Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1020: Đứng Tên Ai?

Thần Dụ Thiên Vương nói: "Sợ là không đơn giản như thế! Tôi chờ đến khi Hà Huyên tự mình nói vậy! Lần này tình huống của cậu như thế nào?"
Vương Triệt nói thẳng: "Về Mộng Dụ Huyễn Linh thì tôi tìm được rồi, và cũng thuận tiện đem sự tình của Ma Cổ Mông giải quyết."
"?"
Thần Dụ Thiên Vương lập tức sững sờ.
Thuận tiện thôi sao? Chuyện này có thể gọi là thuận tiện ư?
Thần Dụ Thiên Vương nhìn Vương Triệt mà có chút không bình tĩnh, hỏi: "Cậu đã đi gặp Ma Cổ Mông rồi à?"
Vương Triệt nói: "Đã gặp được! Thật ra hắn khiến cho người ta cảm thấy khá thân thiết, chứ không có táo bạo như trong truyền thuyết."
« thân thiết »
Thần Dụ Thiên Vương liền á khẩu không nói nên lời mà rơi vào trầm tư.
Vương Triệt lại nói: "Tình huống của bọn hắn hẳn là còn có một đoạn thời gian nữa. Nhưng các vị vẫn cần sớm an bài thật tốt một cái chiến trường cho bọn hắn. Cứ tuyển một nơi thật tốt để bọn hắn đánh một trận là được rồi. Chiến khu của chúng ta có Thiên Vương xuất hiện lớp lớp và cường giả vô số, cho nên việc này cũng không khó lắm phải không?"
Thần Dụ Thiên Vương khẽ gật đầu, nói: "Không khó! Thật ra chúng tôi cũng rất tò mò về tình hình chiến đấu của những loại Hồn thú thời đại viễn cổ này."
Vương Triệt suy nghĩ, nói: "Vậy là tốt rồi! Tôi còn có một thắc mắc, các vị nghĩ muốn tìm tới Mộng Dụ Huyễn Linh chỉ là vì nghiên cứu nó sao?"
Thần Dụ Thiên Vương trầm ngâm mấy giây mới nói: "Cậu muốn nghe lời nói thật đúng không? Nhưng nói cho cậu cũng không sao! Chiến khu chúng ta đã gặp một chuyện rất phiền phức nên cần dùng đến năng lực của Mộng Dụ Huyễn Linh!”
Vương Triệt hỏi: “Chính là năng lực dự báo tương lai phải không?”
Thần Dụ Thiên Vương gật đầu, nói: "Xem ra cậu và nó đã từng tiếp xúc qua! Đúng là như vậy! Tình huống cụ thể thì là cơ mật của chiến khu, cho nên tôi không thể nói tỉ mỉ ra được. Vì chuyện này rất quan trọng nên đương nhiên chúng tôi sẽ không rất chú ý tới nó!"
Thần Dụ Thiên Vương bỗng nhiên nghĩ đến điều gì mà hô lên: "Đúng rồi, hiện tại đã sắp đến giữa tháng năm, và đầu tháng sáu sẽ có Tiết Vạn Thú. Trên Tiết Vạn Thú này, vô luận như thế nào thì cậu tốt nhất cũng có thể cầm tới một tấm lệnh bài vạn thú. Quy tắc đã đề ra nên tôi không thể nói quá nhiều, mà thứ này dù sao cũng rất hữu dụng. Nó và thế giới Hồn thú rất tương quan!"
Vương Triệt trầm tư nói: "Lệnh bài vạn thú à... Thần bí như vậy sao?"
Thần Dụ Thiên Vương nói:
"Không phải thần bí, mà chỉ có người đạt được lệnh bài vạn thú thì mới có tư cách biết được bí mật và lại không thể truyền ra ngoài. Dù sao cậu tốt nhất hãy nắm bắt nó tới tay là được! Nhưng coi như không có tôi nhắc nhở thì đến lúc đó hẳn là cũng có mấy vị Thiên Vương nhắc nhở cậu thôi."
"Còn nữa, tiếp theo cậu sẽ tham gia cúp Vương Giả chứ?"
"Giữa tháng sáu chính là trận chung kết, nên bây giờ thời gian của cậu sẽ không nhiều lắm. Cậu trước mắt chỉ là năm thứ nhất đại học, nên muốn ở trên cúp Vương Giả lấy được thành tích thì khả năng có chút khó nhằn. Mặc dù cậu ở thi đấu địa hỏa có thành tích rất sáng chói, nhưng cúp Vương Giả còn có thi đấu đoàn đội. Cho dù là thi đấu cá nhân thì tranh đấu chính thức lần này cũng có rất nhiều sinh viên rất lợi hại."
Vương Triệt trầm ngâm nói: "Cúp Vương Giả à? Trở về châu Bắc Giang thì tôi muốn đi một chuyến đến Đảo Huyễn Minh. Đến lúc đó các vị có thể giúp tôi một chút được không?"
Thần Dụ Thiên Vương có tâm tư cực kỳ mẫn cảm nên nói ra: "Đảo Huyễn Minh sao? Cậu muốn đến gặp Siêu Huyễn Long phải không? Khả năng này có chút khó, vì Siêu Huyễn Long đang nghỉ ngơi tại chỗ sâu nhất của Đảo Huyễn Minh! Và nơi đó chính là không gian tinh thần của hắn! Coi như là tôi thì cũng không thể trực tiếp đi vào được. Cần đạt được sự đồng ý của hắn thì mới được vào, và nếu không có chuyện gì quan trọng thì chúng tôi cũng sẽ không đi quấy nhiễu hắn."
Thần Dụ Thiên Vương trầm tư một hối rồi lại nói tiếp:
"Nhưng nếu cậu đã tìm được Mộng Dụ Huyễn Linh thì đối với chúng tôi đã có trợ giúp rất lớn. Thế này đi, một tuần sau tôi sẽ liên hệ với ba vị Thiên Vương để cùng cậu đồng hành tiến vào chỗ sâu của Đảo Huyễn Minh. Về phần cậu có thể nhìn thấy hắn hay không thì liền xem bản lãnh của chính cậu thôi!"
Vương Triệt gật đầu nói: "Được!"
Muốn mời Thiên Vương thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Ba vị Thiên Vương đi cùng thì càng không dễ dàng hơn.
Giữa lúc hai người đang trò chuyện thì đã lần nữa đi tới tổng bộ nghiên cứu hồn sủng Tây Nhạc.
Nhưng lúc này sắc trời đã tối xuống.
Thời điểm Hà Huyên nhìn thấy Vương Triệt thì liền thở dài một hơi và nói ra: "Cuối cùng cậu cũng trở về!"
Cô ấy sợ Thần Dụ Thiên Vương đã làm mất đi Vương Triệt.
Thần Dụ Thiên Vương cười nói: "Cô lo lắng cậu ta về không được cũng không bằng tôi đâu! Trong lòng tôi lúc đó rất bối rối, nhưng kết quả cậu ta đã một mình trở về bình yên vô sự. Các cô hôm nay nghiên cứu thảo luận có tình huống ra sao rồi?"
Hà Huyên nhìn Vương Triệt một chút mà trong chốc lát không biết nói cái gì.
Hà Huyên nói: "Loại Đạo Hồn Thuật này có khả năng qua ít ngày nữa sẽ được công bố phát hành. Thành quả nghiên cứu cũng không phải do tôi đứng ra, mà sẽ thêm mấy cái tổng bộ nghiên cứu hồn sủng khác nữa. Nhưng đứng tên thì vẫn là tên của cậu. Cậu có cái gì muốn nói không?"
Vương Triệt suy nghĩ, nói: "Cái này cũng không cần thiết. Thứ này xác thực cũng không phải do tôi sáng tạo ra, nên sẽ không cần thiết ghi tên tôi vào. Thật ra ghi tên hay không cũng không quan trọng, mà nó có giá trị là được rồi."
Vương Triệt cũng chỉ là phụ trách cải tiến phiên dịch ra thôi.
Hà Huyên vừa cười vừa nói: "Kia không phải cậu đã trực tiếp viết là của Hồn thú thời viễn cổ sao? Cậu rất rõ ràng về giá trị của vật này mà!"
Vương Triệt nói: "Vậy cô liền viết tên một người hư cấu nào đi! Thời viễn cổ đã qua đi nên bây giờ cũng không tồn tại!"
Hà Huyên hỏi: "Vậy tôi ghi Vương Thiên Bá nhé?"
Vương Triệt: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận