên ngực và nói: "Nhân loại, cậu đã xem thường tôi quá rồi đấy. Tôi không chỉ có biết Kiếm Ý, mà tôi còn biết về kiếm ý để tạo thành kiếm đạo lĩnh vực nữa đấy. Mặc dù là tôi không biết dùng nhưng tôi biết rất nhiều Hồn thú biết dùng. Thế cậu có biết Kiếm Linh Hùng không?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Có biết."
Thái Thản Cự Thú hỏi: "Vậy cậu có biết Đại Kiếm Vương Sư không?"
Vương Triệt lại gật đầu nói: "Cũng biết."
Đại Kiếm Vương Sư chính là một loại hồn sủng dạng sư tử đeo theo thanh kiếm để luyện tập hằng ngày. Tương truyền rằng lúc đầu là do sau khi nó quan sát nhân loại luyện kiếm, từ đó nó cảm thấy có chút hứng thú, nên nó cũng tìm đến một cây kiếm rồi luyện tập và tiến hóa.
Thái Thản Cự Thú suy nghĩ, nói: "Ừm? Cậu cũng biết thật nhiều đó. Những tên kia hiện tại cũng không còn ở đây mới đúng. Linh Phách Kiếm Quỷ chắc chắn là cậu sẽ không biết nhỉ?"
Vương Triệt nói: "Cũng biết! Linh Phách Kiếm Quỷ là một loại Hồn thú hệ Tinh Thần vào thời đại tiên cổ, chúng hay xuất hiện trong mắt người đời dưới dạng một thanh kiếm, nhưng trên thực tế chúng không có hình ảnh và cũng không có dấu vết. Chúng chuyên săn giết đám hồn thú quỷ quái hay làm loạn vào lúc ấy nên cũng được xưng là Linh Phách Vô Ảnh Kiếm."
Thái Thản Cự Thú kinh ngạc hỏi: "Ngay cả nó mà cậu cũng biết sao?"
Thái Thản Cự Thú vốn còn muốn lên mặt dạy bảo một chút kiếm thức, nhưng nó thật không nghĩ tới Vương Triệt vậy mà lại biết nhiều như thế.
Vương Triệt nói: "Thực không dám giấu giếm gì, ta trước đây lúc ở rừng Phù Không đã lấy được một cái Đồ giám Hồn thú thời cổ đại. Ở trong đó ta thấy được rất nhiều hư ảnh của những Hồn thú đã tuyệt tích từ thời cổ đại và trong đó cũng có mi đấy."
Thái Thản Cự Thú: "..."
Thái Thản Cự Thú gật đầu và cũng xem như hiểu ra được nên nói:
"Thì ra là vật đó. Tôi có biết về Linh Phách Kiếm Quỷ, thực lực của chúng rất mạnh. Không chỉ có thể lĩnh ngộ được rất nhiều Kiếm Ý, mà chúng còn sử dụng Kiếm Ý để tạo ra một loại kiếm đạo lĩnh vực rất mạnh mẽ. Sau khi đạt đến mười vạn năm tu vi hồn lực, Hồn thú cùng cấp bậc sẽ không có mấy con là đối thủ của chúng."
"Kiếm Linh Hùng và Đại Kiếm Vương Sư đều là Hồn thú đã lĩnh ngộ kiếm ý. Cho nên tất nhiên tôi đã gặp qua kiếm ý."
Kiếm Ý cũng không có sự biểu hiện quá rõ ràng.
Đó chỉ là một loại ý cảnh mà thôi.
Chỉ cần là một thế giới có kiếm xuất hiện, vậy đều sẽ xuất hiện loại cảm ngộ liên quan đến ý cảnh này.
Thái Thản Cự Thú trầm tư, nói:
"Chỉ là tôi không nghĩ tới được, thanh Từ Lực Kiếm này của cậu lại có thể lĩnh ngộ ra được Kiếm Ý, mà còn là loại kiếm ý có liên quan đến lôi điện. Nó còn nhỏ như vậy nhưng đã có thể lĩnh ngộ ra Kiếm Ý, vậy nó quả là một tài năng có thể đào tạo được. Và nó có thể gặp được cậu thì cũng là vận may của nó."
Thái Thản Cự Thú bỗng nhiên hít một hơi và nói: "Đáng tiếc là huyết mạch truyền thừa của tộc Thái Thản Cự Thú chúng tôi cũng chỉ có thể kéo dài đến được thế hệ của tôi mà thôi. Mà hai tên nhóc này của cậu đều không phù hợp, cho dù tôi có muốn dạy cho bọn chúng mấy chiêu nhưng xem ra cũng không có ý nghĩa gì."
Quả thực, bất kể là Từ Lực Kiếm hay là Lục Mao Trùng đều không phù hợp với Thái Thản Cự Thú.
Vương Triệt nói: "Nếu vậy hãy để ta dạy cho mi mấy chiêu đi!"
Thái Thản Cự Thú: "? ? ?"
Trong đầu Thái Thản Cự Thú hiện lên một đống dấu chấm hỏi.
Một thiếu niên nhân loại như cậu mà lại muốn dạy Hồn kỹ cho một con Hồn thú mười vạn năm tu vi hồn lực từ thời cổ đại sao?
Cậu thấy có hợp lý không?
Có thích hợp không?
Mười vạn năm ý chỉ một cái cảnh giới.
Nhưng trên thực tế tu vi hồn lực của Thái Thản Cự Thú đương nhiên không chỉ có mười vạn năm, mà sẽ giống như Không Thần Long.
Vương Triệt nói: "Tình huống của mi và Không Thần Long không giống nhau, do tình hình của Không Thần Long lúc này đã quá nghiêm trọng, nếu không có một đống thiên tài địa bảo thì sẽ không có cách nào làm cho nó khỏi hẳn được. Còn tình hình của mi thì tốt hơn nó rất nhiều. Ta có một loại pháp kỹ, nếu mi rảnh rỗi thì có thể luyện tập thử xem sao. Có lẽ mi có thể khống chế hồn lực cuồng bạo trong cơ thể của mình tốt hơn đấy. Chủ yếu là mi có điều kiện để tu luyện."
Thái Thản Cự Thú nói: "Vậy cậu nói cho tôi nghe thử xem."
Thái Thản Cự Thú ngồi ở một bên, hai tay chống cằm và mang dáng vẻ tôi đang chờ cậu biểu diễn đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận