Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 104: Người Này Về Sau Sẽ Làm Nên Đại Sự!

Vị nữ sinh sau cùng có dáng người tương đối bình thường, nhưng nhan trị lại cao hơn vị nữ sinh kia một bậc, tướng mạo thuộc về hạng tiểu thư ngọc bích làm cho người ta phải thương nhớ.
Hồn sủng của cô ấy vẫn như cũ là hồn sủng hiếm có: Cổn Động Nham Chồn.
Tu vi hồn lực của nó đạt hơn một trăm chín mươi năm.
Mặc dù Vương Triệt không có ý định đồng hành với ai, nhưng đối với ba vị này anh vẫn muốn tìm hiểu một chút.
Sau khi đã chuẩn bị xong.
Vương Triệt đưa mắt nhìn ra mảnh thảo nguyên vô tận kia, và anh muốn mình lập tức xuất phát.
Mảnh thảo nguyên vô tận kia phảng phất như không thể nhìn thấy điểm cuối cùng.
Sau khi nói xong, Lý Phó Quan giao cho bốn người mỗi người một cái ba lô.
Trong ba lô có nước, đồ ăn, lều vải, cùng một số công cụ sinh tồn vùng dã ngoại.
Những thứ này cung cấp cho bọn họ bôn ba suốt năm mươi dặm đường và tiến vào rừng Phù Không để thám hiểm.
Xem như đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Vương Triệt mang ba lô trên lưng, ước lượng nó một chút tầm ba mươi cân.
Lấy tố chất thân thể của nhân loại trên thế giới này, thì cái ba lô này không tính là nặng.
Mà đối với những Khế Hồn sư tương lai được sinh mệnh hồn ước gia trì như bọn họ, tố chất thân thể của bọn họ đã đạt được sự cường hóa rất lớn, nên chuyện này lại càng thêm nhẹ nhàng.
Vương Triệt suy nghĩ một chút, rồi anh gọi về Lục Mao Trùng đang lăn lộn trên đồng cỏ, để dự định xuất phát.
Cô gái tên Trình Chanh có dáng người nảy nở, cao gầy, già dặn, chân dài kia bỗng thuận miệng nói:
"Chờ một chút, bạn học Vương, Lý Phó Quan đã nói chúng ta nên đồng hành cùng nhau. Nếu có một người bạn đồng hành thì sẽ rất tốt, vậy hai ta hãy làm thành một tổ nhé? Đến lúc đó tôi và anh sẽ chia đều phần thưởng thi đua."
"Đi cùng nhau sẽ có thể giúp đỡ lẫn nhau mà."
Vương Triệt đang muốn mở miệng từ chối, nhưng anh thật không nghĩ đến, vị nữ sinh tiểu thư ngọc bích kia cũng đi tới và cười hì hì nói:
"Tôi thấy vậy không được đâu! Hồn sủng của bạn học Vương là Lục Mao Trùng, mà Lục Mao Trùng sẽ ăn lá cây và cỏ, nhưng con Kim Cúc Thảo của cô và Lục Mao Trùng có thuộc tính bất hòa, vậy nếu chúng đi cùng nhau sẽ rất dễ phát sinh mâu thuẫn."
Lời này khiến cho cô nàng tên Trình Chanh phải nhướng mày, điều ngụy biện như thế quả thực là nói hươu nói vượn a.
Cô nàng có bộ dáng nhu thuận kia lại cười híp mắt nói:
"Tôi thấy không bằng để anh ấy và tôi đi cùng nhau đâu. Tôi tên là Bạch U U."
"Con Cổn Động Nham Chồn của tôi có thể đào hang, nên khi đi tới rừng Phù Không, hai ta sẽ có thể thoải mái hơn khi muốn lục tìm một chút bảo bối được chôn giấu dưới đất. Về phần thưởng thi đua kia, tôi thậm chí có thể không cần. Tôi trực tiếp cho anh toàn bộ được chứ?"
Cô nàng này quả là tài đại khí thô!
Vì ban thưởng thi đua kia cũng không tệ.
Vương Triệt thầm nghĩ: quá đẹp trai cũng thật là phiền phức!
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng ở một bên kêu lên hai tiếng, nhìn về phía con Cổn Động Nham Chồn có hình thể tương tự nó, và con Kim Cúc Thảo đang ở một bên khác.
Nó thúc giục Vương Triệt hai tiếng như đang nói: Anh tuyển ai cũng được! Yên tâm đi, tôi không ngại đâu.
"Nó thật đáng yêu nha!"
Bạch U U đi đến bên người Lục Mao Trùng, rồi từ trên người mình lấy ra một mảnh lá cây sáng lấp lánh.
Sau đó cô ta đưa tới miệng Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng ngửi ngửi, rồi ánh mắt nó bỗng sáng lên, hướng về phía Bạch U U kêu to: "Ti ngô ti ngô!"
Nó muốn nói: Liền tuyển người này đi, người này tốt!
Vương Triệt: "..."
Vị nữ sinh tên Trình Chanh kia thấy vậy liền liên tục nhíu mày, cô ta lẩm nhẩm mấy từ bất thiện rồi không nói thêm gì nữa.
Vương Triệt liền vỗ vào đầu Lục Mao Trùng một cái.
Lục Mao Trùng: " (ToT)"
Sau đó nó đành phải ngoan ngoãn lủi thủi trở về.
Vương Triệt vừa mới nói: "Thật có lỗi..."
Nhưng đúng lúc này, vị nam sinh tên Trần Phi kia cũng đi tới nói: "Bạn học Vương, không bằng chúng ta làm thành một tổ đi?"
Hả?
Lập tức, ba luồng ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Trần Phi.
Vương Triệt cũng mang vẻ mặt kỳ quái.
Gì vậy?
Một nam sinh như anh mà cũng tới nữa sao?
Anh muốn làm gì đây?
Đấu kiếm à?
Bạch U U vô thức lui lại mấy bước hỏi: "Bạn học Trần Phi, anh muốn làm gì?"
Trần Phi đẩy lên mắt kính, trong ánh mắt anh ta tựa như không có bất kỳ nữ nhân nào, mà chỉ phản chiếu ra thân ảnh của Lục Mao Trùng, nói: "Các bạn hiểu lầm rồi! Chỉ là tôi cảm thấy rất hiếu kì đối với con Lục Mao Trùng này mà thôi! Mặc dù Khải Minh cúp có chất lượng không được cao, nhưng dù sao cũng là đối chiến hồn sủng có cấp độ nhập môn."
"Một con Lục Mao Trùng mà có thể lấy được chức quán quân, nên chuyện này thực sự để cho tôi không thể tưởng tượng nổi. Mà tôi nhìn qua con Lục Mao Trùng này cũng không giống như là biến dị tiến hóa."
"Vì vậy tôi muốn đi chung một đường với bạn học Vương, để thuận tiện quan sát con Lục Mao Trùng này một chút."
"Về phần hai vị thì xin cứ tự nhiên đi."
Khá lắm!
Vương Triệt nhìn thẳng vào anh chàng Trần Phi này, anh đoán chừng người này về sau sẽ làm nên đại sự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận